Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 606

Cập nhật lúc: 2025-09-12 23:20:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên điện thoại, Vương Nghĩa Viễn hít một thật sâu, định cảm xúc, đó tóm tắt đơn giản chuyện cho cô .

Hai vợ chồng mở một nhà hàng gần bảo tàng.

Nửa tháng gần đây, ngày nào cũng một đứa trẻ mười mấy tuổi đến ăn cơm.

Quán ăn mở chủ yếu nhằm đối tượng là công nhân ở khu vực lân cận, chất lượng tương đối cao, giá cả chăng, một món chay và cơm chỉ tốn 7 tệ, thể thêm cơm giới hạn.

Bắt đầu từ hai tuần , một đứa trẻ đến quán ăn , nào cũng chỉ gọi một món chay... đó ăn ba bồn cơm trắng lớn!!!

Lúc đầu, hai vợ chồng chỉ sốc, nhưng dần dần bà chủ trở nên bất mãn, cách ăn uống sẽ khiến họ thua lỗ, họ chỉ kinh doanh nhỏ mà thôi.

Mà hơn nữa, tất cả các quán ăn cả con đường đều từ chối tiếp đứa trẻ , vì nó ăn quá nhiều sẽ lỗ vốn, bà cũng tiếp nữa, nhưng chồng bà đứa trẻ thật đáng thương, ăn chút cơm thôi mà, kiếm ít một chút cũng .

Mà đứa trẻ trắng trắng tròn tròn, nhưng nhà, hỏi từ tới cũng , chỉ tên là Thạch Đầu.

Mỗi ngày đều dựa việc nhặt ít vỏ chai nước suối mà bán lấy tiền ăn cơm.

Chuyện kéo dài nửa tháng, cuối cùng vợ của ông chủ thể chịu đựng nữa, vì sự việc mà đánh với ông chủ một trận.

Báo chuyện với cảnh sát.

Lại lúc là Vương Nghĩa Viễn nhận nhiệm vụ, Bảo Tâm, nên thấy giật .

Đây Bảo Tâm chuyển trường, lâu xuất hiện ? mà tuổi tác đúng lắm, hình như càng nhỏ hơn.

Thế nhưng giống, thật sự là giống.

Lúc Vương Nghĩa Viễn lập tức hỏi, nhóc thật sự là Thạch Đầu, Bảo Tâm .

Đứa bé do dự một chút , nó cảm thấy tên Bảo Tâm dễ hơn, tên Thạch Đầu nữa.

Chuyện nhiều điểm kỳ lạ, Vương Nghĩa Viễn nghĩ nghĩ , cảm thấy gì đó nên gọi điện cho Lâm Uyển Ương.

Lâm Uyển Ương cúp điện thoại xong lập tức lên, gọi tất cả của đạo quán cùng .

Diêu Mộ hỏi: "Gấp gáp như gì thế?"

"Đi đón Bảo Tâm nhà ."

Tuổi còn nhỏ mà sức ăn như , thể là ??? Vậy chỉ thể là Bảo Tâm!!!

Sau khi đón trở về để cho Phục Thành phép mở linh trí, kí ức sẽ thể khôi phục, mà còn thông minh, cần mỗi ngày rầu rĩ với bài tập về nhà nữa.

Hai vợ chồng cũng ngơ ngác, vấn đề thành như .

Lâm Uyển Ương bảo lãnh Bảo Tâm, nhóc con ngốc ngốc, nhưng mà vẫn đồng ý theo đám bọn họ về.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-606.html.]

Tạ Văn Dĩnh cầm cánh tay của đối phương lên, vết bớt trùng khớp, Bảo Tâm thì là ai, kích động ôm Bảo Tâm trong ngực.

Bảo Tâm ôm đến thở nổi, nhưng mà mùi đối phương để dễ chịu, dịu dàng, ôm một cái cũng .

Diêu Mộ kích động vỗ vai chủ quán ăn: "Các lớn chuyện , tuyệt!"

Chủ quán vui: "Cậu tới xem náo nhiệt , ý gì đây?"

Diêu Mộ: "Không ý gì, đầu tư cho quán ăn của hai , trang hoàng một ! Sau đó mở chuỗi cửa hàng!"

Bà chủ quán trừng mắt : "Chúng tiền, đừng gạt chúng ."

Diêu Mộ: "Trong hôm nay sẽ tới tìm hai ký hợp đồng, tài chính đúng chỗ."

Lần hai vợ chồng vui mừng quá độ, chẳng những đánh , còn kích động ôm thành một cục.

Lâm Uyển Ương dắt tay Bảo Tâm, tới cửa nhận điện thoại.

Lần là Tống Chương Dẫn gọi tới.

"Bảo lãnh ?"

" , lập tức về đây."

Tống Chương Dẫn : "Vậy quá , chúng chuẩn xong lễ vật , chỉ chờ ."

Ngày đó ở trong thang máy, phát hiện gì đó đúng, đó dùng chút biện pháp, thật sự là nhớ vài chuyện.

Thật sự là quen cũ, ngày đó ngang qua bách quỷ huyệt dũng, thấy một đang cây cao đong đưa lá cờ. Thế là mở miệng hỏi quỷ sai bên , đối phương là ai.

Quỷ sai đừng để ý tới cô , tiếp nhận, nhưng mà phán quan tiếp tục như , lập tức sẽ đưa cô lịch luyện.

Thế là mỉm , đúng lúc, chừng thể gặp .

Nhân duyên đều dựa câu .

Bên Trương Hạo đến trưa, trở ngại chuẩn một bàn đồ ăn lớn.

Bảo bối tri kỉ của trở về, thật sự quá , từ nay bỏ thói quen chạy đến bảo tàng ba một tuần.

Nhìn đối phương cúp điện thoại, Bảo Tâm ngơ ngác hỏi: "Đi ạ?"

Tạ Văn Dĩnh dịu dàng : "Chúng về nhà."

Bảo Tâm hỏi: "Về nhà của ?"

Lâm Uyển Ương: "Về nhà của chúng ."

Bảo Tâm cẩn thận gật đầu: "Em hiểu ."

Chân trời một mảnh ráng đỏ, xe chạy băng băng đường, đó biến mất tại ngã rẽ.

Loading...