Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 322: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-08-09 05:44:47
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Yên vẫn nhắm mắt ngủ ngon lành.

Lục Lâm Thành khẽ nguyền rủa một tiếng.

mặc kệ cô, cô thích thế nào thì .’’ Lục Lâm Thành đẩy Lương Yên tựa tường, đó thu tay về, Lương Yên lực đỡ của , tuột theo vách tường, ngẹo cổ ngủ.

Lục Lâm Thành xoay , đến dáng vẻ đang ngủ chân tường của cô, tàn nhân hạ quyết tâm dứt khoát ngoài.

Chỉ là tưởng tượng nếu để Lương Yên ở nơi đó một sẽ xảy hậu quả gì?

Bị gã đàn ông trung niên lúc nãy mang ? Hay một đàn ông nào đó trong quán bar vô tình ngang qua mang về phòng , đó…

Lục Lâm Thành đến cửa quán bar, suy nghĩ đủ tình huống thể xảy , thầm mắng một câu xoay .

Anh thấy Lương Yên vẫn còn yên lặng dựa tường bệt đất ngủ, thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó đến, cam chịu phận ôm nào đó lên, thẳng đến bãi đậu xe tầng hầm, thả hàng ghế xe của .

Lục Lâm Thành để cô xong, vòng qua chỗ ghế lái , thắt dây an , khởi động xe.

Lương Yên vẫn nhắm hai mắt ngủ như cũ, tiếng nổ ầm vang của động cơ, cong môi mỉm một tiếng.

Cô cho rằng Lục Lâm Thành sẽ phát hiện, nhưng thể ngờ rằng vẫn luôn kính chiếu hậu quan sát động tĩnh phía , trùng hợp bắt quả tang cô đang trộm.

“Lương Yên!” Lục Lâm Thành đặt tay lên vô lăng, “Cô thể tươi thêm một chút nữa.’’

Lương Yên: "... ... ..."

Bị tóm .

Cô định liều mạng nhắm hai mắt tiếp tục giả vờ như đang ngủ say, nhưng Lục Lâm Thành trực tiếp tắt máy, tỏ vẻ nếu như cô còn tiếp tục giải vờ thì cũng sẽ theo cô đến cùng.

Lương Yên chống đỡ thêm hai phút, cuối cùng vẫn thể chịu đựng nữa, lặng lẽ mở mắt , đối mắt với ánh mắt Lục Lâm Thành trong kính chiếu hậu, cô vô cùng hổ, nuốt một ngụm nước miếng, chậm rãi dậy.

ở hàng ghế phía , cúi đầu ngừng xoắn xuýt ngón tay: “Xin , em….’’

“Xuống xe.” Lục Lâm Thành cô cơ hội hết câu, Lương Yên tiếng tách tách vang lên, đang mở khóa cửa xe.

Lương Yên dọa lập tức ôm chặt lấy thành ghế phụ mặt : “Đã trễ thế đừng đuổi em mà?’’

Lục Lâm Thành lạnh một tiếng: “Hóa cô cũng muộn cơ đấy!’’

Lương Yên im lặng thể thành lời, trong lòng hiểu rõ đang trào phúng chuyện cô trễ như thế còn chạy đến quán bar uống rượu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-322-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]

Cô vẫn ôm lấy ghế phụ, lấy hết dũng khí : “Lục Lâm Thành, thu nhận em một đên ?’’

“Xin đấy!’’

Lục Lâm Thành: “Nhà trọ của cô ở ?’’

Lương Yên lẩm bẩm: “Tiền thuê nhà đến kỳ hạn .’’

Lục Lâm Thành: “Ở khách sạn.’’

Lương Yên cúi thấp đầu: “Em mang chứng minh thư, ở khách sạn .’’

Lục Lâm Thành hừ một tiếng, hề lay chuyển, nắm lấy vô lăng, ánh mắt hờ hững: “Xuống xe.’’

Lương Yên căn môi, thút tha thút thít một tiếng: “Cầu xin đấy, chỉ một đêm thôi mà.’’

Cô sợ Lục Lâm Thành đồng ý, trong lòng xoắn xuýt thôi, cuối cùng vẫn câu , giọng của cô nhẹ bẫng tựa như nhưng từng chữ từng chữ vô cùng rõ ràng:

“Em cam đoan với , qua đêm nay, em nhất định sẽ bao giờ phiền nữa.’’

Lục Lâm Thành câu “Sẽ bao giờ phiền nữa” , hiểu tại trong lòng đột nhiên trào dâng một cảm giác bực bội.

Lương Yên tiếp tục nhỏ giọng : “Người với em thể giúp em đảm nhận một nhân vật nhỏ trong đoàn phim của , em ngay đây, em ngu ngốc, cảm ơn ngài quan tâm đến những hiềm khích lúc tay cứu em, thực sự cảm ơn ngài.’’

Lục Lâm Thành: “Không cô cho rằng đêm nay tay cứu cô là vì ý gì với cô chứ?’’

Lương Yên ngẩng đầu: “Hả?’’

Lục Lâm Thành nhạt: “Cô cảm thấy thế nào?’’

Lương Yên cắn chặt môi , cúi đầu xuống.

Cô đột nhiên nghĩ đến những lời mà gã đàn ông trung niên trong quán bar lúc nãy.

, cho dù tên cô thì chứ? Từ đến nay bao giờ thẳng cô dù chỉ một ? Đã bao giờ tỏ vẻ thích cô ? Phụ nữ thích yêu nhiều như thế, một diễn viên đóng vai quần chúng nhỏ nhoi như cô là cái thá gì ?

Chỉ là lẽ bên cạnh từng xuất hiện một nào trắng trợn theo đuổi mãnh liệt rầm rộ như cô.

Mà cô vẫn luôn tự cho rằng bản dũng cảm kiên cường, nhưng thực tế chỉ khiến càng thêm chán ghét mà thôi.

“Lương Yên rốt cuộc cô bày trò đủ ?’’

“Làm ơn đừng bao giờ xuất hiện mặt thêm một nào nữa.’’

Loading...