Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 286: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-08-09 05:40:10
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

‘’Em cảm thấy chuẩn.’’ Lương Yên oán thầm, mặc dù bên ngoài dùng máy tính nhưng trong lòng lách tách lách tách tính toán bao nhiêu mưu mô chước quỷ, tờ giấy đăng ký kết hôn của cô là một ví dụ điển hình.

Lục Lâm Thành thả bức ảnh xuống, lượt lấy mấy tờ giấy trong hộp .

‘’Đây là giấy chứng nhận nhập học trường mầm non của .’’

‘’Đây là ảnh chụp lúc năm tuổi.’’

Bức ảnh mạng cũng , là bức ảnh tuổi thơ duy nhất công khai của Lục Lâm Thành, tiểu tử năm tuổi mặc một bộ âu phục màu đen, mặc dù gò má vẫn còn bụ bẫm mập mạp nhưng những đường nét khuôn mặt bắt đầu lộ rõ sắc hại dân hại nước của một nam thầm trong tương lai.

‘’Đây là bảng điểm nghiệp tiểu học của .’’

Lương Yên chợt phát hiện bảng điểm nghiệp tiểu học của Lục Lâm Thành in ấn mắt tinh xảo, phía chính là logo ngôi trường quốc tế nổi tiếng giới nhà giàu ưu tiên lựa chọn cho con em theo học bây giờ.

Lương Yên lặng lẽ bĩu môi.

Lúc đang mặc đồng phục sạch sẽ mới tinh xe học mỗi ngày thì cô mới bắt đầu luyện tập nâng tạ ở trường thể thao đấy.

“Còn đây là bức ảnh tham gia đội khúc côn cầu của trường trung học.’’

Lương Yên thấy mấy chụp ảnh chung cùng với Lục Lâm Thành đều là những thiếu niên ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, khi Lục Lâm Thành lên trung học bắt đầu nước ngoài học.

Bức ảnh chụp sân băng trong khuôn viên trường học, mười mấy thiếu niên mặc trang phục băng cầu* đỏ đen đan xen , cởi chiếc mũ sắt đầu xuống chen chúc một chỗ chụp ảnh chung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-286-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]

(*Môn khúc côn cầu phổ biến nhất tại một khu vực cụ thể nào đó thường gọi đơn giản là khúc côn cầu, các dạng khúc côn cầu khác gọi đầy đủ và rõ ràng hơn (ví dụ nếu tại khu vực nào đó mà bộ môn khúc côn cầu sân băng là phổ biến thì đôi khi chỉ gọi nó là khúc côn cầu băng cầu, trong khi môn khúc côn cầu cỏ sẽ gọi đầy đủ để phân biệt. Nguồn.wikipedia)

Chỉ cần liếc mắt một cái Lương Yên cũng thể nhận Lục Lâm Thành với mái tóc màu đen nổi bật đang lệch sang phía bên trái một chút, chừng mười bốn mười lăm tuổi, rõ ràng những đường nét khuôn mặt vẫn mang theo sự ngây thơ trẻ con nhưng ánh mắt bộc lộ sự trưởng thành phù hợp với lứa tuổi của , bộ trang phục băng cầu màu đỏ càng nổi bật làn da trắng tinh thậm chí còn tái nhợt thiếu sức sống, nghiêm túc ở đó, khí chất lạnh lùng cứng cỏi thanh khiết.

Lương Yên thấy thiếu niên Lục Lâm Thành đang sân băng, lặng lẽ bĩu môi.

Bởi vì lúc đó cô vẫn còn đang nâng tạ ở trường thể thao.

Lục Lâm Thành lật tiếp cái khác, là phiếu điểm và bằng nghiệp, còn những bức ảnh từ thời trung học đến đại học.

Lương Yên phát hiện khi còn bé Lục Lâm Thành vẫn xem là mập mạp dễ thương, nhưng trong mỗi bức ảnh của thời niên thiếu gần như đều xụ mặt, kiêu ngạo đời bằng nửa con mắt, cực kỳ giống với những nhà tư bản chủ nghĩa ngạo mạn cố chấp trong mấy cuốn tiểu thuyết phương Tây.

Tại vẫn còn nhỏ tuổi mà mỗi ngày đều cảm thấy vui thế chứ? Lương Yên âm thầm lắc đầu, hàng năm cô đều ở trong trường thể thao luyện tạ cũng cảm thấy cuộc sống trôi qua thực sự khá vui vẻ , Lục Lâm Thành ngày ngày hưởng thụ tài nguyên giáo dục tư bản chủ nghĩa thế mà vẫn còn bày một vẻ mặt thâm cừu đại hận như thế .

Lục Lâm Thành chú ý đến biểu cảm nho nhỏ của Lương Yên, chính bản luôn luôn xụ mặt và mím chặt môi trong bức ảnh, mở miệng : “Lúc đó bố ly hôn.”

Bố Lục Lâm Thành đến với là do liên hôn giữa hai gia tộc, vốn dĩ ngay từ đầu tồn tại hai chữ tình yêu, từ lúc nhỏ bảo mẫu trong nhà nuôi dưỡng chăm sóc, đó khi đang học trung học thì bố đón nước ngoài sinh sống. Những tưởng rằng một nhà ba bọn họ cuối cùng cũng thể đoàn tụ ở bên cạnh thì phát hiện bố sớm ly hôn từ lâu, mỗi còn tìm một bạn đời mới, về nước đều tỏ hòa hợp hạnh phúc cũng chỉ diễn để cho và mấy trưởng bối trong nhà xem mà thôi.

Lục Lâm Thành thể chấp nhận nổi sự thật , từ một tính tình hoạt bát năng nổ càng lúc càng trở nên kiệm lời ít , gửi trong một ngôi trường trung học nội trú tư thực, học phí đắt đỏ chắt lưỡi, bố đều bận rộn xây dựng hạnh phúc cho riêng , quanh năm suốt tháng gần như hề đến thăm

Lương Yên bố Lục Lâm Thành ly hôn, bình thường cũng thấy liên lạc nhưng thể ngờ rằng nguyên nhân khiến Lục Lâm Thành luôn bày một vẻ mặt thúi hoắc sầu não buồn bực vui trong thời kỳ niên thiếu đó là vì chuyện .

Loading...