Trước đó Lâm Lục Thành gì Lương Yên cũng thèm quan tâm đến, nhưng câu phía của thực sự châm ngòi lửa giận trong lòng cô, cảm giác, nếu cảm giác thì tại tối qua còn dày vò lăn qua lộn cô như . Tôn nghiêm của một phụ nữ trong lòng khiêu chiến, Lương Yên từ ghế bật dậy: “Không cảm giác gì ư, cảm giác thì tối qua ngủ với gì?’’
Lục Lâm Thành thể ngờ Lương Yên sẽ phản ứng như , vẻ mặt thể tin cô: “Ai dạy cô?’’
“Chẳng ai dạy cả.’’ Lương Yên tức giận đến mức há miệng thở dốc, giữa hai bỗng nhiên nảy sinh một cảm giác đối chọi gay gắt tựa như đầu kim đấu với mạch mang*, cô chống hai tay ở bàn cơm, ánh mắt sắc bén giống như một chú sói nhỏ: “ với một nữa, những chuyện hề một chút gì cả, tin thì tùy.’’
(Đầu kim đấu với mạch mang( râu lúa mì): Tương tự như câu mũi nhọn đấu đao sắc, ý chỉ hai bên ngang tài ngang sức.)
Vừa dứt lời, cô xoay rời , nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, xoay , lạnh một tiếng: “Không cảm giác gì đúng , xin , nhưng mà tối hôm qua cũng chẳng cảm giác gì cả.’’
Đến lúc , vẻ mặt của Lục Lâm Thành đen như đáy , một lúc lâu mới khẽ rít một chữ từ trong khẽ răng.
“Fuck!’
**
Lương Yên ồn ào cãi với Lục Lâm Thành xong hăng hái sôi nổi trở về phòng ngủ của , nhưng vì bản chất thực sự của chỉ là một phụ nữ yếu đuối, sợ Lục Lâm Thành cảm thấy lòng tự tôn của đàn ông tổn thương mà bạo hành nên cô nhanh chóng khóa chặt cửa , lúc mới thể thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện đầu tiên khi chui phòng ngủ Lương Yên chính là tìm chiếc điện thoại đè gối gửi tin nhắn Wechat cho Khương Mộc.
“Hôm qua Lục Lâm Thành , sống c.h.ế.t vẫn chịu tin mất trí nhớ nên mới cãi với .’’
“ cảm thấy bây giờ đang đánh .’’
“ mà gạt , cảm giác chống đối với Lục Lâm Thành thực sự sảng khoái.’’
Khương Mộc còn trả lời tin nhắn, Lương Yên khẩn trương nắm chặt điện thoại, từ khi bởi vì chuyện kết hôn với Lục Lâm Thành nên mới thể nhanh chóng thăng hạng từ một diễn viên tuyến mười tám đến tuyến ba, nhưng cũng chính vì nguyên nhân mà ai dám mời đóng phim, tâm trạng vô cùng khó chịu, cô còn gì mà đàn ông khốn khiếp buổi tối lột trần cô xong thì sáng mai trở mặt bảo hề cảm giác gì, xem cô là cái gì cơ chứ? Là tình nhân* búp bê tình dục?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-8-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]
(Nguyên văn: Bạn bè pháo: Là một ngôn ngữ mạng chỉ đối tác đồng giới hoặc khác giới tham gia hoạt động t.ì.n.h d.ụ.c ngoài vợ (chồng) hoặc bạn trai bạn gái, còn gọi là bạn giường hoặc tình nhân.)
Lương Yên ngẫm nghĩ một chút, quyết định thể ở trong căn hộ nữa, xét về điều kiện kinh tế thì chắc chắn nơi tên của cô, nếu như xảy xích mích với thì còn lý do gì mà mặt dày mày dạn ở lỳ trong . Rồi ngộ nhỡ Lục Lâm Thành xuất quỷ nhập thần đột nhiên xuất hiện giống như tối qua thì , chẳng lẽ cô búp bê t.ì.n.h d.ụ.c phiên bản thật một nữa ?
Cũng may ngày hôm qua về đến nhà thì muộn, vali đồ đạc xách từ thành phố Cổ Đông về còn kịp mở, đồ dùng hàng ngày và quần áo bên trong vẫn còn để nguyên. Lương Yên đợi trong phòng ngủ một hồi, lẽ lúc Lục Lâm Thành ngoài , cô rón rón rén mở cửa phòng, cuối cùng cũng tìm vali hành lý tối qua mang về trong góc xó xỉnh.
Lương Yên định thuê một phòng trong khách sạn đánh giá tồi App chuẩn ở tạm mấy ngày, khi bắt taxi đường đến khách sạn thì nhận tin nhắn trả lời chậm của Khương Mộc.
“…”
“……”
“………”
Liên tiếp một loạt dấu chấm lửng.
Lương Yên gửi một tin nhắn thoại: “Anh ý gì?’’
Khương Mộc: [Nếu bây giờ cô xin để cầu xin tha thứ thì thể vẫn còn kịp, thật.]
Lương Yên gửi một icon “chê bai”: [Khương Mộc, nhưng cái gì cũng tuy nhiên thể cốt khí.]
Một giây , Khương Mộc trả lời: [ sợ một ngày nào đó cô nhớ tất cả thì sẽ hối hận.]
Lương Yên: [Nếu như bây giờ bày vẻ mặt hòa nhã với thì mới hối hận đấy.]
Lương Yên rời khỏi cuộc đối thoại của Khương Mộc, mặc dù thừa nhận nhưng phản ứng của Khương Mộc và Lục Lâm Thành thể thấy , cô khi mất trí nhớ hình như giống với cô của hiện tại lắm.