Qủa nhiên Lương Yên thấy Bát Bát nhỏ nhắn đang bên cạnh Diệp Tô.
Tiểu tử chạy đến đó gì nữa, Lương Yên một tiếng, cùng Lục Lâm Thành tìm con trai.
Lương Yên tới, Bát Bát đang nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay của Diệp Tô lôi kéo chịu buông tay, mỉm : “Đừng phiền dì Diệp Tô nữa, đến đây với ăn đào .’’
Diệp Tô cũng mỉm củ cà rốt nhỏ đang bên cạnh : “Mau , đến kìa.’’
Bát Bát thèm thuồng quả đào đỏ mọng trong tay Lương Yên một cái, đó nghĩ đến điều gì đó, lắc đầu.
Lương Yên ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì ? Không ?’’
Bàn tay nhỏ bé của Bát Bát vẫn còn nắm chặt lấy ngón tay Diệp Tô, đột nhiên nghiêm túc : “Con với dì Diệp Tô, con theo dì Diệp Tô về nhà cơ.
Lương Yên: "A? ? ?"
Diệp Tô: "Hả? ? ?"
Bát Bát cẩn thận quan sắt sắc mặt của Lương Yên, đó nhỏ giọng : “Trọng bụng dì Diệp Tô em gái, con đến nhà dì Diệp Tô ở để cùng chơi với em.’’
Kỷ Tiểu Bảo ở bên cạnh nhanh nhảu : “Hoan nghênh em đến nhà , em thể ngủ một phòng với !’’
Lương Yên: "... . . ."
Bát Bát xong, vễnh cái miệng nhỏ nhắn, mắt lom lom Lương Yên và Lục Lâm Thành.
Suy nghĩ của đứa nhỏ đầy ba tuổi vô cùng đơn giản, trong bụng dì Diệp Tô em gái, nhóc đến nhà dì Diệp Tô, con trai của dì và chú Kỷ Hằng, nhóc cũng sẽ em gái. Mặc dù nhóc con nỡ xa bố nhưng nhóc em gái, chờ nhóc chơi với em gái chan thì sẽ về nhà chời với bố .
Lục Lâm Thành thể ngờ rằng chỉ trong chốc lát mà con trai em gái trong bụng nhà “quyến rũ” bỏ trốn, vươn tay: “Nhanh đến đây.’’
“Không .’’ Bát Bát mềm nhũn từ chối, giọng giống hệt như chú mèo con, trốn tranh lưng Diệp Tô.
Lương Yên cũng cố ý bày vẻ mặt nghiêm nghị: “Đến đây, phiền dì Diệp Tô nữa, trong bụng dì Diệp Tô và em gái của Tiểu Bảo, em gái của con .’’
Bát Bát im lặng lời nào nhưng cũng ngoài.
Lục Lâm Thành cũng sa sầm mặt mày: “Nhanh đến đây, chúng về nhà nào.’’
Bát Bát thy sắc mặt nghiêm nghị khó coi của ba từ trong khe hở, vô cùng tủi , đột nhiên đưa móng vuốt nhỏ lặng lẽ lau nước mắt.
Ngày thường tính cách nhóc con vẻ giống Lương Yên, nhưng cái tính khí cứng đầu ngang ngược giống Lục Lâm Thành y như đúc, nước mắt càng lau càng nhiều, cuối cùng lóc bệt xuống bãi cô, nước mắt nước mũi tèm lem ăn vạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-316-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]
“Hu hu hu, con về.’’
“Con em gái, em gái, dì Diệp Tô em gái hu hu hu hu.’’
“Con về hu hu hu.’’
Vẻ mặt Diệp Tô lúng túng thế nào, Lương Yên hổ chết: “Lục Bát Bát! Nhanh đến đây cho ! Trong bụng dì Diệp Tô là em gái của con !’’
Bát Bát đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: "Con hu hu hu hu… Anh Tiểu Bảo em gái… Con cũng em gái hu hu hu…’’
Đạn mạc: [Ha ha ha ha ha.]
Lục Lâm Thành dáng vẻ con trai sướt mướt buồn rầu rỉ thôi, xổm xuống, mở rộng vòng tay với nhóc: “Về nhà với bố , con cũng em gái, về nhà bố và sẽ sinh em gái cho con ?’’
Bát Bát như thế, tiếng nhỏ dần nhỏ dần, hai mắt đẫm lệ Lục Lâm Thành.
Lục Lâm Thành: “Không lừa con , con cũng sẽ em gái, bố nhất định sẽ cố gắng sinh em gái cho con.’’
Bát Bát thút tha thút thít nghi ngờ: “Thật… Không?’’
Lục Lâm Thành: “Đương nhiên là thật , tin con hỏi xem.’’
Bát Bát ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn Lương Yên, khi xong cũng thể thành lòi, nức nở hỏi: “Mẹ… Thật… Hức hức… Thật… Tối nay… Sinh em gái… Cho con …Hu hu hu.’’
Lương Yên đứa con trai nhà chạy đến nhà khác tùy tiện nhân con gái, thực sự thể yêu thương nổi: “Là thật.’’
“Tối nay… Sẽ sinh cho con.’’ Khuôn mặt cô đỏ bừng.
Biểu cảm tự nhiên của Lương Yên lúc xong câu xuất hiện trong màn hình trực tiếp.
Quần chúng đang chăm chú xem phát sóng trực tiếp vụ huyết án do một đứa nhóc đầy ba tuổi thúc giục bố sinh em gái: A a a a a [Chuột trũi gọi.jpg.]
[Mẹ nó, cuốn kịch bản đang phát triền theo chiều hướng nào ! Bát Bát gợi cảm đang giục sinh em phát sóng trực tiếp?]
[Tốt lắm, những đến nhà Lương Anh Tuấn trộm Bát Bát , chỉ cần mấy trong nhà em gái thì Bát Bát sẽ lập tức theo bạn thôi.]
[Ha ha ha ha quá đáng yêu!]
[Lương Yên tối nay sẽ sinh, là cái tối nay sẽ sinh mà đang nghĩ đến ? Máu mũi.jpg.]