Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 591

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:20:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Uyển Ương rút d.a.o đ.â.m về phía : “Anh mà còn hỏi ư!”

Động tác của cô nhanh, dứt lời thì tay.

phản ứng của đàn ông nhanh hơn, khi xổm xuống thì nhảy xa vài mét, sức bật tuyệt đối bình thường thể .

Lưu Chính Hảo từ từ dậy, giọng điệu so với khi nãy như thể đổi thành một khác: "Ôi chao, đúng là đáng tiếc, còn tiếp tục bạn với cô."

Lâm Uyển Ương: “Nếu như , chi bằng c.h.ế.t !”

Những xung quanh bối rối, chẳng đàn ông giúp đối phương chuyện , hai họ xảy chuyện gì, thể lật mặt thì lật?

Lưu Chính Hảo khẽ mỉm , với giọng điệu tán gẫu: “Cô như thì thất lễ lắm đó, đưa cô Bái Thần Giáo, đó giúp cô một bước lên mây, nên cô mới thể đây hôm nay, chi bằng cô cứ theo , như ?."

Lâm Uyển Ương mỉm lạnh lùng: "Thế vẫn thành tâm thật lòng cảm ơn , nên trốn quái gì! Lưu Chỉnh Hảo? Tống Dật Kiều, gọi là Thánh Tử?"

Người đàn ông thu nụ ở khóe môi, giọng bình thản : “Rốt cuộc cô phát hiện từ lúc nào?”

Lâm Uyển Ương: “Đương nhiên chỗ nào cũng giấu hết, nhưng thấy bình tĩnh quá ?”

“Là ý gì?”

Tầm mắt Lâm Uyển Ương sang đám bên : "Nhìn thấy , đây mới là phản ứng của bình thường."

Lưu Chính Hảo: "Vậy thì học một bài học , xem quá với cô."

Lâm Uyển Ương: “Bây giờ còn dám lộ bộ mặt thật của ?”

Lưu Chính Hảo tiến lên một bước, giơ tay định bóp cổ cô, Lâm Uyển Ương lấy kiếm chặn , nhưng vỗ một chưởng vai.

Anh trực tiếp lấy mạng cô, nhưng Lâm Uyển Ương vốn thương nên ngã xuống đất.

Lúc đàn ông định tay nữa, bùa ngọc quần áo Lâm Uyển Ương bỗng sáng lên, ngăn chặn động tác của đàn ông.

Lưu Chính Hảo lùi một bước, ngẩng đầu tay , đối phương với vẻ thể tin .

DTV

Bên miếng bùa ngọc đó khắc chữ "Bảo Tâm", một nữa rơi xuống đất, vỡ thành bột, một làn gió thổi qua thì bay mất.

Lồng n.g.ự.c Lâm Uyển Ương đập thình thịch, đang định cầm kiếm dậy thì ngay lúc tiếng động cơ từ xa truyền đến.

Cuối cùng chi viện cũng đến, chỉ ca nô mà còn cả trực thăng, trang đầy đủ.

Lâm Uyển Ương dám thả lỏng dù chỉ một chút, chằm chằm mặt, nhưng Lưu Chính Hảo nở nụ thong dong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-591.html.]

"Người của cô đến , thì một bước, chúng sẽ sớm gặp ."

Nói xong câu , mặt ngã xuống.

Lâm Uyển Ương chằm chằm mặt đất, rằng khi đối phương tỉnh dậy, sẽ còn là “Thánh Tử” nữa, mà là Lưu Chính Hảo thực sự.

Tín đồ boong tàu vỡ tung, là Thánh Tử ?

hôm nay xảy quá nhiều chuyện, ngược nào dám bước tới, vì tín ngưỡng mà họ luôn tin tưởng lung lay.

Khổng Đỉnh dẫn cấp lên thuyền, thấy Lâm Uyển Ương đang cầm kiếm mặt đất, cách đó xa là t.h.i t.h.ể của “Lý Giai Nguyệt” quê quán bậc một.

Ông vội vàng bước tới.

"Cô chứ? Sao thành như ?" Khổng Đỉnh lo lắng hỏi.

Lâm Uyển Ương ngước mắt ông một cái, yếu ớt : “Ông tới đúng lúc lắm.”

Khổng Đỉnh: "Chúng gấp rút đuổi đến đây!"

Lâm Uyển Ương: “Phải, nếu ông đến muộn một chút, thể lập tức , mời vài đạo sĩ tới pháp trận siêu độ cho thì xong .”

Khổng Đỉnh: "..."

Những tín đồ đều là bình thường, nhưng nếu thể đến chức vụ cao thì đương nhiên đều qua những việc phạm pháp, nên bộ đưa về thẩm vấn .

Khổng Đỉnh bàn bạc với cấp một lát, chuẩn lái con tàu trở về ngay lập tức.

Các tín đồ nam sôi nổi trong bộ quá trình đến Lưu Chính Hảo mặt đất, thận trọng hỏi: "Người là Thánh Tử thật ?"

Khổng Đỉnh: “Cậu là một trong những tình nghi, chúng nghĩa vụ giải thích với .”

Người đàn ông mỉm nịnh nọt: “ chỉ thuận miệng hỏi thôi, là thật ?”

Lâm Uyển Ương: "Cút!"

Dù chỉ là một từ, khí thế của cô cũng suy giảm chút nào, đàn ông dọa sợ giật , dám lải nhải nữa, vội vàng cút .

Khổng Đỉnh Lâm Uyển Ương với vẻ đăm chiêu, bây giờ ông càng ngày càng cảm thấy cách xử lý sự việc của Lâm chưởng môn vẫn đạo lý nhất định trong đó!

Có lẽ thể tiếp thu và bắt chước theo.

Lâm Uyển Ương hít một thật sâu, bây giờ đột ngột thả lỏng ngã nhào lên thuyền.

Một nhóm vây đến.

Khổng Đỉnh nhất thời lo lắng, bà cô chẳng những là chưởng môn một phái, mà ở Huyền Môn cũng địa vị cao, nếu nhóm đó họ tìm đối phương tiên phong, còn thương khắp , thế giải thế nào?

Loading...