Lục Lâm Thành cũng : "Đương nhiên thể ."
Lương Yên ở bên cạnh nhân tiện bổ sung thêm một câu: “Sau về nhà nhiệm vụ ôm em gái bố sẽ giao cho con đấy.’’
Bát Bát vẫn thể hiểu hàm ý sâu xa trong câu của , nhận sự cổ vũ từ bố chậm rãi xít gần, chu đôi môi nhỏ nhắn, nhanh chóng hôn lên mặt em gái một cái.
Lục Lâm Thành mở máy ảnh , bấm nút lưu giữ hình ảnh .
Em gái hôn cũng phản ứng gì quá lớn, chỉ là vô tình cố ý, bàn tay nhỏ nhắn lau lau gò má mới trai hôn lên một cái.
Lương Yên hai đứa nhỏ bên cạnh , cảm giác hạnh phúc yên tâm của một gìa trai gái song , khích lệ Bát Bát đến ôm em gái một cái, Bát Bát vẫn còn nhỏ, thể ôm nổi, chỉ cần nhẹ nhàng ôm em gái giường để cho ông bố Lục Lâm Thành chụp ảnh là .
Bát Bát em gái, ngay đó duỗi cánh nhỏ nhắn ôm nhóc con một cái, gò má dán bụng nhỏ mềm mại của em gái, em gái khéo đầu, hai em cùng ống kính.
Lục Lâm Thành lách tách lách tách ấn nút chụp ảnh.
Ảnh chụp xong nhưng Bát Bát vẫn còn sấp bụng em gái, ý định lên.
Lương Yên thể ngờ mới chỉ một cái ôm mà tình cảm hai em thiết đến mức , tươi bảo Bát Bát nhanh nhanh dậy, hẵng ôm nữa, đừng đè lên em gái.
Bát Bát vẫn giữ nguyên tư thế như , thể dậy, lời Lương Yên đột nhiên tủi : “Mẹ ơi, con… Con dậy nổi.’’
“Sao ?’’ Lục Lâm Thành buông máy ảnh xuống, hai đứa con đang giường.
Lương Yên cũng nhích đến, đó mới thấy cô con gái vẫn luôn yên tĩnh của chẳng từ lúc nào cánh tay nhỏ bé nắm lấy một túm tóc mềm mại của Bát Bát.
Đứa nhỏ trời sinh phản xạ cầm nắm, chạm cái gì cũng thích bắt, hơn nữa sức lực còn lớn, đôi lúc thậm chí thể chịu đựng nổi trọng lượng của bản .
Lúc nãy trong lúc Bát Bát ôm em gái, mái tóc vô tình chạm bàn tay nhỏ của con bé, đó nhóc con thuận thế nắm chặt một túm chịu buông , thế là chờ đến Bát Bát nhớ đến việc dậy thì phát hiện em gái túm tóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-348-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]
Lương Yên dở dở một màn mắt.
Vì vật cô ôm con gái, Lục Lâm Thành ôm Bát Bát, hai cẩn thận từng li từng tí, sợ thương đứa nhỏ nào, Lương Yên dỗ dành chơi đùa với con gái, vất vả lắm mới cho nhóc con thả lòng bàn tay đang nắm chặt .
cho dù là thế thì một vài cọng tóc của Bát Bát lúc tách vẫn thể giữ , để trong bàn tay nhỏ nhắn của em gái .
Cuối cùng Bát Bát cũng tìm tự do một nữa, cô em gái vẫn yên lặng phảng phất như gì với trai một cái, lập tức tủi sấp Lục Lâm Thành bắt đầu rơi nước mắt, cũng quên mất bình thường Lục Lâm Thành vẫn luôn dạy dỗ còn trai .
Em gái thật đáng sợ hu hu hu…
Lục Lâm Thành hiếm khi dịu dàng ôn nhu với con trai, ôm Bát Bát con lòng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nhóc an ủi, Bát Bát đến vô cùng đáng thương, bất đắc dĩ lắc đầu.
Lương Yên ôm con gái, mở bàn tay nhỏ bé đang siết chặt thì thấy mấy cọng tóc của con trai vẫn còn trong tay bé.
Dường như tiểu gia hỏa buồn ngủ, ngáp một cái, nhắm mắt yên tĩnh ngủ say.
Nếu như kể đến cái khác, chỉ cần dáng vẻ ngoan ngoãn ngủ ngon của nhóc, là một tiểu thiên sứ đáng yêu ngọt ngào.
Chỉ là mấy cọng tóc của trai vẫn còn đung đưa trong tay con bé bộc lộ rõ ràng bản tính tiểu ác ma trong .
Khi còn bé chắc chắn cô thế !
nếu như khi còn bé cô thế thì con gái giống ai đây?
Lương Yên ôm con gái, trong lòng chợt nghĩ đến điều gì đó, thoáng qua Lục Lâm Thành.
Đến đây chịu trận !
hết