Lâm Uyển Ương thản nhiên : “Nói thế nào nhỉ, xét về mặt pháp luật thì chuyện tình nguyện cần phụ trách, nhưng những lời từng thì vẫn tính.”
Diêu Mộ giật , ngẩng đầu lên cô và hỏi: “Anh gì? Chờ , nãy cô bảo chuẩn nến đỏ, mặc quần áo đỏ...”
Anh bỗng một phỏng đoán to gan lớn mật.
Lâm Uyển Ương bật : “Lừa thì , nhưng nếu lừa c.h.ế.t , biến họ thành quỷ thì suy cho cùng cũng nên thực hiện lời hứa chứ.”
Diêu Mộ: “Cô để bọn họ kết hôn!”
Lâm Uyển Ương: “Không, xui khiến, là bọn họ hai bên tình nguyện.”
———
Trên đường đến nơi ủy thác, Lâm Uyển Ương còn thuận tay mua một túi kẹo đóng gói màu đỏ vui mừng.
Vừa nãy quên dặn cô gái đó mất tiêu, nhưng cũng là chuyện gì lớn, cô bổ sung thêm là , kết hôn thì thể kẹo cưới.
Lâm Uyển Ương thuận lợi đến tiểu khu, đường còn ngân nga khúc hát ‘Hoa tiên tử’.
Diêu Mộ một lời khó hết, cứ cảm cảm giác chỗ thích hợp lắm, nhưng cẩn thận nghĩ thì chỗ nào thích hợp cả.
———
Tôn Tiệp về tới nhà bắt tay chuẩn , cũng chuyện với Hướng Nam.
Hướng Nam ngạc nhiên, và vợ đều từng nước ngoài du học, bây giờ là thời đại gì , mà vợ vẫn còn tin những chuyện mê tín đó.
Anh nhịn oán trách mấy câu, nhưng vợ thèm để ý, còn chằm chằm một hồi lâu, thế còn mở miệng hỏi chuyện gì thẳng thắn ?
Hướng Nam nhíu mày chỉ một lòng một vì cái nhà , công việc vất vả, bảo vợ đừng cố tình gây sự, bằng sẽ tạo thành ảnh hưởng cho con.
Tôn Tiệp tiếp tục tranh cãi với đối phương về vấn đề nữa, chỉ nếu gì thẳng thắn với thì thôi, nhưng cô hẹn với đạo sĩ , vẫn nên để đến xem .
Hướng Nam cũng chỉ thể đồng ý, mặc dù phản đối trong nhà đặt hương án và đốt giấy vàng mã nọ.
Anh tự bổ não là mấy gã đạo sĩ già nên lúc mở cửa thấy mấy trẻ tuổi mặc quần áo hằng ngày thì kịp phản ứng, cứ ngỡ là hàng xóm đến la cà, cho đến khi thấy vợ gọi đối phương là ‘đại sư’, còn mời đối phương nhà, bấy giờ mới bừng tỉnh nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-494.html.]
Hướng Nam nhỏ giọng hỏi vợ: “Em chắc chắn mấy là mấy kẻ lừa gạt chuyên tung tin đồn nhảm đấy chứ? Chuyện quá kỳ quái.”
Diêu Mộ , vốn dĩ trong lòng ấn tượng với đối phương , nay thấy càng cảm thấy chán ghét hơn nữa, chỉ thẳng đối phương : “ cho , còn bậy nữa sẽ tố cáo tội phỉ báng đấy, chứng nhận đạo sĩ đàng hoàng.”
Nói xong thì Tạ Văn Dĩnh một cái.
Hướng Nam lạnh một tiếng, nhíu mày hỏi: “Cậu chứng nhận đạo sĩ, còn mấy thì ? Lại lai lịch gì?”
Diêu Mộ: “Chúng là tu sĩ cực kỳ lợi hại, chờ , chờ lát nữa sẽ chiếu mù mắt chó của , cho kỹ .”
Hướng Nam bất mãn : “Những thật sự là đạo sĩ ? Sao tố chất như ?”
Lâm Uyển Ương trả lời vấn đề của , mặt đánh giá một lượt từ xuống , tuy quần áo là màu đỏ rực nhưng cũng tạm chấp nhận .
Có chút khí vui mừng.
Hướng Nam đến mức nổi da gà, trong lòng thầm mắng lũ thần kinh, tự chủ lùi .
Lâm Uyển Ương bố trí một hương án đơn giản lò sưởi sát tường.
Thắp hai cây nến lớn, đó bày một đĩa trái cây, dán chữ hỉ màu đỏ lên tường.
Cũng đấy chứ, thời gian gấp gáp và bản cô cũng tận lực .
Tôn Tiệp hỏi: “Đại sư , cứ cảm thấy bố trí giống như kết hôn ?”
Lâm Uyển Ương gật đầu: “Cô nhầm , đúng là kết hôn đấy. Tuy bây giờ là chồng của cô nhưng chuyện từng nhiều hứa hẹn với thì vẫn thực hiện chứ, cô đúng ?”
Tôn Tiệp: “Nhiều hứa hẹn với khác...chuyện gì?”
“Kết hôn đó.” Vừa dứt lời, Lâm Uyển Ương tiếp: “Giờ lành đến, vợ và con của đến .”
Hướng Nam vốn còn kinh hãi thôi, khi hồn lập tức phẫn nộ, lớn tiếng mắng mỏ: “Cô tư cách gì mà như , cô đang bôi nhọ !”
Anh dứt lời liền thấy xuyên qua tường và xuất hiện mặt , sợ đến mức hai chân mềm nhũn, đột ngột ngã mặt đất.
Hai con quỷ một lớn một nhỏ mặt mũi tái xanh, cực kỳ khủng bố.
DTV
Tôn Tiệp che miệng , đứa nhỏ đó... chính là xuất hiện trong bức ảnh!
Cô cố gắng áp chế sợ hãi trong lòng, đầu đàn ông đang ngã mặt đất: “Rốt cuộc giấu chuyện gì? Anh g.i.ế.c ư?”