Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 479

Cập nhật lúc: 2025-09-07 07:43:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía dựng một linh đường, chết.

Lúc Diêu Mộ ngang qua, trong lòng cảm thấy thích hợp, bèn về phía đó một cái.

Sau đó cả đều ngây dại, trong bức ảnh trắng đen đó giống hệt ông lão xin đồ ăn tối ngày hôm đó.

Diêu Mộ tìm một hỏi: “Ông cụ mất lúc nào ? thấy mặt mũi ông hiền lành, lẽ từng quen .”

“Ông cụ nhà họ Trương , ông mất tối ngày hôm , , cả con trai và con gái đều ở đây, vì chịu tang mới vội vã chạy về.”

Diêu Mộ: “Chú chính xác là ông lúc nào ?”

“Cái thì cũng rõ, chỉ ngày hôm hàng xóm phát hiện.”

Diêu Mộ cảm thấy chút quái dị, ông cụ giúp ngày hôm đó là quỷ, cái duỗi tay xin đồ ăn của là gì?

Cho nên mới mặc kệ thế nào chăng nữa, con vẫn nên sống hướng thiện, điều bao giờ sai.

———

Tuyết vẫn kịp tan thì trời đổ thêm một trận tuyết mới.

DTV

Tuyết thềm đá Đạo quán càng tích càng dày, hơn nữa còn kết thành băng.

Sáng hôm nay thức dậy, Diêu Mộ và Bảo Tâm tìm tấm ván vểnh lên, đó đặt thềm đá thang trượt.

Rất thú vị khi trượt từ xuống.

Hai chơi một lúc, những khác trong Đạo quán cũng gia nhập cuộc chơi, chỉ đạo trưởng Huyền Thành lớn tuổi và Tạ Văn Dĩnh tính tình nghiêm túc là một bên xem.

Đạo trưởng Huyền Thành lo lắng chơi cái sẽ nguy hiểm, Tạ Văn Dĩnh thì cảm thấy nó quá ấu trĩ, nhưng sư công đang ở đây nên tiện cái gì.

Phục Thành thấy Lâm Uyển Ương bèn vẫy tới: “A Ương, thang trượt chơi vui lắm, con cũng tới thử .”

Lâm Uyển Ương ông với vẻ mặt thâm ý: “Ông già, cẩn thận kẻo đau eo bây giờ.”

Phục Thành: “...”

Lâm Uyển Ương nhấc thanh kiếm ở bên cạnh lên và bắt đầu múa kiếm đất bằng, cô vòng quanh, bông tuyết bay lên thật cao rào rào rớt xuống.

Diêu Mộ : “Nếu chiêu thì thế giới em gái nào mà thể bắt tới tay!”

“Kiếm đãng tứ phương tuyết, minh minh đại đạo đồng, cô tâm sự.” Phía mở miệng .

Lâm Uyển Ương đầu và thấy đó, cô hỏi: “Sao tới đây?”

Tống Chương Dẫn : “ ở bên thấy náo nhiệt quá nên mới lên xem. trở ngày hôm qua.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-479.html.]

Vừa leo bậc thang mà từ đường cái lên đây.

Lâm Uyển Ương : “Tuyết lớn bít kín đường núi, ô tô thể lái lên .”

Tống Chương Dẫn: “Hôm qua bộ lên núi, cảnh tuyết trong núi đáng giá.”

Triệu Vũ Thinh : “Sư , , trong đầu chỉ là gái gú, trình độ chuyện của cao hơn nhiều.”

Diêu Mộ cảm thấy cần giải thích một chút: “Anh là nghiên cứu sinh đấy nhé. là sinh viên ngành khoa học tự nhiên nên tự nhiên sẽ khác.”

Mọi : “...”

Đây là một câu sức thuyết phục.

Tống Chương Dẫn về phía Lâm Uyển Ương, giọng của lạnh mà trầm.

“Cô hỏi nhiều như , bây giờ hỏi cô, tại tâm trạng của cô vẻ nặng nề như ?”

Lâm Uyển Ương chấp kiếm lưng, phủ nhận : “Không chuyện đó.”

Mọi rõ hai đang chuyện gì, chỉ đành hai mặt . Quan hệ giữa hai trở nên như từ bao giờ?

Hơn nữa còn thì thầm với ngay mặt ?

Tống Chương Dẫn cũng rối rắm chuyện quá lâu: “Nghe cô thích uống . một ít lá ngon, cảm ơn nho mà cô tặng, cô theo về lấy .”

Vừa dứt lời, tiếp: “Có lẽ thể giải đáp nghi hoặc của cô cũng chừng.”

Lâm Uyển Ương ngẩng đầu lên đối phương, nếu Tống Chương Dẫn thể thứ như Ngọc phù, biện pháp!

Trong lòng cô chợt dấy lên một tia hy vọng.

lấy đồ.” Lâm Uyển Ương để một câu, đó theo Tống Chương Dẫn.

Phục Thành : “Đi nhanh như ?”

Diêu Mộ vỗ vai đối phương: “Con thấy thật tiểu Tống cũng đấy chứ? Lớn lên trai, lễ phép, ưu tú hơn con nhiều!”

Điều quan trọng nhất là thực sự còn quá trẻ để thể chịu đựng!

Phục Thành: “...”

Tại một bình thường tự tin bỗng nhiên trở nên khiêm tốn như ?

——

Tống Chương Dẫn lấy lá , trong nhà đốt lò sưởi tường nên dù mở cửa sổ thì nhiệt độ cũng ấm áp dễ chịu.

Anh xuống pha cho cô, mỉm : “Cô chằm chằm như , sẽ áp lực đó.”

Bấy giờ Lâm Uyển Ương mới dời tầm mắt , hỏi: “Anh ?”

Loading...