[Mẹ kiếp, tại thể một đứa nhỏ dễ thương như thế cơ chứ, quá đáng yêu a a a a a.]
[Chỉ xuống xe thôi mà cũng c.h.ế.t như thế, tụt huyết áp, tụt huyết áp!]
[Bát Bát lớn lên bằng sự dễ thương ?]
[Cầu xin Lương Yên và Lục Lâm Thành hãy online dạy cho em xem thể sinh một đứa bé manh manh như thế ┭┮﹏┭┮]
[Bát Bát, yêu con!]
[Không xong, xong, manh đến thần hồn điên đảo , cần Bát Bát hôn mới thể khôi phục .]
[Không , tuyên bố, đứa nhóc là Bát Bát gì , mà quả thực là Hiên Viên manh tạc trời!]
[Ha ha ha manh tạc trời là cái quỷ gì ?]
Chỉ thấy khi xuống xe vững mặt đất, Bát Bát còn cúi xuống, bàn tay nhỏ bé nghiêm túc phủi bụi đất dính quần áo vì nãy sàn xe.
Lại một trận oanh tạc, khán giả xem phát sóng trực tiếp oanh tạc đến mức tiếng kêu than dậy khắp trời đất.
Bát Bát phủi quần áo xong, thẳng , thấy Lục Lâm Thành vẫn luôn lặng lẽ nhóc ở mặt, lắc lư lảo đảo chạy đến: “Bố.”
Bát Bát ôm chặt lấy đùi Lục Lâm Thành.
Lục Lâm Thành đỡ chiếc mũ ngư dân nhỏ đỉnh đầu con trai, đó thấy Lương Yên theo đang cửa xe ngáp một cái.
Sáng sớm hôm nay cô thức dậy sớm, chăm sóc Bát Bát rửa mặt ăn sáng mặc quần áo, vì xuất hiện ống kính nên cô cũng trang điểm một chút, cho nên lên xe cảm thấy buồn ngủ, vẫn luôn ngủ cho đến tận bây giờ mới tỉnh .
Lương Yên ngáp xong, hai mắt lim dim buồn ngủ Lục Lâm Thành đang nắm tay con trai chờ .
“Mẹ mệt, ngủ.’’ Bát Bát ôm bắp đùi Lục Lâm Thành thanh thúy .
Lương Yên trợn mắt cố gắng ép buộc bản tỉnh táo , đang chuẩn duỗi chân bước xuống bậc xe thì đúng lúc Lục Lâm Thành đột nhiên đến, trực tiếp vòng qua eo cô, ôm Lương Yên lười biếng xuống xe, nhẹ nhàng đặt xuống đất.
Tất cả vẫn còn thể tỉnh từ sự dễ thương của Bát Bát: !!!
Đột nhiên xuất hiện một đống thức ăn cho chó đập mặt!
Một bên là con trai gian nan kiên cường sấp để xuống xe, một bên là bà xã trực tiếp ôm xuống.
Tất cả đều hành động của Lục Lâm Thành cho khiếp sợ.
Lúc cameraman ở bên cạnh cho dáng nhỏ bé của Bát Bát một đặc tả, chỉ thấy nhóc con ở đó, thấy bố ôm xuống xe cũng chỉ sửng sốt một chút, dường như tạo thành thói quen với đãi ngộ đặc biệt , lập tức khôi phục sự vui vẻ, nện đôi chân ngắn ngủn chạy đến ôm lấy bắp đùi hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-312-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]
Đạn mạc:
[Lục Lâm Thành, con trai của là quà tặng kèm hả!!!]
[Cũng thể nhặt trong thùng rác!]
[Thật là! Bà xã là chân ái, con trai là ngoài ý .]
[Bát Bát là đứa nhỏ thê thảm nhất ha ha ha ha.]
[Thức ăn cho chó lạnh lùng đập loạn xạ lên mặt Bát Bát ha ha ha ha.]
[ cũng ôm xuống như thế , ghen tị quá mất, ghen tị quá mất.]
[ tại Bát Bát thể ngọt ngào như thế , mỗi ngày ăn một đống thức ăn cho chó và đường cao cấp của bố , thể ngọt !]
[Lục Lâm Thành thật cưng chiều Lương Yên.]
Một ngày thức ăn cho chó bay loạn cứ thế bắt đầu.
Đầu tiên bốn cô vợ chia thăm phòng riêng mà ông xã ở trong mấy ngày nay.
Lương Yên thấy căn phòng bốn của Lục Lâm Thành trong chương trình, lúc đầu cô còn cho rằng khi đến đây vẫn tồi tệ như thế, nhưng khi mới phát hiện căn phòng đổi nhiều so với lúc Lục Lâm Thành mới ở.
Căn phòng sạch sẽ sáng choang, tất cả các đồ vật bên trong đều sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, ánh đèn điện lập lòe cũng đổi thành đèn chân , cửa sổ lắp rèm cửa, thậm chí giường cũng đặt ba cái gối đầu.
Hai cái gối lớn hai bên, một cái gối nhỏ đặt ở giữa.
Lương Yên còn ngửi mùi hương thoang thoảng trong phòng .
Cô đầu , hóa hai bó hoa sơn chi* bày chiếc bàn gỗ.
(*Hoa sơn chi : Hoa dành dành.)
Bó hoa sơn chi cắm trong chai nước suối cắt thành một nửa, những bông hoa trắng tinh chen chúc miệng bình nhỏ bé.
‘’Hoa hoa.’’ Bàn tay nhỏ bé của Bát Bát bám mép bàn, nhóc con dùng ngón tay cố với lấy những bông hoa sơn chi.
Lục Lâm Thành : "Hôm qua ngang qua nhà của một bà lão hoa sơn chi nên tiện tay hái về.’’
Lương Yên "A" một tiếng, Lục Lâm Thành của bây giờ và đàn ông cô “” ở trong điện thoại hôm qua là cùng một ???
Khán giả thấy hình ảnh một nhà ba , ngọt ngào thể tả thành lời.