Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 391: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:40:45
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lam Thanh Hà lo lắng kéo Lam Vận, “Em khôi phục trí nhớ mà với ? Có chỗ nào khỏe ? Chúng gặp Phí Lượng nữa, chúng đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe thật kỹ cho em.”

 

Nói Lam Thanh Hà liền kéo Lam Vận .

 

Lam Vận vội vàng giữ chặt ông, “Không cần đến bệnh viện, cơ thể của em em , chuyện gì hết, vẫn khỏe mạnh. Chúng bây giờ gặp Phí Lượng, em đang nóng lòng thấy vẻ mặt đau khổ và hận thù của tên đó .”

 

“Thật sự chứ?” Lam Thanh Hà vẫn yên tâm, hỏi một nữa.

 

Còn Phí Thanh Tư cũng lo lắng cô, “Mẹ đừng cố gắng quá, là chúng đến bệnh viện kiểm tra một chuyến ?”

 

Thấy chồng và con gái quan tâm như , Lam Vận hạnh phúc mỉm , “Vậy chúng khỏi sở cảnh sát kiểm tra ? Bây giờ đặc biệt gặp Phí Lượng để giáng cho một đòn chí mạng.”

 

“Vậy !” Lam Thanh Hà thấy vợ kiên quyết như , đành miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

 

Bốn xe đến sở cảnh sát, ban đầu Phí Lượng phép thăm gặp, nhưng Dư Hành lộ phận thiếu gia nhà họ Dư, lập tức sắp xếp cho gặp Phí Lượng.

 

Trong phòng tiếp khách, Phí Lượng thẫn thờ ghế, tay đeo còng bạc, đôi mắt vô hồn như một con búp bê.

 

Lam Vận bước phòng tiếp khách, điều đầu tiên cô thấy chính là Phí Lượng như , trong mắt tràn đầy sự thở dài.

 

Năm đó khi gặp , đàn ông kiêu ngạo đến nhường nào, giờ đây như một con ch.ó mất nhà, quả nhiên thế sự vô thường!

 

“Phí Lượng, còn nhận ?” Lam Vận đối diện Phí Lượng hỏi, nhưng Phí Lượng như mất hồn phản ứng, Lam Vận nhướn mày, vươn ngón trỏ gõ gõ lên bàn mặt Phí Lượng, lúc mới hồn.

 

Hắn Lam Vận, trong mắt vẫn tiêu cự, nhưng Lam Vận cũng vội, thong thả thưởng thức vẻ chật vật của .

 

Nửa ngày , đôi mắt Phí Lượng mới dần khôi phục sự tỉnh táo, bối rối Lam Vận, phụ nữ càng càng khiến kinh hãi, sắc mặt càng lúc càng tái mét.

 

“Cô, cô…” Phí Lượng kinh hoàng chỉ Lam Vận, run rẩy điên cuồng vì sợ hãi.

 

Thấy Phí Lượng vẻ mặt sợ hãi như gặp quỷ, Lam Vận tâm trạng vô cùng , thong thả , “Yên tâm, quỷ , c.h.ế.t.”

 

Nghe Lam Vận cô còn sống, Phí Lượng lập tức tin, kích động dậy, nhưng lên chú cảnh sát phía giữ chặt ấn xuống.

 

“Ngồi xuống.” Chú cảnh sát khó chịu .

 

Phí Lượng chính là đồ hèn nhát, căn bản dám phản bác, ngoan ngoãn ngay ngắn như học sinh tiểu học.

 

Hắn thể tin phụ nữ ăn mặc thanh lịch quý phái, thậm chí còn hơn cả năm xưa, mặt . Khuôn mặt phụ nữ thể quên , dù hơn mười năm vẫn khắc sâu trong trí nhớ, đây là vợ cũ của , Trình Vân. “Không thể nào, thể còn sống.” Chính tay tay, phụ nữ thể còn sống .

 

Lam Vận lạnh, “Sao thể còn sống , lẽ là ông trời kẻ gian hãm hại, để sống chờ ngày chỉ điểm ác đồ.”

 

“Không, , cô c.h.ế.t chứ,” Phí Lượng thể chấp nhận sự thật Trình Vân còn sống, hoảng loạn lắc đầu chấp nhận, “Không đúng, nếu cô còn sống thì c.h.ế.t là ai?” Cái xác mà hỏa táng là của ai?

 

“Là ‘cô bạn ’ Phương Phương của đó!” Lam Vận . Bây giờ cô cảm ơn ‘cô bạn ’ của thật nhiều, nếu năm đó cô cứng rắn kéo cô du lịch còn đòi lái xe của cô, thì bây giờ c.h.ế.t là cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-391.html.]

