Căn nhà thứ nhất mà độiLương Yên đến là của một ông cụ năm nay tám mươi tuổi, con trai con dâu mang theo cháu trai cả nhà nước nước ngoài định cư, lúc đầu hai bọn họ cũng mang ông cụ sang đó để tiện bề phụng dưỡng, nhưng mà ông cụ tiếng Anh ở đó quen, vì thế chỉ thể ở trong nước, con trai ông hai năm trở về thăm cha.
Lương Yên nắm tay Lạc Lạc cửa nhà gõ một tiếng, phía là Triệu Vũ và Tử Tử, còn mấy phim theo .
Cánh cửa sắt kiểu cũ chậm rãi mở một kẽ hở, đó bộ mở toang.
Ông lão bên trong đầu tóc hoa râm, lưng còng xuống.
Trong khoảnh khắc ông cụ mở cửa, Lương Yên thấy dường như cảm nhận sự cô đơn của ông, cô mỉm chào hỏi: “Chào ông ạ, hôm nay chúng cháu đến đây để quét dọn vệ sinh trong nhà cho ông ạ.’’
Triệu Vũ cũng gật đầu: “Chào ông.’’
“Tốt, , .’’ Ông cụ hiền hòa mỉm gật đầu, đó của tổ sản xuất đến đây rằng sẽ đến quét dọn vệ sinh trong nhà, vì thế ông mới chừa cửa : “Cảm ơn các cháu, nhà , nhà .’’
Lương Yên lặng lẽ nhéo nhéo cánh tay nhỏ bé của Lạc Lạc đang bên cạnh : “Lạc Lạc, chào ông nào.’’
Lạc Lạc cắn ngón tay, nhóc con thấy một ông cụ già như lúc đầu còn cảm thấy sợ hãi, nhưng Lương Yên khích lệ, cuối cùng vẫn mềm mại chào một tiếng: “Cháu chào ông ạ.’’
Ông cụ vốn xoay trong, thấy giọng non nớt của Lạc Lạc , đưa mắt xuống , lúc mới chú ý đến bên cạnh Lương Yên và Triệu Vũ còn hai đứa trẻ.
Từ Từ lên phía , cũng theo Lạc Lạc chào hỏi: “Cháu chào ông ạ!’’
Hình như ông lão sửng sốt.
Lạc Lạc còn tưởng rằng ông cụ thấy lời , vì thế đánh bạo buông cánh tay Lương Yên về phía mấy bước, bàn tay nhỏ kéo kéo ngón tay đang buông thõng của ông cụ, ngẩng đầu lên chào: “Cháu chào ông.’’
Trong ống kính, lúc ông cụ ba tiếng “Cháu chào ông”, vành mắt lập tức đỏ ửng.
Sau phim còn cố ý chuyển ống kính đến hình ảnh Lạc Lạc kéo tay ông cụ.
Bàn tay đứa trẻ nắm chặt lấy ngón tay già nua nhăn nheo của lão gia gia.
Khán giả cũng hình ảnh cho cảm động.
[Hu hu hu, cũng lâu lắm về quê thăm ông nội của .]
[Lạc Lạc quả thực là một tiểu thiên sứ.]
[Dường như ông cụ quá cô đơn, vành mắt cũng đỏ bừng , nhất định lâu lắm gặp cháu trai.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon/chuong-93-moi-nguoi-deu-mong-chung-toi-ly-hon.html.]
[Là Lương Yên dạy đấy, Lương Yên thực sự cách chăm con.]
Lương Yên và Triệu Vũ liếc mắt một cái, bắt tay nhiệm vụ hôm nay, Lạc Lạc và Tử Tử chịu trách nhiệm chuyện với ông cụ.
Ông cụ gần như mang tất cả những thứ ăn trong nhà đưa đến mặt hai đứa nhỏ, đó chăm chú bọn họ ăn, Lạc Lạc ông cụ bưng trái cây hỏi: “Ông ơi, cháu thể mang cho dì Lương Yên một quả ?’’
Lúc ông cụ mới nhận quên mất vẫn còn hai lớn đang quét dọn vệ sinh trong nhà, vội vàng gật đầu: “Được, chứ?’’
Lạc Lạc chọn môt quả táo lớn nhất chạy đến bên cạnh Lương Yên đang lau kính: “Dì Lương, cho dì .’’
Lương Yên cảm động đến rối tinh rối mù.
Người xem cũng cảm động đến rối tinh rối mù.
[Lạc Lạc ấm áp quá.]
[Lần đầu tiên ghi hình thấy Lạc Lạc nức nở, lúc đó còn tưởng đây là một nhóc con khó chơi, nhưng ngờ ngoan như .]
[Chỉ cần Lạc Lạc thì là tiểu thiên sứ ha ha.]
[Khóc cũng sợ, , tuyên Lục Lâm Thành đến đây!]
Lương Yên nhận lấy quả táo, Lạc Lạc giúp Lương Yên lau kính.
Lương Yên nỡ để Lạc Lạc lau kính, cúi hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc một cái: “Dì Lương cần Lạc Lạc giúp , ông thích Lạc Lạc, Lạc Lạc đến chuyện với ông ?’’
Lạc Lạc gật đầu: “Được ạ!’’
Cuối cùng Lương Yên và Triệu Vũ cũng giúp ông cụ quét tước xong nhà cửa, lúc dẫn Lạc Lạc và Tử Tử quả thực là một hình ảnh ngược tâm đau lòng, chỉ mới ở cùng mấy tiếng đồng hồ, nhưng lúc rời ông cụ bắt đầu lặng lẽ rơi lệ, Lạc Lạc cũng đưa tay gạt nước mắt.
Lạc Lạc vẫn lưu luyến rời vẫy vẫy tay nhỏ chào tạm biệt với ông cụ: “Tạm biệt ông, ông ở nhà thật khỏe mạnh, khi nào Lạc Lạc nhà trẻ sẽ đến thăm ông.’’
Ông cụ gật đầu: “Đứa nhỏ ngoan, Lạc Lạc ngoan ngoan lời, ông sẽ nhớ Lạc Lạc.’’
Khán giả màn hình xem phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu .
[Cuối tuần sẽ về quê thăm ông nội hu hu hu…]