Mỗi Ngày Đều Vui Vẻ Bắt Quái - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-08-26 23:13:58
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Uyển Ương đang gấp rút , thật sự là từ lúc bước chỗ , một giây cũng từng lãng phí.

Người mặc áo đen thế kiếm bức liên tục lùi , khó khăn lắm mới thể vững, oán độc cô.

“Cô là Triệu Kiến Quốc, cô là cố ý đến vùng trong nhóm.”

Triệu Kiến Quốc chính là tên chủ tài khoản của cái thẻ mà bọn họ chuyển tiền , một đàn ông bốn mươi tuổi.

Lâm Uyển Ương: “Người phiêu bạt trong giang hồ, ai mà một lớp vỏ bọc, còn tin là thật .”

Người mặc áo đen căng thẳng: “Rốt cuộc cô là ai!”

“Đánh còn kết cái gì.” Ngừng một lát, Lâm Uyển Ương móc bùa : “Nếu thật sự , bằng gọi là Lôi Phong !”

(/) Lôi Phong (雷锋): là một chiến sĩ của quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Sau khi qua đời, Lôi Phong hình tượng hóa thành một nhân vật vị tha và khiêm tốn, một hết lòng với Đảng Cộng sản Trung Quốc, Chủ tịch nước Mao Trạch Đông và nhân dân Trung Quốc. Năm 1963, trở thành đề tài cho cuộc vận động mang tính tuyên truyền diễn quốc tên là "noi theo tấm gương đồng chí Lôi Phong. Lôi Phong miêu tả như một công dân kiểu mẫu và quần chúng nhân dân cổ vũ học theo lòng vị tha, khiêm tốn, và hết đời hiến dâng của Lôi Phong. Sau khi Mao Trạch Đông qua đời, Lôi Phong vẫn là một biểu tượng văn hóa. Tên của lời ăn tiếng hằng ngày và hình ảnh của xuất hiện áo phông và quà lưu niệm.

Nói xong liền ném lá bùa trong tay về phía mặc áo đen.

“...”

Người mặc áo đen vội vàng lui về phía , bùa chú bình thường chắc chắn thể đả thương .

Cho nên lo lắng.

lúc nhận gì đó đúng thì muộn .

Bùa ngũ lôi của Đạo gia cực kỳ bá đạo, chuyên khắc vật âm tà.

Lần khi dùng hết, Lâm Uyển Ương mất hơn một tháng mới vẽ một tấm, cô vui mừng khấp khởi cung phụng hương án của Tổ sư gia gia bảy ngày, thể tăng thêm buff.

Khoảnh khắc đối phương bùa ngũ lôi đánh trúng, Lâm Uyển Ương lập tức cúi đầu niệm chú.

Thân thể của mặc áo đen giống như va mạnh tường, phun một ngụm máu.

Lâm Uyển Ương .

Trên thể khí tức của con , nhưng âm khí còn nặng hơn, , quỷ quỷ.

Người mặc áo đen khoanh chân xuống, nhắm mắt , miệng ngừng đóng mở.

Những chai lọ vỡ vụn phía dần dần biến thành lệ quỷ, chẳng mấy chốc tản khắp tầng lầu .

Lâm Uyển Ương những lệ quỷ đó, chỉ tập trung công kích đang niệm chú, chỉ khi những lệ quỷ đó bức tới thì mới huơ kiếm c.h.é.m giết. Cô bóng trốn tránh khắp nơi, ném Thất tinh kiếm lên trung, để nó tự đuổi theo quỷ ảnh.

Lâm Uyển Ương quanh một lượt, tìm một vũ khí thích hợp, đó tới nhặt... chân bàn của cái bàn đá hư.

Người mặc áo đen: “... Cô gì?”

Hắn bùa ngũ lôi gây thương tích, đây là kỹ năng đại chiêu, nếu đỉnh đầu của cột m.á.u thì lượng m.á.u lúc hẳn là mười phần trăm.

Người mặc áo đen đối phương tới gần, bắt đầu luống cuống, hét lớn: “Sư phụ của là Ngô lão tam, lão nhân gia nhất định sẽ buông tha cho cô! Sẽ g.i.ế.c cô, g.i.ế.c cả nhà cô!”

DTV

Lâm Uyển Ương dừng : “Người quen nha, đúng lúc lắm, sư phụ của khiến hao mất ba tấm bùa ngũ lôi, món nợ tính toán cho .”

Người mặc áo đen: “...”

Ba tấm...