 

“Là cô ?” Trong đầu Phí Lượng hiện khuôn mặt một phụ nữ. Chẳng trách năm đó trong tang lễ của Trình Vân thấy phụ nữ đó xuất hiện, hóa vẫn luôn ở đó!

 

mà, ban đầu xác nhận xe chỉ một Trình Vân mới quyết định tay, phụ nữ đó lên xe của Trình Vân từ lúc nào. C.h.ế.t cũng là đáng đời.

 

, giới thiệu cho một .” Lam Vận vẫy tay gọi Lam Thanh Hà đang bên cạnh, Lam Thanh Hà lập tức chạy nhanh tới.

 

“Vợ yêu.” Giọng điệu như chú ch.ó nhỏ chủ nhân chú ý, vô cùng vui vẻ.

 

Lam Vận nắm tay Lam Thanh Hà giới thiệu với Phí Lượng, “Chồng .”

 

Phí Lượng mặt biểu cảm Lam Thanh Hà một cái.

 

Hắn thích Trình Vân, nên việc cô tái hôn cũng chẳng quan trọng.

 

Sau đó Lam Vận vươn tay kéo tay Phí Thanh Tư, “Con gái .”

 

Phí Thanh Tư lập tức tiến lên nắm c.h.ặ.t t.a.y Lam Vận.

 

Phí Lượng cũng chút cảm xúc Phí Thanh Tư.

 

Trình Vân còn sống thì việc cô và Phí Thanh Tư nhận là lẽ đương nhiên, dù cũng là con ruột.

 

Chỉ là, thấy cái con bé Phí Thanh Tư kể từ khi gặp cha ruột là hề chút buồn bã nào, còn bày vẻ thấy , Phí Lượng lập tức giận sôi máu, quả nhiên là con sói tham lam nuôi mãi thuần, giống hệt nó, đều là đồ vô lương tâm.

 

Còn về việc Phí Lượng đang nghĩ gì Lam Vận , dù cũng chẳng , đây chỉ là một kẻ hèn nhát chỉ đổ cho khác, so đo với chỉ tổ khiến cô tức c.h.ế.t tám mươi .

 

Ánh mắt Lam Vận lóe lên vẻ ác ý, cô hì hì , “Còn cho một chuyện nữa nhé, Tư Tư con gái , là con gái ruột của và chồng đấy.”

 

Biểu cảm của Phí Lượng một thoáng sững sờ, cau chặt mày ngập ngừng hỏi, “Cô ?” Trong lòng dâng lên dự cảm lành. Hắn linh cảm những lời Trình Vân sắp tuyệt đối .

 

Quả nhiên giây tiếp theo thấy Trình Vân với giọng điệu đầy ác ý , “Ồ, năm đó kết hôn với là đôi bên cùng lợi, dù cũng lợi dụng thế lực nhà họ Phí của các để báo thù, nhưng cứ giục sinh con, thể với bà là hai chúng chẳng gì cả, đó hộp đêm chơi thì gặp chồng , khi phát hiện con thì thiết kế , đó mua chuộc bác sĩ bệnh viện để tưởng đây là con ruột của .” Lam Vận hề chút hối nào, còn Phí Lượng xong thì mắt trợn tròn như chuông đồng.

 

“Cô, cô, cô…” Phí Lượng dậy giận dữ chỉ Lam Vận, ngón tay run rẩy như động kinh. Lần , chú cảnh sát lưng Phí Lượng xong lời Lam Vận còn như mà mạnh mẽ đè Phí Lượng xuống ghế, dù chuyện quá sốc, là đàn ông ông cũng thể chấp nhận việc nuôi con gái gần 20 năm mà con ruột của .

 

“Trình Vân g.i.ế.c cô!” Vừa Phí Lượng với vẻ mặt dữ tợn hung hãn lao về phía Lam Vận cách bàn.

Mèo Dịch Truyện

 

Lam Thanh Hà cạnh luôn đề phòng lập tức bảo vệ vợ lùi , để chạm một sợi tóc của Lam Vận, chân cũng rảnh rỗi, sức đá bàn, khiến Phí Lượng vốn yếu ớt trực tiếp đập bụng bàn, đau đớn rên rỉ.

 

Còn phía Dư Hành cũng lập tức bảo vệ Phí Thanh Tư tránh xa.

 

Đứng ở xa, Lam Vận Phí Lượng chật vật, khóe môi đến mức sắp nứt đến mang tai, gì vui hơn việc kẻ thù đau khổ? Đương nhiên là kẻ thù càng đau khổ hơn , cô nhẹ vẫy tay , “Đừng tức giận, tức giận hại , chịu nổi ? Mới đến chứ!”

 

--- Mọi lén tiếng lòng đổi tương lai bi t.h.ả.m -

 

 

 

Loading...