Hai đáp chuyến bay buổi tối, lúc rời sân bay mười một giờ đêm.
Lâm Uyển Ương bảo tài xế đỗ xe cổng nhà Tống Chương Dẫn. Không cần đưa cô lên, cô xe lâu cũng dạo để hít thở khí.
Tống Chương Dẫn tạm biệt , cạnh xe xa.
Sáng nay Diêu Mộ và Trương Hạo lượt hỏi cô khi nào về nên chuẩn .
DTV
Lâm Uyển Dương bước cửa, hai giấy chui từ túi áo cô cùng sân chơi.
Trương Hạo hỏi: "Lần vẫn thuận lợi chứ?"
Lâm Uyển Ương vẫn gì Diêu Mộ cướp lời: "Cậu nhảm, nên hỏi cô g.i.ế.c mấy con quỷ?"
Mọi : "....."
Tuy Mộ Mộ bản lĩnh bình thường nhưng bàn về lá gan thì đáng khen.
Lâm Uyển Ương: "Nói lung tung cái gì đấy, là bạo lực như ?"
Mọi : "......"
Chưởng môn, câu hỏi của cô thật khiến khó xử. Dù tổ sư gia ở , dối lắm.
Diêu Mô: "Vì cô cũng nhớ g.i.ế.c mấy con?"
Lâm Uyển Ương ho khan một tiếng, hung hăng : "Anh thật phiền phức. mà nhớ nhưng hẳn là thật nhiều."
Mấy , đều tìm thấy trong mắt đối phương khẳng định "quả là như thế".
Lâm Uyển Ương chung quanh hỏi: "Tạ Văn Dĩnh ?"
Diêu Mộ: "Cậu đến đạo quán ở thành phố bên cạnh để tham gia một hội trao đổi. Dự kiến ngày mai sẽ về. Trong thời gian cô ở đây, chúng sống yên , chuyện gì xảy .
Lâm Uyển Ương giơ chân đá : "Anh ngứa đòn ? Muốn thắp cho một chiếc đèn trường minh ?"
Diêu Mộ nhanh chóng lùi , trốn lưng Phục Thành, lớn tiếng : "Sư phụ, thấy ? Con vẫn cần bảo vệ. Con thật sự phản kháng chút nào."
Phục Thành: "Con chính là thiếu đòn."
Lâm Uyển Dương khoanh tay đang tranh cãi, thầm nghĩ vẫn là nơi .
Cô ngáp một cái: "Đã muộn , các tranh thủ ngủ cho hết quầng thâm nhé, ngủ đây."
Dừng một chút cô còn : "Sư phụ, con thấy mắt hình như thêm một nếp nhăn."
"Cái gì? !!! Không , ngủ. Bây giờ mỗi ngày ngủ mười giờ." Phục Thành sờ mặt, lo lắng .
___
Lâm Uyển Ương mấy ngày nay đều chạy xuống căn nhà . Lúc đầu còn ngạc nhiên, nhưng mấy ngày cũng thành thói quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-515.html.]
Diêu Mộ thêm dầu lửa đây là con gái lớn dùng , Phục Thành nhịn nổi đá cho một cái.
Khi Tạ Văn Dĩnh trở về từ hội trao đổi, cả càng trầm . Lâm Uyển Ương tỏ vẻ hài lòng. Đối phương ngày càng khí chất quán chủ.
Năm món đồ tìm hai món.
Món thứ ba chút đặc biệt vì nó giấu trong một ngôi chùa núi, đó là chùa Phật.
Đương nhiên, Lâm Uyển Uơng thể nào bỏ cuộc. Núi đao biển lửa cũng xông một .
Cô mượn khác, mượn thì tìm cách khác. Với tiền đề là tận lực gây xung đột tôn giáo.
Tống Chương Dẫn cho cô nghỉ ngơi một tuần mới xuất phát. Cho nên hiếm khi thời gian rảnh rỗi.
Sau khi lấy ngọc bội và cái hộp cô tìm manh mối nào cho nên cô chỉ thể nhanh chóng tìm các món đồ khác.
Đạo quán vẫn mở cửa đón khách, còn đang sửa chữa.
Mỗi sáng bảy giờ công nhân bắt đầu việc, đang đuổi tiến độ. Vì lấy giấy phép thi công đạo quán và thủ tục chuyển đổi mục đích sử dụng đất bên cạnh.
Diêu Mộ và năm đồ chất giúp đỡ nhiều.
Dù các đơn vị liên quan hiện nay đều quy định, ngoại trừ những ngôi chùa Phật thể sửa chữa , những thứ khác dù đổ nát đến cũng duyệt.
Vẫn là câu , hòa thượng bên ngoài niệm kinh hơn.
Bên cạnh Diêu Mộ nhiều , bình thường thì tin những tôn giáo khác. lúc mấu chốt tìm vẽ bùa trừ tà.
Chờ danh tiếng còn, cũng đều giải tán.
ai kêu là đạo sĩ, so đo với khác, cứ tùy duyên .
Hôm nay Lâm Uyển Ương đang ngủ trưa, khách đến đạo quán.
Khách cũng là ủy thác giới thiệu. Tìm đến trong lúc đóng cửa tự nhiên là chuyện đặc biệt.
Trần Tuyển Vinh là thành phố Ninh. Lần ông đến đây là vì chuyện lớn xảy .
Ông là hoa kiều về nước. Mấy chục năm theo cha di dân đến châu Âu. Gần đây mới trở về tìm cội nguồn, đó ông bắt tay xây dựng nhà thờ tổ, dời mộ tổ tiên. Đây vốn là một việc , hy vọng thể bảo vệ đời , nhưng liên tục xảy vấn đề.
Lúc Trần Tuyển Vinh đào mộ lão tổ tông cách bảy tám thế hệ, xuất hiện việc lạ.
Trong lúc đào, họ thấy thứ gì đó chuyển động bên trong quan tài, như thể đang gõ nhẹ nắp để thoát ngoài.
Lúc đó đang giữa trưa, mặt trời chiếu thẳng, nhiều nên hai gan lớn mở quan tài.
Thi thể bên trong hóa thành xương trắng, lúc đó quan tài một cái lỗ, trong đó một đàn chồn con sinh sống.
Có một thanh niên lỗ mãng sợ hãi nên vô thức vung xẻng đập c.h.ế.t hai con, ba con còn chạy khỏi hố nhỏ.
Những khác lên tiếng cảnh báo nhưng quá muộn.
Lúc , chuyện sợ là phiền phức.
Chồn trong dân gian gọi là "Hoàng Đại Tiên", thậm chí vài nơi còn miếu Hoàng Đại Tiên.