Lương Yên một tiếng trống tinh thần hăng hái thêm* xong, hốc mắt ửng đỏ, cô cố gắng để cho thoạt thèm để tâm chút nào, vì thế Lục Lâm Thành nữa, ánh mắt chăm chú về phía , khẽ hất cằm, lộ cần cổ tinh tế trắng nõn.
(*Một tiếng trống tinh thần hăng hái thêm lấy trong "Tả Truyện" Trang Công thập niên: 'phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt': Khi đánh trận dựa dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí còn. Sau ví với nhân lúc đang hăng hái một mạch cho xong việc.)
Không cả, là do chính miệng cô , xem là vứt bỏ.
Lương Yên cố gắng vẻ bình tĩnh, mặc dù run rẩy.
Lục Lâm Thành Lương Yên xong, dường như cũng ngờ cô sẽ sảng khoái bật thốt những lời như , vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Trước đó chuẩn lâu lắm , cho rằng Lương Yên sẽ đau lòng, nên mới nghĩ sẵn trong đầu những lời lẽ uyển chuyển nhất thể, nhưng bao giờ nghĩ đến cô thẳng thừng đề cập chuyện như , gì sụp đổ bất mãn, thậm chí khuôn mặt còn nở một nụ khéo léo.
Lục Lâm Thành rũ mắt, cuối cùng vẫn một tiếng: “Lương Yên, xin .’’
Lương Yên hít một thật sâu, miễn cưỡng nặn một nụ thật tươi, đó lấy một chiếc bút từ trong túi xách , bật nắp bút: “Không gì xin cả, hai năm kết hôn với mất gì cả, chỉ cần đừng bảo trả phí phụng dưỡng cho , còn cái gì cũng .’’
“Giấy ly hôn ? sẽ ký ngay lập tức.’’
Nửa tiếng , tài khoản Weibo của Lương Yên và Lục Lâm Thành đều đồng thời đăng một bài mới.
Không lời gì, chỉ một bức ảnh.
“Giấy thỏa thuận ly hôn.’’
Tựa như một ngày mưa dầm thấm đất, mây đen dựng thành từng lũy, cơn gió lạnh ẩm ướt, bầu khí kín kẽ hở, khí áp đè nén đến cùng cực, rốt cuộc, một tia chớp xé ngang bầu trời, tiếng sấm ầm ầm rền vang, cơn mưa như trút nước ngừng dội xuống, tưới mát vạn vật chờ đợi mòn mỏi trong cơn hạn hán.
Đến tận lúc Lương Yên mới cảm nhận cái gì gọi là tê liệt hệ thống Weibo, Khương Mộc , tình hình bây giờ giống hệt với cảnh tượng hai năm Lục Lâm Thành đột nhiên tuyên bố kết hôn với cô.
Các trang web tin tức tạp chí lớn lập tức phát thông tin nhanh, thông báo điện thoại di động ngừng vang lên, Lương Yên mở Weibo , đập mắt cô chính là hot search đang dẫn đầu “Lục Lâm Thành và Lương Yên ly hôn’’, bên cạnh còn một chữ “Hot” đỏ chót.
Lương Yên click , nhưng trang chủ bỗng nhiên trống rỗng, cô thử mấy , vẫn vô dụng.
Bởi vì hệ thống mới sập .
Lương Yên nhớ những bình luận phía bài của khi Weibo sập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-47-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]
[A a a a a rốt cuộc cũng chờ ! khi thủ quan Weibo thì sẽ là ly hôn mà hu hu hu. Khóc lóc.jpg.]
[Lương Yên, cuối cùng cô cũng chịu buông tha cho Lục Lâm Thành .]
[Mặc kệ thế nào chăng nữa cũng cảm ơn cô, Lương Yên.]
[Như cầu xin cô đừng hạ cánh xuống Lục Lâm Thành yêu nữa.]
[Thuốc cao bôi da chó ghê tởm rốt cuộc cũng vứt bỏ ha ha ha ha ha.]
[Lương Yên, cô nhan sắc kỹ năng diễn xuất, hãy cố gắng chăm chỉ việc, đừng cố chấp với chuyện tình cảm, cố gắng lên.]
Những bình luận phía Weibo của Lục Lâm Thành còn đặc sắc hơn so với cô.
[Chúc mừng trở về với cuộc sống độc . Khóc lớn.jpg.]
[Hai năm, cuối cùng chúng cũng chờ đến ngày , chúng vẫn luôn ở đây.]
[Để ăn mừng Lục Lâm Thành xe tấm da chó thành công, tối nay Weibo rút mười đưa mười ngàn tệ.]
[Mỗi đều con đường riêng của , chúc Lục Lâm Thành của chúng độc vui vẻ.]
[Người phụ nữ c.h.ế.t bầm tên Lương Yên đó cuối cùng cũng chịu ký tên hu hu hu, lẽ Lâm Thành chịu đựng cô cực khổ lắm.]
… … …
Vì Khương Mộc là đại điện của Lương Yên nên thể tránh khỏi vận mệnh oanh tạc, tiếng chuông điện thoại vẫn ngừng vang lên, di động cũng sắp sắp các phóng viên giải trí lớn nhỏ gọi cho cháy máy , chắc chắn phỏng vấn, cuối cùng thể nhịn nữa, dứt khoát bật chế độ máy bay.
“Phù.’’ Lương Mộc thở phào nhẹ nhõm, hưởng thụ bầu khí yên tĩnh, “Rốt cuộc cũng yên tĩnh .’’
Lương Yên ghế sô pha nghịch nghịch chiếc bút dùng để ký giấy ly hôn hôm nay, tiếng lách tách lách tách của nắp bút ấn xuống vang dội trong khí.
Lương Yên về phía Khương Mộc, đột nhiên hỏi: “Lúc tại bắt đầu với Lục Lâm Thành.’’