Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 460

Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:43:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thanh Dã và đại tiểu thư nhà họ Đổng, hai bằng tuổi , lớn lên giống đến sáu phần, chỉ khác một bướng bỉnh một thì dè dặt.

Ai cũng xảy chuyện gì, chỉ là khi trở về Đổng Thanh như cái đinh trong mắt, vài tay thành công, rốt cuộc cũng tìm cơ hội, khi đối phương sinh con xong thì lấy mạng cô.

Đổng Thanh vốn định nuôi đứa trẻ sơ sinh thành thú dữ, chỉ bằng cách mới thể trút cơn tức giận.

Không ngờ, khi đứa trẻ một tuổi, bà bất ngờ phát hiện đứa trẻ sinh đôi mắt âm dương.

Lúc mới quyết định đem giết.

Lúc Đổng Kim Ngọc đồng ý, khi g.i.ế.c c.h.ế.t Thanh Dã, đau đầu. Đối phương thiên phú cao, nuôi lớn từ nhỏ tại nhà họ Đổng, cũng sẽ trung thành với nhà họ Đổng.

Nói thẳng , độ tương đồng cao với y nhân như , thực chất huyết thống xa của nhà Đổng, tuyển chọn cẩn thận đưa đến, thể coi là một nửa của nhà họ Đổng.

Mà bây giờ, đứa trẻ của Thanh Dã rõ ràng , nếu nghiêm túc bồi dưỡng thì thể nhà họ Đổng sử dụng.

Mấy ngày , Đổng Thanh nhờ pháp sư xem, về nhà họ Đổng sẽ vì đứa nhỏ mà chết, lúc Đổng Kim Ngọc mới đồng ý.

Tất cả cho rằng đứa bé chết, nhà họ Đổng hãm hại vô , một đứa bé mà thôi, cũng để tâm đến.

Không nghĩ đến hai mươi năm , đứa bé trưởng thành tìm đến cửa.

Lời năm của pháp sư tái hiện thành hiện thực.

Lâm Uyển Ương nghĩ đến cô gái trốn trong tủ quần áo, nếu bản cô ở nhà họ Đổng, thể sẽ giống như đối phương ?

May mắn cô vô tình đuổi , đó sư phụ nhận nuôi.

Tuy rằng Phục Thành nấu cơm cho cô mấy bữa, thường xuyên bỏ đói cô, mùa đông lạnh như khỉ, nhưng thật ông cũng cố gắng hết sức, dù bản sư phụ cũng thường ăn đủ no mặc đủ ấm.

Phục Thành giống như đại thiếu gia của một gia đình giàu, thể nuôi dưỡng con cái, chăm sóc cho chính bản cũng là vấn đề lớn.

DTV

Lâm Uyển Ương hỏi: “Ông ảnh chụp hoặc chữ và đồ đạc của cô ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-460.html.]

Quản gia lắc đầu: “Lúc đại tiểu thư đều mang đốt hết, còn cái gì sót , hơn nữa nhiều năm như , cũng khó mà tìm thấy.”

Lâm Uyển Ương: “Cho nên, bây giờ cũng chỉ cái tên “Thanh Dã” thôi?”

Quản gia gật đầu, ông nghĩ đến nhà họ Đổng ngày xưa uy nghiêm thế nào, nhưng giờ đây hủy diệt trong một ngày, ông thở dài: “Lời của vị pháp sư thật chính xác, từ đến nay đại tiểu thư việc gì cũng luôn đuổi tận g.i.ế.c tận, chính mắt thấy đến cô nguyền rủa, theo lý mà , bất luận là cô như thế nào đều sống quá mười tám tuổi mới đúng, ai thể ngờ , đây đều là điều định sẵn.”

Đằng Bác hừ lạnh một tiếng: “Không pháp sư đúng, mà là nhà họ Đổng ác giả ác báo, , cũng sẽ là những khác.”

*Ác giả ác báo: Làm điều ác thì hoặc con cháu sẽ gánh chịu cái ác, theo quan niệm của đạo Phật.

Lâm Uyển Ương sửng sốt, nắm trọng tâm của câu : “Ông nguyền rủa, sống đến năm mười tám tuổi?”

Lâm Uyển Ương bước về phía nắm lấy cổ áo của đàn ông lên tiếng hỏi: “Ông thật ? Nếu dám lừa dối , ông cũng hậu quả đó!”

Người quản gia dọa sợ đến mức run lẩy bẩy. Suy cho cùng, trong mắt ông , nhà họ Đổng đều là những con ác quỷ cực kỳ tham lam và độc ác.

Nếu mặt ông thể trừng trị những , đương nhiên càng mạnh mẽ và đáng sợ hơn bọn họ!

Ông với giọng run run: “ cam đoan từng câu từng chữ đều là sự thật! dám dối! Cô... cô đừng g.i.ế.c !”

Những khác đều chút ngạc nhiên, nãy Chưởng môn Lâm vẫn còn bình tĩnh mà, đột nhiên nổi trận lôi đình lên .

Lâm Uyển Ương buông đối phương , quản gia mất điểm tựa liền ngã xuống đất, nhưng vẫn cố gắng hết sức lết về phía hai bước, như sợ rằng đối phương thể tiếp tục .

Kẻ ác đương nhiên cũng sợ đau đớn và cái chết.

Lâm Uyển Ương càng nghĩ càng thấy gì đó thích hợp, khó trách đây Lục Tu Viễn cô là một từng c.h.ế.t sống .

Nếu những gì mặt là đúng thì cô đáng lẽ thể sống qua năm mười tám tuổi.

Đổng Thanh ác độc như , thể nhân từ mà nương tay!

Nếu chuyện như thế, thì trong suốt một năm rưỡi cô hôn mê chắc chắn chuyện gì đó xảy .

Lâm Uyển Ương ban đầu chỉ cảm thấy Lục Tu Viễn đang xằng bậy, nhưng bây giờ cô mới nhận đó là lời căn cứ trong lúc tức giận của đối phương.

Loading...