Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 388: Khương Trạch tàn nhẫn, Tào Khải sống không bằng chết 2 ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:40:42
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Tào Khải khi chứng kiến võ lực của Khương Trạch thì da đầu tê dại, sống lưng lạnh toát, mồ hôi lạnh trán càng chảy ròng ròng. Hắn điên cuồng lục lọi trong đầu xem đây là vị đại phật nào, đắc tội từ khi nào, nhưng nghĩ mãi vẫn thể nhớ đây là ai, thật sự nhớ từng gặp .
Mèo Dịch Truyện
Với tướng mạo và thủ xuất sắc như thiếu niên , nếu từng gặp tuyệt đối sẽ quên.
cũng dám trả lời, chậm rãi gật đầu, cẩn thận từng li từng tí , “ là Tào Khải, xin hỏi đắc tội gì với thiếu gia ?”
Tào Khải tuy ngu ngốc, nhưng cũng liệu cơm gắp mắm. Thiếu niên một đồ hiệu đắt tiền cùng khí thế mạnh mẽ toát từ tuyệt đối thường thể nuôi dưỡng .
Nhìn nhóm thuộc hạ khí thế bừng bừng phía Khương Trạch, trong lòng càng đ.á.n.h trống liên hồi.
Mà Khương Trạch khi xác nhận đây chính là Tào Khải thì hai lời, vẫn là trực tiếp chân, cũng đá bay , nhưng so với việc đá tên phú nhị đại lúc thì thu chút sức lực, dù còn thể ngất , một bụng hỏa khí của còn giải tỏa hết!
“A…” Tiếng kêu t.h.ả.m thiết xuyên qua trung quảng trường Thế Kỷ. Rơi mạnh xuống đất, Tào Khải cảm thấy ngũ tạng lục phủ của dường như đều lệch vị trí, khiến đau đớn chỉ ngất .
Khương Trạch chầm chậm đến mặt Tào Khải đang giãy giụa kêu thảm, trong mắt chút ấm nào, nếu thể, thậm chí còn trực tiếp nghiền c.h.ế.t.
Vừa nghĩ đến Tiểu Dương Dương mà em gái c.h.ế.t tay , lửa giận trong lòng Khương Trạch liền cuồn cuộn trào như dung nham.
Ánh mắt Khương Trạch lóe lên tia lạnh lẽo, trực tiếp đưa chân đá thêm hai cước thật mạnh bụng Tào Khải.
Lực lớn đến mức, chỉ tiếng ‘rắc’ là , xương sườn của Tào Khải hẳn là gãy .
“A, khụ khụ, khụ khụ…” Tào Khải trợn trừng hai mắt kêu t.h.ả.m một tiếng, phun một ngụm m.á.u tươi co quắp như con tôm ngừng ho khan. Trong mắt , ngọn lửa kiêu ngạo hống hách ban đầu giờ chỉ còn sự trống rỗng và tuyệt vọng.
Khương Trạch dùng chân đá đá Tào Khải, lửa giận trong lòng mới dịu một chút.
Mà Tào Khải cố nén cơn đau dữ dội, nắm lấy giày của Khương Trạch khó khăn hỏi, “Đánh, khụ khụ, đ.á.n.h , khụ khụ, cũng để c.h.ế.t cho rõ, khụ khụ, rõ ràng chứ, phụt, đắc tội gì với ?” Tào Khải thổ huyết cố chấp hỏi.
Hắn chỉ rõ rốt cuộc đắc tội gì với thiếu niên đáng sợ .
“Muốn đắc tội gì với ?” Khương Trạch lạnh, cúi túm tóc Tào Khải kéo từ đất dậy, thì thầm tai bằng giọng tàn nhẫn, “Lê Lạc là chị dâu tư của , đàn ông đang ở bên cạnh cô là tư của , là bố ruột của con trai cô . Cậu xem đắc tội gì với ? Dám tơ tưởng đến chị dâu tư của , chê mạng quá dài ?”
Nghe hóa là vì Lê Lạc và gã mặt trắng bên cạnh cô , đồng t.ử Tào Khải kịch liệt run rẩy, , thể? Uông Lâm rõ ràng với , đứa bé của Lê Lạc chỉ là một nghiệt chủng cha là ai…
“Không, thể nào, cái nghiệt chủng đó…” Tào Khải lẩm bẩm.
“Nghiệt chủng?” Khương Trạch nhếch môi nở nụ khát máu, đúng là sống c.h.ế.t, sắp c.h.ế.t đến nơi còn dám gọi cháu trai nhỏ của như .
Khương Trạch âm u chằm chằm hai bàn tay của Tào Khải ngừng, một đứa trẻ nhỏ như mà cũng thể tay , đúng là một tên cặn bã bại hoại.
Em gái cũng Tào Khải dùng tay nào đ.á.n.h Tiểu Dương Dương, thì cả hai bàn tay đều đừng mong giữ .
