Tuy Hứa Toàn Nghiệp là trong Huyền môn nhưng cũng từng tới cái tên .
Nếu danh tiếng vang dội như thì thật nhất định năng lực của . Hơn nữa, đắc tội với cô cũng đồng nghĩa với việc đắc tội với một nửa Huyền môn.
Trước đây còn rằng Lâm Uyển Ương hành động quá thô bạo, nhưng bây giờ loại thanh âm đó biến mất .
Suy cho cùng bối phận của cũng bày đó.
Hứa Toàn Nghiệp chút quan hệ thích với tổng giám đốc của khách sạn ủy thác . Đối phương còn hứa hẹn sẽ trả thù lao thật nhiều, vì thế mới đồng ý dứt khoát như .
gã tổng giám đốc đó căn bản hề nắm bắt trọng điểm, gì mà đạo trưởng Tạ lợi hại đó đến, bảo thể yên tâm.
Tốt lắm, bây giờ đổi thành một còn lợi hại hơn nữa.
Tạ Văn Dĩnh khá nhiều bình thường đến vì video tuyên truyền. ở trong giới của bọn họ, ai mà Lâm Uyển Ương.
Nếu sớm sẽ đối đầu với vị thì cho nhiều tiền hơn nữa cũng đến .
Hứa Toàn Nghiệp cũng chỉ mới đến thành phố Ninh lâu, khiến cho tên tuổi của nhanh chóng nhiều đến, vì thế thể dễ dàng bỏ qua cho bất cứ ai cản trở con đường phát tài của .
Chỉ là thể nào tưởng tượng nổi hành vi đó thể bức đến đường cùng!
Trong đầu Hứa Toàn Nghiệp ngừng vang lên tiếng chuông báo động, bây giờ? đồ phía vẫn hiểu rõ tình hình lúc , lớn giọng khiêu khích: “ thấy mấy trời cao đất rộng là gì, , văn đấu là võ đấu?”
Lâm Uyển Ương một tiếng, hỏi: “Văn đấu là gì, võ đấu là gì?”
Ngay lúc tên đồ toan mở miệng nữa, Hứa Toàn Nghiệp tát đối phương một cái trời giáng: “Câm miệng cho !”
Hắn đầu với Lâm Uyển Ương: “Tất cả đều là hiểu lầm, là Lâm chưởng môn, thật sự là ngưỡng mộ lâu, gặp tức là duyên, chúng những thứ nữa, bằng mời cô uống nhé.”
Lâm Uyển Ương: “ hỏi ông đấy, văn đấu là gì? Võ đấu là gì?”
Trong lòng Hứa Toàn Nghiệp ngừng kêu khổ, chọc trúng vị cơ chứ, gượng : “Là như , chúng chủ yếu luận bàn một chút, an là hết. Văn đấu là thuộc lòng ba trăm bài trong tuyển tập Đường thi Tống từ (/). Võ đấu thì chút nguy hiểm, đó là thi vật tay!”
(/) Đường thi Tống từ (唐诗宋词): thơ đời Đường, từ đời Tống. Thơ đời Đường, từ đời Tống và kịch đời Nguyên là ba thứ tinh hoa của thi ca Trung Quốc luôn luôn truyền tụng qua trăm ngàn năm nay và trở thành đại biểu của văn học Trung Quốc.
Diêu Mộ nhịn bật thành tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Học sinh lớp ba cũng chơi trò .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-475.html.]
Lâm Uyển Ương: “Ông đang đùa đúng ? Nhìn giống đồ ngu lắm ?”
Mọi : “...”
Lâm Uyển Ương: “Không đánh trong quán của , theo ngoài, rút kiếm .”
Hứa Toàn Nghiệp: “Không, , ... thích ở đây, bên ngoài gió lớn, bệnh thấp khớp.”
Lâm Uyển Ương bỗng thấy cạn lời, sang hai bên cạnh : “Kéo ông ngoài cho .”
Mọi : “...”
Chuyện phát triển chút kỳ quái, biến thành thế ?
Hứa Toàn Nghiệp Lâm Uyển Ương với vẻ phẫn nộ, xuống nước với cô mặt đồ của , vẫn hùng hổ dọa như ?
DTV
“ là cô lợi hại, nhưng đừng khinh quá đáng.”
Lâm Uyển Ương: “ chính là như đấy, bằng chúng đánh một trận, ông tới dạy dỗ .”
Mọi : “...”
Triệu Vũ Thinh lặng lẽ hỏi: “Diêu sư ơi, sư phụ của em vẫn luôn như ?”
Diêu Mộ suy nghĩ một chút, khách quan thì tình huống năm ngoái vẫn còn chán, nhưng từ khi hủy diệt nhà họ Đổng thì bên ngoài đồn đại càng dữ hơn.
Hứa Toàn Nghiệp mâu thuẩn thể dễ dàng hóa giải, lạnh : “Vậy , chúng ngoài giải quyết.”
Bên ngoài lúc tối, ánh trăng phủ lên nền tuyết trắng, ánh sáng phản xạ soi sáng cảnh vật xung quanh.
Hứa Toàn Nghiệp chọn nơi là nguyên nhân.Vào những năm tám mươi, thôn trải qua một trận lửa lớn.
Phòng ốc thời đó đều từ gỗ, ác ý phóng hỏa thiêu c.h.ế.t năm mươi mạng .
Sau chuyện đó, nhiều ghét bỏ nơi may mắn nên chuyển .
Có lẽ quá nhiều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử mảnh đất nên nhiều đều cảm thấy nơi đây thái bình.
Trái nhiều yêu thích linh dị thường xuyên tới đây thám hiểm, là nguồn khách của quán ăn nhỏ cửa thôn, cũng là định vị những .
Tâm trạng của Lâm Uyển Ương quả thực , nhưng cũng là vô duyên vô cớ kiếm chuyện. Người mắt tâm thuật bất chính, nếu hôm nay thể vì cạnh tranh bất chính mà động tay động chân hồ bơi ở khách sạn, khả năng chỉ dừng ở trình độ .