Người mặc áo đen thấy uy h.i.ế.p tác dụng, trong lòng dần hoảng hốt.

Hắn chậm chạp bò hướng cửa, trốn.

Ngô Kỳ phát hiện thích hợp lập tức truyền tin, trợ giúp mãi vẫn tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-ngay-deu-vui-ve-bat-quai/chuong-87.html.]

Hắn vô cùng hối hận vì khinh địch.

đột nhiên xuất hiện ở cửa, cũng mặc đen.

Ngô Kỳ thấy tới, trong mắt lập tức phát sáng: “Cứu mạng! Cô hủy thần đàn , còn g.i.ế.c sư phụ của nữa, cẩn thận, cô đơn giản.”

“Biết .”

Người mặc áo đen xổm xuống, thoáng ngã mặt đất, đó đặt tay lên cổ đối phương.

Sau một tiếng khớp gãy vang lên lanh lảnh, cổ của Ngô Kỳ lệch sang một bên, còn thở.

Mắt trừng to, cho tới một khắc cuối cùng khi c.h.ế.t cũng dám tin đối phương sẽ tay.

Một giây , Ngô Kỳ tắt thở mặt đất dùng một tư thế quái dị bò dậy, trong mắt lập lòe ánh sáng đỏ.

Sau khi chết, lập tức biến thành hung sát.

Lâm Uyển Ương cảm thấy đúng lắm, bình thường khi c.h.ế.t bảy ngày mới hóa thành quỷ, đó mới sinh biến cố.

Người mặc áo đen khẽ nhúc nhích miệng, thấp giọng : “Đi g.i.ế.c cô .”

Ngô Kỳ nghiêng cổ, chạy như điên về phía cô.

Tốc độ của nhanh, giống như một cơn gió.

Lâm Uyển Ương nghiêng né tránh, cây cột xi măng đối phương vỗ trúng xuất hiện một cái hố.

Đồng thời, bàn tay của Ngô Kỳ cũng trở nên m.á.u thịt be bét, thậm chí còn mơ hồ thấy cả xương trắng, nhưng hề thấy đau, c.h.ế.t sẽ năm giác quan.

Một giây , điên cuồng đuổi tới.

Thất tinh kiếm lăng bay lên, Lâm Uyển Ương đón lấy, một kiếm bổ về phía .

Lúc cô phát hiện đánh lén lưng, theo phản xạ điều kiện lách sang trái né tránh, nhưng cánh tay vẫn d.a.o rạch một đường.

Vết thương sâu, hắc khí quấn quanh lưỡi d.a.o nháy mắt bám lên , đó lập tức tản , giống như gặp khắc tinh, bỏ chạy khắp nơi.

Lâm Uyển Ương cúi đầu một cái, m.á.u dọc theo cánh tay chảy đến Thất tinh kiếm.

Hoa văn Thất tinh kiếm m.á.u phủ kín, nhất thời kêu lên “vù vù”, kèm theo một tầng ánh sáng đỏ.

Lúc đầu mặc áo đen còn tưởng rằng đối phương đ.â.m trúng, âm khí xâm nhập cơ thể, chắc chắn c.h.ế.t nghi ngờ.

Không ngờ vẫn còn sống, hơn nữa còn xảy biến cố như , lập tức tái mặt chậm rãi lui về phía .

Lâm Uyển Ương mỉm : “Đáng lẽ nên chào hỏi sớm hơn, chơi với thanh kiếm ?”

Thanh kiếm là sư phụ cho cô, bởi vì uy lực quá lớn nên mới hạ cấm chế, bình thường cô chỉ bôi chút m.á.u mà nó rục rịch động, càng cần đến lúc hoa văn kiếm m.á.u phủ kín.

Thất tinh kiếm lóe sáng bay ngoài, quỷ ảnh nó gây thương tích lúc nãy nháy mắt biến mất còn dấu vết.

ngừng xoay quanh, âm khí của tòa lầu biến mất.

Quỷ hồn ở trong bệnh viện , thậm chí là ở phương viên mười dặm xung quanh, nháy mắt tiêu tán.

May mà nơi là ngoại ô, khả năng ngộ thương sẽ giảm xuống nhiều.

Lâm Uyển Ương Thất tinh kiếm.

Bảo bối thì vui , nhưng chị gánh tiếng đây .

Không hỏi đúng sai đại khai sát giới.

Người mặc áo đen xoay chạy, tình thế cấp bách, Lâm Uyển Ương nhặt chân bàn lên ném về phía , với sức lực mười phần.

Loading...