“A…”
Hai tiếng xương tay gãy kèm theo tiếng kêu t.h.ả.m thiết đau đớn của Tào Khải. Khương Trạch thấy Tào Khải trợn trắng mắt, rơi trạng thái nửa hôn mê mới tâm tình mà thu chân về.
Trước hết thu một chút tiền lãi. Đợi đó hỏi tư xem xử lý thế nào mới quyết định sống c.h.ế.t của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-388-khuong-trach-tan-nhan-tao-khai-song-khong-bang-chet-2.html.]
Đám phú nhị đại bên cạnh thấy Tào Khải đều thiếu niên đ.á.n.h cho nửa sống nửa c.h.ế.t, nào còn dám chần chừ, lập tức chạy, nhưng ai chạy thoát, đều thuộc hạ của Du Hổ chặn . Từng một co rúm một bên như chim cút, mặt đầy vẻ hối hận.
Sớm sẽ gặp sát thần , bọn họ theo cái tên Tào Khải đó để xem náo nhiệt . là ruột gan hối hận đứt từng khúc.
Muốn hỏi đám phú nhị đại mỗi đều mang theo hung khí mà dùng? Bọn họ là một lũ phú nhị đại bất tài vô dụng thì đúng, nhưng lũ ngốc não úng nước. Nhóm thấy dễ chọc, ai sống mà dám động vũ khí với bọn họ chứ, chắc vũ khí kịp rút , bọn họ đám đ.á.n.h gãy tay chân !
Nói thì , đám phú nhị đại thích lén lút việc thể bình an sống sót đến tận bây giờ mà đ.á.n.h c.h.ế.t, vì bọn họ đều là những kẻ tinh ranh mặt mà bắt hình dong, ai thể chọc ai thể chọc, một cái là ngay.
Không ngờ cả đời săn chim chim mổ mắt.
“Anh Trạch, những xử lý thế nào?” Bạch Phong tiến lên hỏi.
Thấy chú ý, đám phú nhị đại run b.ắ.n cả , mong chờ kinh hãi sát thần. Trong lòng thì ngừng cầu xin, hy vọng vị đại phật thể coi bọn họ như rắm mà bỏ qua.
Khương Trạch u u thoáng qua đám phú nhị đại đang cầu xin , giọng lạnh lẽo, “Kiểm tra, những kẻ chuyện thì thả, thì đ.á.n.h gãy tay chân.” Khương Trạch xưa nay kẻ thiện nam tín nữ, chỉ cần chọc đến mặt thì sẽ gây chuyện, nhưng nếu bắt gặp, thì đợi c.h.ế.t !
“ chuyện ác, thật đấy, thậm chí còn dám dẫm lên kiến.”
“ cũng , …”
“ cũng ,”
Đám phú nhị đại thấy hy vọng cứu thì lập tức tranh thiện lương đến mức nào.
bọn họ thể chơi chung với Tào Khải cái tên cặn bã đó thì thể là chim ư, chỉ cần điều tra một chút là thể quá khứ của bọn họ, kết cục, đương nhiên là đều đưa đến khoa chỉnh hình.
Gãy xương dưỡng thương trăm ngày, một trăm ngày tới, đám phú nhị đại thích gây chuyện thị phi thì thế giới chắc sẽ yên bình hơn một chút.
Còn về Tào Khải, Khương Trạch đầu Du Hổ, “Bên các chắc kho để nhốt chứ!” Bây giờ còn chắc chắn sẽ xử lý Tào Khải thế nào, đợi tư quyết định.
Thấy đất dụng võ, Du Hổ lập tức gật đầu, “Có, phía Bắc Giao mấy cứ điểm của chúng .”
“Vậy , đưa đến đó, Hổ phiền cứ bảo các em cho tên giãn gân cốt , đợi tối tư thời gian giải quyết .” Nhìn thoáng qua Tào Khải đang nửa sống nửa c.h.ế.t, cách buổi tối còn mấy tiếng nữa, Khương Trạch thể để tên cặn bã cứ yên mấy tiếng đồng hồ chứ, như là quá dễ dàng cho !
“Thiếu gia Khương cứ yên tâm, chúng đảm bảo sẽ khiến sống bằng c.h.ế.t.” Du Hổ lập tức đảm bảo.
“Được, phiền Hổ , đợi giải quyết xong tên thì để tư mời em ăn cơm nhé!” Còn về , thì tiền mời.
“Không cần cần, đây chỉ là chuyện nhỏ, dám phiền thiếu gia tư chứ!” Du Hổ lập tức xua tay.
Những như bọn họ dám để thiếu gia tư nhà họ Khương mời chứ! Người là Chiến Thần, bọn họ gặp còn dám thở mạnh, gì đến cùng bàn ăn cơm.
Mà Khương Trạch chỉ , ăn cơm vẫn mời thôi, nhưng đó là chuyện của tư.
--- Tất Cả Mọi Người Nghe Thấu Tiếng Lòng Của Thay Đổi Tương Lai Bi Thảm -