Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn - Chương 323: Mọi Người Đều Mong Chúng Tôi Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-08-09 05:44:54
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu gần đây nhất với cô là “Lương Yên, dù chăng nữa cô cũng là một cô gái, cô cảm thấy mệt mỏi , chẳng lẽ cô như chỉ khiến càng cảm thấy… Buồn nôn thôi .”

Lương Yên thể ngờ rằng bận bận thật lòng thật theo đuổi , nhưng cuối cùng nhận hai chữ “buồn nôn” .

Nhận hai chữ nhận xét về bản cô cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng ngay khi Lương Yên đang chuẩn từ bỏ thì thấy Chu Chí Ba thể giúp cô nhận vai diễn nhỏ trong đoàn phim của .

phấn khích khi thấy thể ở cùng một đoàn phim với , ngay lập tức nạp đầu m.á.u hồi sinh tràn trề nặng lượng, thử một cuối cùng.

Một cuối cùng, nếu như vẫn còn chán ghét cô như thế, cô sẽ buông tay.

Cho đến tối nay…

Lương Yên lặng lẽ khuôn mặt mê của Lục Lâm Thành.

Cô cho rằng Lục Lâm Thành ghét đến mức chỉ cần thấy cô đều hận thể đá bay nơi khác, nhưng thể nào ngờ tay cứu cô từ gã đàn ông trung niên .

Anh ghét cô như mà còn thể tay giúp đỡ, nếu như là một cô gái quen , nhất định càng thể mặc kệ.

là một , Lương Yên nghĩ trong lòng.

Nếu như sự xuất hiện của , cô dám nghĩ tiếp đêm nay sẽ xảy chuyện khủng khiếp gì.

Anh quan tâm đến những hiềm khích lúc cứu cô, cô thể báo đáo, cũng thể cứ tiếp tục dây dưa với như thế nữa, khiến ánh càng thêm mệt mỏi ghét bỏ.

Không thích một cho vui vẻ hạnh phúc ? Nếu như thấy cô Lục Lâm Thành sẽ cảm thấy vui vẻ, thì cô cần xuất hiện mặt nữa là .

Sau hãy giống như một fan hâm mộ bình thường rạp mua vé xem phim ủng hộ , quan tâm qua những tin tức mạng là , một diễn viên quần chúng như côn ăn thịt thiên nga gì chứ.

Lương Yên bỗng nhiên nghĩ thông suốt điều , tựa như một vấn đề khiến bối rối phiền não trong mấy ngày qua tìm đáp án thích hợp, cô thoải mái thở phào một hơn, cả nhẹ nhõm hơn ít.

Cũng lắm thì cửa hàng tiện lợi 24h một đêm, một đêm cuối cùng cũng đừng phiền nữa.

“Cảm ơn .’’ Lương Yên đột nhiên mỉm , “Vậy em đây.’’

Lục Lâm Thành giọng điệu nhẹ nhàng thong thả của cô, trong lòng vô cùng hoảng hốt.

Lương Yên cảm ơn Lục Lâm Thành một nữa, ngay khi cô đang chuẩn mở cửa xuống xe thì đột nhiên một tiếng tách, cửa xe nào đó đang ghế lái khóa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-323-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]

“Hả?’’ Lương Yên hiểu, mờ mịt về phía .

Lục Lâm Thành dám đối mặt với ánh mắt lưng , trực tiếp khởi động xe lái .

... ... . . . . .

Lương Yên cửa, há hốc mồm đánh giá căn phòng xép của Lục Lâm Thành.

Phòng của ảnh để quả nhiên giống bình thường.

Hẳn là vẫn luôn ở nơi , bên trong phòng xép nhiều đồ đạc của , Lương Yên thấy chiếc áo sơ mi vặt thành ghế sô pha, khuôn mặt đỏ bừng.

Dường như Lục Lâm Thành cũng tự nhiên cho lắm, chỉ chỉ ghế sô pha: “Tối nay cô ngủ ở đây.’’

“Vâng , cảm ơn!’’ Lương Yên hề tỏ bất mãn, liên tục gật đầu, chiếc ghế sô pha lớn đối với cô mà chính là một cái giường mềm mại ấm áp, ghế pha để ngủ còn hơn bàn suốt cả đêm trong cửa hàng tiện lợi.

Trong lòng Lương Yên vô cùng cảm động.

Lục Lâm Thành thực sự là một , uổng công cô thích như thế, cứu cô , ngoài miệng đuổi cô xuống xe nhưng cuối cùng vẫn đành lòng mang cô về nhà .

thể gây phiền phức cho thêm nữa, cũng thật lòng để phiền lòng vì .

cuối cùng Lương Yên vẫn nhịn đưa một yêu cầu nho nhỏ: “Em thể… Dùng phòng tắm ?’’

Bây giờ cô chỉ mùi rượi, mùi mồ hôi và mấy thứ mùi hỗn tạp nơi quán bar, khó chịu

Còn , mặc dù cô vẫn luôn buộc chính phớt lờ quan tâm đến nó, nhưng phát hiện thứ giống như một ngọn lửa nhỏ ngừng thiêu đốt đáy lòng yếu ớt của cô.

Hơi nóng, dường như vẻ kỳ lạ nhưng thể diễn tả thành lời, giống như đang khao khát mong đợi điều gì, khi Lục Lâm Thành gần cô hơn, cái khao khát càng thêm bùng cháy mãnh liệt.

tắm, dùng nước lạnh khiến tỉnh táo hơn một chút.

Lục Lâm Thành chỉ phòng tắm cho cô: “Đi tắm .’’

Lương Yên .

Loading...