[Sau ai dám bắt nạt Yên Yên nhà chúng , Nanh sói sẽ tụ hội cùng cắn c.h.ế.t .]
[, cắn c.h.ế.t , gâu gâu gâu!]
[Gâu gâu gâu!]
[Hai vị lầu , tiếng kêu gâu gâu gâu là của chó mà!]
ơ… … …]
[Tiếng sói hú hẳn là aooooo uuuu.]
Thế là phía bắt đầu đồng thanh:
[Aooooo uuuu.]
[Aooooo uuuu.]
[Aooooo uuuu.]
Lương Yên ôm bụng nghiêng ngả ghế sô pha: “Các fan đáng yêu quá.’’
Khương Mộc Lương Yên đang đến điên loạn, bất đắc dĩ : “Like fan like idol, là cô đáng yêu.’’
“Đó là chuyện đương nhiên.’’ Lương Yên đắc ý . Người đàn ông tên Lục Lâm Thành thanh cao lạnh lùng cho nên fan cũng theo tỏ vẻ cao quý, vĩ đại giỏi giang hơn khác, khi ly hôn thì ghét bỏ cô chết, oán hận cô kéo cấp bậc của ca ca bọn họ xuống đáy.
Lương Yên lắc lắc đầu, tự nhủ với bản rằng cũng ly hôn còn nghĩ đến mấy chuyện đó gì nữa, tâm tình của cô và Khương Mộc lúc tệ, hai chuẩn cùng ngoài ăn một bữa cơm, nhưng ngay khi đang mang giày cửa thì điện thoại Lương Yên trong túi đột nhiên vang lên.
Lương Yên móc điện thoại , màn hình hiển thị một dãy xa lạ.
Khương Mộc cũng ghé mắt sang: “Ai ?’’
“ cũng .’’ Lương Yên cau mày, dãy vẻ cũng giống với điện thoại lừa đảo cho lắm, vì thể ấn phím trả lời: “A lô?’’
Khương Mộc dựa cánh cửa nơi huyền quan chờ Lương Yên điện thoại.
(*Huyền quan: Là một thuật ngữ trong phong thủy chỉ khu vực tính từ cửa chính phòng khách, là con đường mà các luồng khí qua khi nhà. Đây là nơi giảm những xung đột từ bên ngoài trong nhà và cũng là nơi bảo vệ sinh khí bên trong mái ấm của mỗi gia đình.)
Hắn thấy khuôn mặt Lương Yên vốn dĩ còn giãn dần dần nhăn , vẻ mặt trở nên nghiêm túc ngưng trọng, bàn tay đang cầm điện thoại di động càng siết càng chặt, đốt ngón tay trắng bệch nổi đầy gân xanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-50-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]
Khương Mộc lo lắng, đang hỏi gọi đến rốt cuộc là ai thì Lương Yên đột nhiên mở miệng, đôi môi khẽ hé mở, bật thốt một danh xưng mà suốt nhiều năm qua cô từng gọi qua một :
“Mẹ…’’
Lương Yên nhận điện thoại xong, ánh mắt ngơ ngẩn tiêu cự về phía , cánh tay cầm điện thoại chậm rãi buông thõng xuống.
Khương Mộc hiểu đại khái câu chuyện của Lương Yên lúc còn nhỏ, từ khi quen việc với cô đến tận bây giờ vẫn thấy Lương Yên là một cô độc thích gì, mỗi năm ăn Tết đều một một xem Xuân Vãn, đón năm mới, bây giờ đột nhiên cô bật thốt danh xưng , Khương Mộc kinh ngạc thôi, nhanh chóng đến hỏi: “Có chuyện gì ? Người trong điện thoại là ai, gì?’’
Lương Yên chậm rãi về phía Khương Mộc, ánh mắt lộ rõ sự cầu khẩn: “Cùng đến cục cảnh sát một chuyến ?’’
****************
Hai lái xe chạy như bay đến cục cảnh sát.
Vừa xuống xe Lương Yên nhanh chóng xông thẳng trong, Khương Mộc cũng vội vàng đuổi theo phía , cuối cùng dừng bên ngoài hành lang phòng thẩm vấn của cục cảnh sát.
Một đàn bà trung niên chừng bốn mươi tuổi nơi góc tường hành lang tiếng bước chân dồn dập phía , ngẩng đầu lên thấy Lương Yên đang ở cách đó xa, bà lập tức dậy chạy đến.
“Con gái .”
Khoảnh khắc Lương Yên thấy nhiều năm gặp, trong đáy mắt còn che giấu sự vui sướng, nhưng khi ba chữ xa lạ phát từ miệng bà , cô đột nhiên dừng , từ đầu đến chân tựa như đông cứng, thể nhúc nhích nổi.
Người đàn bà vọt đến mặt Lương Yên, hai tay túm chặt lấy cánh tay cô, lớn than vãn: “Con gái , con nhanh nhanh cứu với!’’
“Yên lặng! Yên lặng!’’ Có một vị cảnh sát mặc đồng phục đến, thấy Lương Yên túm chặt lấy buông thì sửng sốt một chút, đó hỏi: “Cô chính là con gái của bà Trần Tuyết Vân!’’
Lương Yên nhàn nhạt thoáng qua đàn bà đang sống c.h.ế.t nắm lấy tay chịu buông tay, khẽ gật đầu, giọng điệu một gợn sóng: “Vâng!’’
****************
Trong phòng hòa giải của cục cảnh sát, tiếng thể thương của phụ nữ vẫn ngừng vang vọng bên tai.
Lương Yên c.h.ế.t lặng ghế, cả vô cùng mệt mỏi.
Trần Tuyết Vân sát bên cạnh Lương Yên, mười ngón tay khô gầy tựa như nhánh mây vẫn nắm chặt lấy cánh tay cô: “Còn nhất định nhanh nhanh cứu em trai con hu hu hu hu…’’
Khương Mộc đàn bà đang lóc thảm thiết, tức giận hừ một tiếng.
Năm đó khi Trần Tuyết Vân ly hôn với bố Lương Yên xong thì nhanh chóng thêm bước nữa, chồng thứ hai của bà là một quản đốc nhỏ điều kiện tệ, nhưng vẫn quản thúc Trần Tuyết Vân cực kỳ nghiêm khắc. Sau hai bắt quả tang Trần Tuyết Vân đang đánh mạt chược thì thiếu chút nữa đánh bà đến chết. Sau khi ở trong viện hai tháng Trần Tuyết Vân trở nên ngoan ngoãn, thu liễm hơn ít, lâu thì sinh một con trai. con trai chí học hành, chỉ mới nghiệp sơ trung xong cắm đầu con đường chơi bời lêu lổng. Năm chồng của Trần Tuyết Vân do mắc bệnh ung thư mà chết, tiền bạc tài sản trong nhà nghiễm nhiên rơi tay Trần Tuyết Vân và con trai Từ Cao Phi.