Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 30: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-08-09 04:42:36
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5AiF7oI7MZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Yên chen chúc ghế sô pha với một đám mà Chu Chí Ba bảo rằng đó là “bạn bè” của , còn mấy cô gái trẻ tuổi lúc chiều đến thử vai cô thấy, cùng với mấy phó đạo diễn của đoàn phim.

Cô lặng lẽ những chai bia khui nắp, bày một đống bàn nhỏ.

Cô dường như nên đến đây, nhưng mà đến, Chu Chí Ba thể sẽ dùng một phiếu của loại bỏ cô, thể đắc tội với , cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, đ.â.m lao thì theo lao.

Giá cả ở Phi Sắc thậm chí còn đắt đỏ hơn cả mấy quán bar hạng sang ở thành phố B, một đêm tiêu xài đến năm con * là chuyện vô cùng dễ dàng, một diễn viên tuyến mười tám cách đây ba năm như cô căn bản thể nào đặt chân , tối nay xem như là đầu tiên.

(*Gía trị nhỏ nhất mà năm con để cập ở đây là 10000 nhân dân tệ [ 33 triệu tiền Việt] . Trong trường hợp thể hơn.)

Lương Yên cắn cắn môi chằm chằm bàn rượu, đột nhiên cảm thấy bản như đống lửa đống than.

Chu Chí Ba lấy cho một chai rượu, đó nhét một chai khác trong tay Lương Yên, là vô tình cố ý chạm ngón tay cô: “Nào, Tiểu Yên, chúng cạn một ly .’’

Lương Yên né tránh về phía , nắm chặt chai rượu trong tay uống, do dự mở miệng: “Ngài Chu, chúng đến đây để bàn chuyện vai diễn ?’’

Chu Chí Ba ha ha một tiếng: “Cô vội cái gì, uống xong bàn, nào, cạn!’’

Mấy cô gái bên cạnh Lương Yên cũng cầm lấy chai rượu bàn nhỏ lên uống, chen chúc thành một nhóm ghế sofa, quần áo xộc xệch.

Lương Yên còn cách nào khác, chỉ thể nhắm mắt ngửa đầu uống một mạch, cũng may vì kích thích tiêu thụ, dung lượng của mỗi chai rượu trong quán bar ít, lẽ xử lý xong chai cô cũng đến mức uống say .

Chu Chí Ba chăm chú cần cổ trắng nõn lúc Lương Yên ngửa đầu uống sạch ly rượu.

Có thể là do cộng thêm phận “Người phụ nữ của Lục Lâm Thành’’ mang , thoạt cô còn mê hơn ba năm nhiều.

Đồng thời càng thêm kích thích.

****

Bên , trong một gian phòng VIP của Phi Sắc.

“Lâm Thành, tại nhanh như ? Ngồi xuống một lát nữa .’’ Lộ Đân dậy từ ghế so pha, chiếc bánh sinh nhật bàn nhà còn hơn một nửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-30-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]

Lục Lâm Thành xoay Lộ Đan, lắc đầu: “Ngày mai em còn phim.’’

“Ồ, .’’ Trên khuôn mặt Lộ Đan nở một nụ dịu dàng, “Trên đường nhớ cẩn thận, đừng để chụp.’’

“Vâng.’’ Lục Lâm Thành gật đầu, bước khỏi phòng.

Ngay lập tức đến bên cạnh Lộ Đan: “Đan tỷ, tiếp tục cắt bánh ngọt thôi.’’

“Chúc Đan tỷ sinh nhật vui vẻ! Phim mới thành công.’’

Lục Lâm Thành khỏi phòng, trùm mũ áo khoác lên đầu.

Lộ Đan là bạn bè lâu năm trong giới của Lục Lâm Thành, lớn hơn hai tuổi, năm đó Lục Lâm Thành mới lấn sân sang con đường diễn xuất hợp tác với cô trong một bộ phim. Con đường phát triển của Lộ Đan mấy năm nay cũng tồi, vẫn luôn theo đuổi phong cách trí thức, fan hâm mộ nhiều lắm, nhưng duyên phận với hâm mộ qua đường , thiếu những hợp đồng quảng cáo đại diện tay cô. Hôm nay là sinh nhật Lộ Đan, lúc ở phim trường tổ chức một , tối nay tiếp tục mời bạn bè đến tham sự ở Phi Sắc, khi kết thúc cảnh buổi chiều, Lục Lâm Thanh cố ý ghé qua đây chúc mừng cô.

Lục Lâm Thành cúi đầu ngang qua đại sảnh của quán bar, tránh mấy nam nữ say khướt gì, lúc rẽ khúc cua còn nhân tiện trong một cái.

………………

Đầu óc Lương Yên đang choáng váng, đột nhiên cảm thấy trời đất như đảo lộn, đó cả nắm cổ áo xách lên.

Lục Lâm Thành Lương Yên say rượu đến mặt đỏ bừng, giận sôi m.á.u mà chỗ phát tiết.

“Cùng một chuyện ngu xuẩn như , mà cô tái phạm thứ hai ư?’’

Lương Yên cảm thấy càng uống càng choáng váng nhưng vẫn thấy Chu Chí Ba ý định đề cập đến chuyện vai diễn, chỉ một mực giả vờ ngớ ngẩn để lừa đảo. Khó khăn lắm cô mới thể tìm một cái cớ ngoài giải rượu, men theo vách tường nửa đường cảm thấy hai chân như nhũn , định xổm xuống nghỉ ngơi một lát thì nắm lấy cổ áo xách từ mặt đất lên.

“Làm gì ?’’ Lương Yên nhíu mày giằng cổ áo , hề chú ý đến là ai.

Lương Yên dán cả bức tường lạnh như băng ngừng thở hổn hển, tựa như như thì đầu óc sẽ tỉnh táo hơn một chút.

Lục Lâm Thành giấu nửa trong bóng tối ánh đèn của quán bar, chắc chắn chỗ hấp dẫn sự chú ý của quá nhiều, đó liếc Lương Yên một cái, chân mày khẽ nhíu chặt, hỏi: “Khương Mộc ? Một cô tới đây , là còn chuyện khác?’’

Loading...