Diệp Tử Ưu hỏi: “Chúng trong bằng cách nào?”
“Nói thừa, đương nhiên là từ cửa chính .” Lâm Uyển Ương xem qua , ổ khóa cánh cửa đơn giản, cũng là ổ khóa thông minh.
Cô lấy một sợi sắt mảnh từ trong ba lô , đó chỉ với năm giây biểu diễn một màn thế nào để nhanh chóng mở cửa trong tình huống chìa khóa.
Mọi : “…”
“Lâm chưởng môn thật lợi hại.”
“Đa tài đa nghệ.”
“…”
“Xời, chuyện nhỏ.” Lâm Uyển Ương đưa tay đẩy cửa .
Cửa tòa nhà cũng hai camera giám sát, chỉ là Tiểu A và Tiểu Ô dùng thể bịt kín .
Lâm Uyển Ương tuốt ở đằng , trong tay cầm một chiếc đèn pin, những khác theo sát phía .
Tiếng bước chân của bọn họ quanh quẩn trong hành lang.
“Hình như lúc nãy thấy mấy trong căn phòng đó…” Diệp Tử Ưu do dự mở miệng.
“Anh nhầm đấy, giờ …”
Câu càng càng nhỏ, đúng , thì là gì?
Mọi lập tức trở nên khẩn trương, đại sư Viên Trí bắt đầu tràng hạt, vẻ mặt nghiêm nghị : “Mọi cẩn thận, phát hiện âm khí ở đây nặng.”
Lâm Uyển Ương sang hỏi Diệp Tử Ưu: “Vừa nãy thấy ở chỗ nào?”
Diệp Tử Ưu: “… chính là căn phòng phía .”
Lâm Uyển Ương lùi về phía , đó chiếu đèn pin bên trong, bên cạnh cửa sổ thủy tinh sát đất là mấy con ma nơ canh đang .
Mấy con ma nơ canh sống động như thật, ánh đèn lờ mờ khó tránh khỏi sẽ nhầm.
Lâm Uyển Ương bình tĩnh : “Trong kho hàng của công ty thời trang để mấy con ma nơ canh cũng gì lạ đúng chứ.”
“Là giả , sợ chết.” Diệp Tử Ưu thở phào .
Mọi đều nhẹ nhàng thở .
Lâm Uyển Ương: “Được , chúng lên từng tầng một.”
Lúc mới đầu tiếp, Lâm Uyển Ương ở cuối cẩn thận đánh giá mấy con ma nơ canh bên cạnh cửa sổ sát đất.
Thứ thể tính là búp bê hình cỡ đại nhỉ.
Tiếng bước chân xa dần, ai thấy mấy con búp bê trong phòng bắt đầu chuyển động, bọn chúng đung đưa cánh tay và cẳng chân cứng ngắc về phía cửa.
khoảnh khắc sắp chạm cửa thì một luồng áng sáng vàng đánh bật trở .
Một bên khác của cánh cửa dán một lá bùa, trong đêm tối như đang phát sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-508.html.]
Mọi đến tầng hai, ở đây cũng là nhà kho, chỉ là đặt nhiều mô hình ma nơ canh hơn.
Hôm nay Lâm Uyển Ương mang theo nhiều bùa, mỗi ngang một cánh cửa đều dán lên hai tấm.
Diệp Tử Ưu hỏi: “Sao cô dán bùa?”
Lâm Uyển Ương mỉm : “Đương nhiên là đề phòng chúng nó chạy ngoài .”
Lá gan của Diệp Tử Ưu vốn nhỏ, dù xông pha nhiều cũng tiến bộ bao nhiêu, bình thường đều là sợ hãi thu thập tà ma, còn thường xuyên mơ thấy ác mộng vì gặp tà ma quá đáng sợ.
“Cô… cô đừng đùa nữa.”
Lâm Uyển Ương: “Từ tới giờ từng đùa, lúc ở Hồng Kông từng thấy búp bê cử động, nhỏ hơn mấy con ma nơ canh nhiều, lớn cỡ dễ đối phó .”
Cô xong câu đó, đều trở nên im lặng.
Lâm Uyển Ương: “Mọi cẩn thận, nơi thật sự tà môn.”
DTV
Sau khi nhắc nhở, đống ma nơ canh đều thấy ớn lạnh.
Hơn nữa thật sự kì quái, tầng một chỉ mấy phòng đặt đôi ba con, nhưng tầng hai thì phòng nào cũng .
Khi đến tầng ba, phía mỗi một chiếc máy may đều một con ma nơ canh! Nhìn đông nghìn nghịt.
Dù là kho hàng của công ty thời trang thì cũng cần thiết nhiều mô hình ma nơ canh như .
Khác thường tức kì quái, ma nơ canh bên cạnh cửa sổ sát đất cực kì đáng sợ, hơn nữa đều nhất trí hướng mặt hành lang, dường như đang lẳng lặng quan sát mấy vị khách mời mà đến.
Lâm Uyển Ương: “Bùa của đủ dùng , cũng mang theo chu sa với giấy vàng, mau.”
Vẻ mặt của đều trở nên nghiêm nghị, lúc đến thang máy thì phát hiện lưng động tĩnh.
Diệp Tử Ưu : “Vừa cảm thấy thứ gì đó từ trong phòng , đó là thứ gì?”
“Tóm là !”
Sau khi qua khỏi tầng ba, từ tầng bốn bắt đầu là lầu trống.
“Hay là chúng thang máy ?” Khương Hải Đông đưa đề nghị, là em trai trong cặp em vu sư.
“Không , thang máy là gian kín, đến lúc đó gặp chuyện chạy cũng .” Anh trai Khương Xuyên .
Lâm Uyển Ương: “Không thể thang máy, thể nào khi nhấn chọn tầng nó sẽ đưa đến nơi nào, là tầng mười tám cao nhất là tầng mười tám địa ngục.”
Tiếng bước chân đuổi theo phía càng ngày càng gần.
Diệp Tử Ưu chiếu đèn pin xuống , quả nhiên thấy nhiều cái bóng đang đuổi theo bọn họ.
“Chúng bây giờ? Mấy con ma nơ canh đó đuổi tới .”
“Tụi nó thật là phiền, bỏ .” Lâm Uyển Ương dừng : “Giải quyết xong nơi hẵng , ồn ào c.h.ế.t .”
Người ở đây đều là chuyên gia xử lý thể loại , ngoài Diệp Tử Ưu chút kích động thì những dù khẩn trương vẫn thể coi là bình tĩnh.
Mấy phút , đám ma nơ canh đó đuổi tới nơi, tay chân của chúng cực kì hài hòa, nhưng động tác nhanh.
Xem là đuổi theo khí tức của .