Lâm Uyển Ương cầm kiếm, Trần Mẫn Hành cầm một cây roi màu đen.
Bọn họ một cận chiến, một tập kích từ xa cho đối phương tay vô cùng khó khăn.
Mấy chục năm qua, Đổng Cẩm Ngọc từng chật vật như , một bên ống tay áo của ông xé rách tươm, mặt cũng roi quất trúng, để vài đường vết máu.
Lâm Uyển Ương thu kiếm , mỉm với phía : " Không nghĩ tới Trần lão sư ôn hòa như thế, khi tay thật hung ác, đánh đều là đủ liền dừng, đánh đánh mặt, thì chuyên môn nhằm mặt mà đánh."
Trần Mẫn Hành sửng sốt một chút: "Không , ..."
Lâm Uyển Ương vỗ vỗ vai nào đó: "Làm khá lắm, còn học hỏi ."
Cô cứ thích trêu chọc những lúc bình thường cứ tỏ chững chạc đàng hoàng.
Trần Mẫn Hành:"..."
Anh chút gấp gáp, nhưng mà còn kịp lên tiếng, Lâm Uyển Ương kết thúc đợt nghỉ ngơi giữa trận , tiếp tục rút kiếm đ.â.m về phía .
"Có phục ?" Lâm Uyển Ương hỏi xong, chờ trả lời, tự trả lời vấn đề : "Không phục , tiếp tục đánh."
Lần Lâm Uyển Ương c.h.é.m quần áo , nữa Thất Tinh kiếm đánh rớt hết đao trong tay nọ, đó đ.â.m bàn tay của đối phương.
Tay Đổng Cẩm Ngọc đ.â.m một lỗ thủng, hét thảm một tiếng.
Thất Tinh Kiếm thể xua đuổi tà khí, trong nháy mắt, thể Đổng Cẩm Ngọc trở nên ọp ẹp, giống như những đó.
Ông bắt đầu già , tốc độ càng ngày càng nhanh.
Lâm Uyển Ương giơ chân đạp ngã xuống mặt đất, đó lui mấy bước : "Nhanh lên! Chôn ông cho !"
DTV
Lập tức, mấy chục cái lỗ xuất hiện chôn vùi đối phương, đến đầu, ngay cả góc áo của ông cũng thấy !
Lâm Uyển Ương xem thường, côn trùng trăm chân đến c.h.ế.t còn giãy giụa, lão già vùi một lát cũng c.h.ế.t , miễn cho lát nữa ông gây chuyện.
Trên mặt đất hai ba mươi đống xương, mỗi đống xương một đang gào thét.
Hội sinh viên giao lưu cũng sợ ngây .
Người nhà họ động cũng là gieo gió gặt bão, những bộ xương khi còn sống cũng là bọn họ hại chết, bây giờ xem như báo ứng .
Lâm Uyển Ương hỏi: "Đổng Thiên Dao ? Sao cô ở đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-457.html.]
Đám tra xét những đống xương trắng xung quanh một , quả nhiên tìm thấy vị tiểu thư của nhà họ Đổng, Lâm Uyển Ương cũng quan sát xung quanh một lượt, giấy đang ở cái cây nhỏ chỉ về phía tòa nhà đằng , nhắc nhở.
Lâm Uyển Ương lập tức hiểu ý, bọn họ chặn cửa lớn, đối phương đang tìm đường trốn .
mà cái cũng nha, dù một nhà nhất định chỉnh chỉnh tề tề! Sao chẳng chút tinh thần đồng đội gì hết ?
"Vài theo tìm cô , những còn ở đây canh gác."
Lâm Uyển Ương dẫn theo bảy tám , bọn họ bên trong biệt thự.
Trong nhiều căn phòng, nhưng mà tìm cũng dễ dàng.
Tiểu Ô theo tới đang cửa sổ chỉ chỉ về phía lầu hai, một nữa đưa nhắc nhở.
Lâm Uyển Ương hiểu ý ngay, dẫn lên lầu, phong tỏa cửa , chia lục soát.
Trong đó một sinh viên phát hiện Đổng Thiên Giao đang run lẩy bẩy trốn trong tủ treo quần áo.
Đối phương chịu , thế là đành kêu to gây sự chú ý của , để những khác tìm tới đây.
Căn phòng mở đèn, nhưng trong tủ treo quần áo vẫn tối, nhưng mà cho dù như , Lâm Uyển ương chỉ cần thoáng qua lập tức phát hiện vấn đề.
Cô kéo lấy cánh tay nọ, lôi đối phương khỏi tủ quần áo.
Mặc dù mặc quần áo giống như Đổng Thiên Dao, nhưng cô , ánh mắt lừa .
Đổng Thiên Dao sẽ bài vẻ mặt sợ hãi bất lực như .
Lâm Uyển Ương đánh giá , giọng ôn hòa hỏi: "Nói cho cô là ai, cô ở ?"
Đám Lâm lão sư như đều kinh sợ, lúc mới phát hiện mặt Đổng Thiên Dao, thế nhưng bề ngoài giống đến bảy phần!
Hai đều để cùng một kiểu tóc, mặc quần áo giống , cũng trốn trong tủ treo quần áo, tia sáng lờ mờ, lúc mới khiến lầm.
Hơn nữa, ai thể ngờ rằng trong cùng một ngôi nhà hai trông giống đến thế!
Nói đến cũng kỳ lạ, Đổng Thiên Dao và Lâm Uyển Ương cũng chỉ giống ba bốn phần, nhưng mặt giống đến sáu phần!
dáng vẻ sợ hãi rụt rè của cô , hề giống vị tiểu thư nhà họ Đổng .
Nếu như , nhà họ Đổng chạy còn bỏ .
Vậy cô gái là ai?