Lâm Uyển Ương ngờ Bì Bì để ý như , mặc kệ đối phương bác ái , nhưng đối với A Dẫn là quan tâm thật sự.
Cô thấu hết chỉ là toạc thôi.
Lâm Uyển Ương ấn ngón tay để mở khóa vân tay. Lần A Dẫn cài thêm dấu vân tay của trong Đạo quán , cho tiện, cần nào cũng mở cửa.
Cô nhà liền thấy đối phương đang uống một .
Lâm Uyển Ương: “Anh ở đây một thấy buồn tẻ ?”
Cô xuống hỏi.
“Làm thể, quen .” Tống Chương Dẫn nhấc ấm lên rót cho đối phương một chén: “Đây là thiết bì thạch hộc mới pha, thử một chút xem?”
“Chẳng trách da dẻ của như , thì tuổi còn trẻ chú trọng bảo dưỡng .”
Tống Chương Dẫn bật : “Cũng , chỉ tùy tiện uống chút thôi.”
Lâm Uyển Ương một uống cạn chén : “Ngon lắm.”
Tống Chương Dẫn: “Cô thích thì chờ lát nữa lấy cho cô một ít, thể để cho trong Đạo quán uống chung. , sức khỏe của đạo trưởng Phục Thành dạo gần đây ?”
Lâm Uyển Ương: “Ông khỏe, chỉ là ăn thức ăn nhiều đường nhiều dầu mỡ. Đó cũng là vì cho sức khỏe của ông thôi. sư phụ của thường xuyên ăn vạ lóc om sòm, vì ứng phó với ông mà cả Đạo quán đều ăn thanh đạm theo, trừ Bảo Tâm mỗi ngày đều thịt ăn.”
Lâm Uyển Ương tới đây nhớ tới chuyện tối hôm qua, Phục Thành còn lấy trộm đùi gà của Bảo Tâm để ăn...
là thể tin nổi, đó là chuyện mà một sắp năm mươi tuổi, còn là sư công của sẽ ?!
Lúc cô chạy tới chất vấn, vì bận tâm tới mặt mũi của Phục Thành, Trương Hạo còn chủ động đội nồi là ăn.
Người trong Đạo quán đều hiểu rõ kẻ vụ án đùi gà mất tích là ai.
“Tâm hồn của đạo trưởng Phục Thành thật trẻ trung.” Tống Chương Dẫn .
Lâm Uyển Ương: “ , mang cho một ít bánh bí đỏ mới đây , bánh ít béo độ ngọt , ăn sẽ mập.”
Tống Chương Dẫn: “Cô đang giảm béo ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-563.html.]
Lâm Uyển Ương : “Làm thể, mới giảm béo . Nếu thật sự đến một bước đó, thể tải APP Meitu (/)! còn thể học photoshop nữa!”
(/) APP Meitu (美图秀秀): là một app chỉnh ảnh.
Tống Chương Dẫn: “Là , nhưng cô cũng béo, cần đến hai phần mềm đó .”
“Vẫn là chuyện.” Lâm Uyển Ương xong liền dậy: “ về trường một chuyến để báo cáo, thừa dịp lộ mặt một cái.”
Trạng thái của Phục Thành , vì đẩy mức độ ảnh hưởng của chú thuật xuống mức thấp nhất, ông giải trừ hết đạo pháp .”
Hiện tại ngoài việc thể vẽ bùa thì Phục Thành khác gì bình thường.
Trong năm món đồ mà nhà họ Đổng bán khi xưa, Lâm Uyển Ương tìm ba món. Tuy cô vẫn cảm thấy thanh kiếm đang treo mặt nhưng gì cũng thể thở phào một .
Tống Chương Dẫn lên, tiễn tận cửa: “Muốn lái xe đưa cô tới trường ?”
“Không cần , xe buýt là .” Lâm Uyển Ương : “Anh tra con rồng bằng đồng đó , đang ở Mân Nam hả?”
Tống Chương Dẫn: “ , chờ cô nghỉ ngơi cho khỏe sẽ với cô.”
DTV
“Đến lúc đó , tự cũng mà, A Dẫn , cũng nhiều việc cần bận ? Hơn nữa, đây cũng là du lịch.”
Lâm Uyển Ương tới cổng, đầu vẫy tay với .
Bên môi Tống Chương Dẫn vẫn còn vương nét nhẹ, mãi cho đến khi còn thấy nữa, bấy giờ mới thu tầm mắt.
Anh luôn loại cảm giác, lúc nỗ lực phấn đấu nhiều năm như là vì lúc gặp cô thể giúp cô.
Nếu chuyển thế đầu thai, lẽ kiếp hai thật sự nhiều giao tình.
Tống Chương Dẫn bỏ lượng lớn nhân lực và vật lực thăm dò những món đồ mà Lâm Uyển Ương tìm.
Anh chỉ về những điều đó một cách khiêm tốn và sâu chi tiết với cô.
Hơn nữa còn ngoài ý Lý Giai Nguyệt đang trốn ở Mân Nam, cho nên chuyện sẽ đơn giản.
Tống Chương Dẫn đương nhiên phụ nữ g.i.ế.c bỏ trốn đó hận Lâm Uyển Ương đến nhường nào. Cứ như , càng thể để cô một .
——