Lương Yên nhân viên cài dây cáp lên xong xuôi, mặc dù đó chuẩn tinh thần sẵn sàng, nhưng lúc chính thức bắt đầu bấm máy , mặt nước trong xanh , rốt cuộc vẫn lộ vẻ hốt hoảng.
Cô mang vẻ mặt đưa đám về phía Khương Mộc: “Phải đây?’’
Khương Mộc cho một một động tác tay tỏ ý cố gắng lên: “Cô thể mà.’’
Lương Yên dây cáp thả xuống nước từng chút, từng chút một.
Ngay khi nước hồ còn đến mắt cá chân Lương Yên, cô nhịn mà “a” một tiếng.
Tuy rằng bây giờ là giữa tháng tư, nhiệt độ cao nhất ban ngày lúc cũng thể đạt đến ngưỡng ba mươi độ, nhưng nước hồ mùa xuân vẫn còn lạnh như băng, cái lạnh tựa như một con rắn nước xuyên qua lớp quần áo chui thẳng xương cốt.
Nửa Lương Yên đều ngâm trong nước, nhịn rùng một cái.
Chung Trạch lúc đầu còn hứng thú bừng bừng, nhưng khi bước xuống nước, cảm nhận nhiệt độ lạnh lẽo của mặt nước, cũng khô héo trong nháy mắt.
“Mẹ kiếp, Yên tỷ, lạnh quá.’’
Lương Yên ôm chặt hai cánh tay chống chọi với cái lạnh, răng răng đánh cầm cập : “Biết…Biết là , tranh thủ… Một là qua.’’
Mọi trong đoàn phim cũng hiểu nỗi vất vả của diễn viên dòng nước lạnh, khi xuống nước vị trí thích hợp thì lập tức cầm loa tuyên bố bắt đầu .
Trước đó Lương Yên và Chung Trạch diễn thử cảnh ở bờ, nhận hiệu lệnh từ đạo diễn nhanh chóng luồn một tay xuống nách , một tay khác đẩy nước, dáng vẻ tựa như kỹ thuật bơi lội của .
sự thật chứng minh diễn xuất ở nước khác biệt với lúc bờ, khi mực nước còn quá vòng eo Lương Yên còn chút tự tin, nhưng lúc phụ trách dây cáp thả cô xuống thấp, mực nước hồ còn quá n.g.ự.c cảm giác tức n.g.ự.c bắt đầu trào dâng trong lòng. Chung Trạch ở bên cạnh vẻ mặt vô cùng lo lắng, Lương Yên lấy can đảm, một tay túm lấy Chung Trạch, tay nơm nớp lo sợ duỗi , thử gạt nước thì đúng lúc cả đột nhiên mất thăng bằng, cắm mặt trong mặt nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-125-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]
Làn nước lạnh như băng tràn qua miệng mũi và đỉnh đầu, Lương Yên uống một ngụm nước lớn, theo bản năng vùng vẫy giãy giụa, cũng may Chung Trạch ở bên cạnh nhanh chóng kịp thời phản ứng , nhân viên cứu hộ và phao bơi còn đến đây thì Lương Yên nhanh tay lẹ mắt vớt lên.
Mặc dù sự việc chỉ xảy trong vòng một giây ngắn ngủi, nhưng đối với một bơi như Lương Yên mà , cảm giác bỗng nhiên chúi xuống đất, dòng nước tràn qua đỉnh đầu giống hệt như dạo qua một vòng Qủy Môn quan về , Lương Yên tựa như bắt cọng rơm cứu mạng nắm chặt lấy cánh tay Chung Trạch, ngừng ho khan.
Người phụ trách dây cáp lập tức kéo Lương Yên lên bờ.
Mọi xung quanh rối rít đến bên bờ hồ: “Lương Yên, cô chứ?’’
Lương Yên hồn , lúc bắt đầu vẫn còn với Chung Trạch nhất định tranh thủ một cho xong, nhưng cô thể ngờ còn chính thức bắt đầu thì tuột dây xích, Lương Yên lau sạch nước mặt, lắc đầu: “Không .’’
Một cảnh chỉ chiếu mấy giây màn ảnh, nhưng hai mất mấy tiếng đồng hồ. Mặc dù Lương Yên vẫn còn sợ nước, nhưng sự giúp đỡ của dây cáp và Chung Trạch, miễn cưỡng cũng thể lờ như thấy gì, nhưng đối với mặt nước hồ lạnh như băng, cô cũng chỉ thể cắn răng chịu đựng.
Lúc dây cáp đặt lên bờ, Lương Yên cảm giác như cả đông cứng cả , tay chân hề bất kỳ cảm giác nào nữa. Khương Mộc vội vàng cầm khăn lông đến khoác lên cô nhanh chóng phía phim trường trong xe bảo mẫu quần áo khô.
Trong lúc quần áo, Lương Yên đột nhiên cảm thấy bụng đau dữ dội, cô cúi xuống một cái, quả nhiên dì cả của mới ghé thăm, cũng may lúc nãy mặc quần áo màu đen nên mới khác thấy, nếu thì thật đúng là quá hổ.
****
Ngày hôm , trong đoàn phim “Nhân Tâm”, Lương Yên che cái bụng nhỏ đang nặng trĩu đau nhức cuộn tròn ghế.
Sáng sớm hôm nay nhân viên trang điểm đột nhiên nổi lên ý trưởng trang điểm theo phong cách xinh đào hoa cho Lương Yên, sắc môi màu đỏ tươi phối hợp với má hồng san hô*, che giấu sắc mặt ảm đạm và đôi môi nhợt nhạt, thoạt còn thấy khí sắc tệ chút nào.
(Màu san hô: Là màu da cam ánh hồng, lấy theo màu sắc của các lớp san hô.)
Cái mũi Lương Yên ngứa ngáy, chỉ nhẹ nhàng hắt một cái, bụng lập tức trào dâng một dòng nước ấm.