Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 560

Cập nhật lúc: 2025-09-11 22:57:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mười mấy năm , bắt cóc mỗi năm nhiều đếm xuể, ít trường hợp thể tìm về.

Ba năm , Trương Dịch Đồng lấy lý do ‘con trai mất tích’ để đơn xin sinh tiếp, đó như ý nguyện sinh một đứa con trai, cả nhà chuyển đến thành phố Ninh sinh sống.

sớm quên chuyện đó .

Nếu từng tự tay bóp c.h.ế.t con ruột, đứa bé thất khiếu chảy m.á.u đang mặt cô .

Đã mười mấy năm trôi qua, phụ nữ mặt đất rốt cuộc cũng sợ!

Không sợ hãi chuyện từng , mà là sợ đứa con chết... tìm tới cửa.

Trên thế giới thật sự quỷ hồn.

“Mẹ sai , xin con hãy tha cho ! Coi như nể tình là... của con.”

Trương Dịch Đồng dứt lời, chuỗi phật châu đeo cổ tay của cô lập tức đứt đoạn, hạt phật châu rơi vung vãi đầy mặt đất.

Từng hạt từng hạt biến mất trong bóng tối.

Mười bốn năm , khi g.i.ế.c con vì lòng bất an nên cô đến chùa xin một chuỗi phật châu mang về.

Đây là đồ vật mà một cao tăng đắc đạo mang theo lúc còn sống, nó thì quỷ quái thể đến gần .

Trương Dịch Đồng thấy phật châu xinh , từ gỗ hoàng hoa lê, giá gỗ tăng lên, một chuỗi cũng chục nghìn, nên vẫn luôn đeo tay.

Không nghĩ tới trời xui đất khiến khiến tiểu quỷ thể tới gần, bấy giờ nó mới đổi mục tiêu sang đứa con trai của cô .

Lúc Tiểu Nghĩa c.h.ế.t chỉ mới bốn tuổi, t.h.i t.h.ể chôn trong rừng, oán khí thể tiêu tán nên hóa thành quỷ.

Tiểu quỷ cũng mất nhiều thời gian công sức mới thể tìm tới thành phố .

DTV

Nếu mười ngày Diêu Mộ và Triệu Vũ Thinh dùng trận pháp phong ấn thì lẽ lệ khí sẽ bành trướng nhiều như .

Tiểu Nghĩa chậm rãi bước lên , Trương Dịch Đồng thể lùi nữa, cô cảm thấy tay lạnh lẽo, ngẩng đầu lên liền thấy m.á.u trong miệng đối phương giọt xuống mu bàn tay của .

Co há mồm thể thành tiếng, giống như một bàn tay vô hình đang túm lấy trái tim cô , nhưng ai hiểu nỗi khổ trong lòng cô lúc .

Mấy xâm nhập nhà cũng ở đó chịu chìa tay giúp đỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-560.html.]

Lâm Uyển Ương: “Oan đầu nợ chủ, dù trong lòng ngươi oán hận cũng thể xuống tay với liên can, nhưng ngươi vẫn thành công nên vẫn còn còn đường cứu vãn. Ngươi tên là Tiểu Nghĩa đúng ?”

Tiểu quỷ chút mờ mịt Lâm Uyển Ương, vẻ mặt chần chờ.

“Người thế giới đều lãng quên ngươi. Cái c.h.ế.t của ngươi tạo thành ảnh hưởng đến bất cứ nào, vì thế quan tâm ngươi cũng chỉ ngươi mà thôi. Nếu đến địa phủ báo cáo với phán quan, trình bày oan khuất thì sẽ công đạo, bằng chỉ thể hồn phi phách tán, cái gì cũng còn nữa.” Tạ Văn Dĩnh chậm rãi .

Diêu Mộ thầm liếc tiểu đạo trưởng ở bên cạnh một cái, cũng trực tiếp quá.

Đối phương vẫn là đứa bé! Cho dù c.h.ế.t và hóa thành quỷ...

Lâm Uyển Ương ôm cánh tay : “Ta sẽ mở Quỷ môn đưa ngươi , nếu bây giờ ngươi g.i.ế.c thì chỉ thể độ hóa ngươi thôi.”

Trên mặt tiểu quỷ vẫn đầy hoang mang như cũ, trong mắt nó dần dần ngưng lệ.

Một màn khi c.h.ế.t vẫn luôn khắc sâu trong lòng nó, chính là đôi tay dùng để bóp cổ nó.

Nhiều năm như , còn ai nhớ đến nó nữa ?

Lâm Uyển Ương thấy đối phương năng gì thì coi như đồng ý, cô móc một lá bùa châm lửa, mở Quỷ môn. khoảnh khắc tiểu quỷ , cô hỏi sinh thần bát tự của đối phương.

Sau khi Qủy môn đóng , lúc Diêu Mộ mới mở miệng hỏi: “Cô cần sinh thần bát tự của nó gì?”

Lâm Uyển Ương: “Chờ lát nữa lập đạo tràng cho nó, đó đốt chút tiền giấy.”

Vụ án mưu sát năm xưa xem như án mất tích, hơn nữa nhiều năm trôi qua vẫn ai truy cứu. Điều đó chứng minh đứa nhỏ cha yêu thương.

Cho nên các dịp lễ tết hẳn là ai cúng cho. Vì bạn nhỏ đó chịu lời nên Lâm Uyển Ương cũng tình nguyện giúp đỡ nó một phen.

Suy cho cùng xuống địa phủ cũng thể quá lạnh lẽo.

Trương Dịch Đồng thấy xung quanh khôi phục dáng vẻ vốn , bấy giờ mới thở phào : “Con quỷ đó... ?”

Lâm Uyển Ương: “Chưa , sẽ còn đến nữa. Có bây giờ chúng nên tính toán chuyện mà cô ?”

Tròng mắt của Trương Dịch Đồng khẽ xoay chuyển, cắn răng : “ hiểu cô đang cái gì, gì chứ?”

Lâm Uyển Ương: “Cô như thế ho gì , sớm ghi âm lời lúc nãy của cô.”

Trong lòng Trương Dịch Đồng âm thầm lấy may mắn, đó cẩn thận nhớ , bản hề tiết lộ t.h.i t.h.ể chôn ở , hơn nữa nhiều năm , sát thủ thuê năm đó cũng sớm bặt vô âm tín.

Chỉ cần cô thì những đừng mơ tưởng thể đặt bẫy cho cô chui !

Lâm Uyển Ương thản nhiên : “Trên đầu ba tấc thần minh, tuy chuyện khả năng lớn nhưng thế giới mà chúng đang sống thật sự nhiều bạn mà chúng thể thấy họ nhưng họ vẫn luôn tồn tại.”

Loading...