Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 207: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-08-09 05:29:04
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cẩn thận!" Lục Lâm Thành hoảng hốt giữ chặt cánh tay Lương Yên kéo cô về.

Một tiếng ầm vang của động cơ xe SUV gào thét chói tai sượt qua bên Lương Yên.

Lương Yên đột nhiên giật , ngẩng đầu đèn đỏ dành cho bộ ở bên đường.

Lục Lâm Thành cũng hết hoảng hồn, bàn tay chuyển xuống cổ tay Lương Yên nắm chặt buông.

Lương Yên duỗi cánh tay còn vuốt ve lồng n.g.ự.c đang đạp loạn xạ vì sợ hãi, một lúc lâu mới hồi phục tinh thần.

“Cảm ơn.” Lần Lương Yên thực sự vô cùng cảm ơn Lục Lâm Thành.

Nhìn sắc mặt Lục Lâm Thành dường như đang tức giận, hai hàng lông mày nhíu chặt: “Em đường cẩn thận một chút ? Nếu như giữ thì em sẽ thế nào đây hả?’’

Chẳng trách tức giận như thế, nếu chậm thêm một giây nữa thôi thì thể Lương Yên sẽ đụng xe ngay lập tức.

Lương Yên tự đuối lý, cúi đầu: “ đang suy nghĩ một chuyện.”

Lục Lâm Thành: " Đang suy nghĩ nên thể cần đường ? Có chuyện gì mà trong lúc bộ cũng cần suy nghĩ, em còn mạng của nữa ?’’

Lương Yên phồng má im lặng, trả lời .

Vì thế Lục Lâm Thành đang chuẩn lựa lời phổ cập cho cô một kiến thức cơ bản về nguyên tắc an giao thông nhưng còn kịp mở miệng thì thấy Lương Yên đột nhiên ngẩng đầu lên: “Lục Lâm Thành, thực sự thích ?’’

Một đống kiến thức về an giao thông của Lục Lâm Thành lập tức nghẹn trong cổ họng.

“Chuyện …”

Lương Yên thấy dáng vẻ do dự của , bĩu môi: “Có gì ho mà giấu diếm chứ, đang ức h.i.ế.p đang mất trí nhớ ?’’

Đèn xanh bật, Lục Lâm Thành nắm chặt lấy cổ tay Lương Yên, dắt cô về phía hỏi: “Em ?’’

Lương Yên dứt khoát gật đầu: “Ừ.”

“Vậy .” Lục Lâm Thành thở dài, nghĩ đến những chuyện xảy bật một tiếng, “Em còn nhớ từng nhảy bài “Cheer up!” trong một chương trình tạp kỹ ?’’

Lương Yên: “Nhớ, thì ?’’ Lúc đó cô vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, tại âm nhạc mới bắt đầu thì cô thể nhảy theo đúng từng động tác?

Lục Lâm Thành mặt cảm xúc: “Năm đó khi học điệu nhảy em còn cố ý đến mặt biểu diễn, nhảy thổ lộ lòng “Lục Lâm Thành, em thể.”

Biểu cảm mặt Lương Yên lập tức trở nên cứng ngắc: “…”

Mẹ kiếp! Xấu hổ quá mất!

Lục Lâm Thành: "Em từng ôm cổ cưỡng hôn ở trong hành lang khách sạn, khi hôn xong còn hùng hồn tuyên bố rằng “Người phụ nữ của Lục Lâm Thành tuyệt đối sẽ bao giờ đóng cảnh hôn với khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-207-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]

Biểu cảm cương cứng mặt Lương Yên lập tức hóa đá: “…”

Trời ạ! Mất hết mặt mũi !

Lục Lâm Thành: "À đúng , còn “chuyện năm phút trở lên nữa”. Anh nghiến răng: “Em còn nhớ tất cả những đồ dùng tính phúc ở tủ đầu giường trong phòng của chúng ? ”

Biểu cảm hóa đá của Lương Yên đột nhiên nứt kẻ hở nho nhỏ, đây cô từng thấy tủ đầu giường trong phòng ngủ của cô và Lục Lâm Thành thực sự nhiều… Đồ bảo hộ.

Mà trong buổi tối đầu tiên khi mất trí nhớ, còn dùng hết mấy cái.

Lương Yên "Ừ" một tiếng, trong lòng âm ỉ trào dâng một dự cảm chẳng lành.

Lục Lâm Thành: "Tất cả những đồ dùng bảo vệ đều là do em mua.”

Nghe đến đó, vẻ mặt hóa đá của Lương Yên buông lỏng từng chút, từng chút, cho đến khi “đùng” một tiếng, lộp độp lộp độp vỡ nát thành những mảnh vụn.

Dường như Lục Lâm Thành còn nhiều điều , Lương Yên lập tức giống như một con mèo xù lông: “A a a a a! Anh đừng nữa!’’

Bây giờ Lương Yên chỉ hận thể bóp c.h.ế.t bản .

Tại hỏi những vấn đề cơ chứ?

Còn chính miệng Lục Lâm Thành nữa, thực sự c.h.ế.t mà.

Vẻ mặt Lục Lâm Thành như “Em nữa , còn nhiều chuyện thú vị nữa đấy!’’.

Dĩ nhiên Lương Yên tiếp , cô đột nhiên cảm thấy việc mất trí nhớ chừng còn là một chuyện , bây giờ cô phục hồi ký ức chút nào cả.

Những ký ức hổ trong lúc theo đuổi Lục Lâm Thành , ai nhớ chứ?

Lục Lâm Thành khẽ thở dài, nắm lấy cánh tay lạnh buốt của Lương Yên.

Anh hỏi một nữa: “Được, nữa, bây giờ em còn cần nữa ?’’

Lương Yên rơi trầm tư: “…”

Dòng chữ “lốp xe dự phòng” và “nữ cặn bã” cứ quanh quẩn trong đầu cô.

Lục Lâm Thành cũng ép buộc, kiên nhẫn chờ cô trả lời.

Lương Yên ngẩng đầu lên thẳng mặt .

Cô đột nhiên cảm thấy năm đó việc bản điên cuồng theo đuổi Lục Lâm Thành cũng chẳng là chuyện khó hiểu gì, đời mấy ai một chìm đắm trong nhan khống, nhất là những lúc bạn như thế .

Loading...