Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 418: Giả Bảo Châu Ghét Bỏ Khương Nặc, Mong Khương Nặc Bị Đuổi Khỏi Khương Gia ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:41:13
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Anh ơi, Công Chúa Giả thích !" Khương Uyển ghé sát Khương Trạch, nhỏ giọng hỏi. Trong mắt cô tràn đầy vẻ thích thú.
Khương Trạch cúi đầu cô em gái nhỏ với đôi mắt sáng lấp lánh, vẻ mặt đầy tò mò buôn chuyện, nỗi khổ của qua miệng con bé thành "tin nóng hổi", Khương Trạch tức đến bật .
Anh đưa tay lên chút lưu tình vò đầu Khương Uyển, chỉ trong chớp mắt, mái tóc mềm mượt Khương Uyển chải chuốt gọn gàng Khương Trạch vò cho rối bù như tổ quạ.
Khương Uyển giơ tay hất bàn tay đang "phá hoại" đầu , giận dỗi trừng : "Anh ơi, gì thế? Đáng ghét!" Cô vội vàng dùng ngón tay chải tóc.
Mặc dù cô quá để tâm đến ngoại hình, nhưng vẫn cần giữ gìn hình tượng.
"Làm gì ư? Em xem, lấy nỗi đau của niềm vui của em, em đúng là cô em gái của ." Khương Trạch khẩy .
Tay Khương Uyển đang chải tóc khựng , cô le lưỡi vì chột : "Người ... chỉ tò mò hỏi thôi mà, thì thôi !"
Đôi mắt cô đảo lia lịa, là đang nghĩ đủ trò tinh quái.
[Không thì thôi, cứ tưởng tự điều tra chắc? Để xem, khi nào về sẽ tìm hiểu xem Giả Bảo Châu và rốt cuộc duyên nợ gì.] Khương Uyển mím môi thầm, dáng vẻ nhỏ nhắn đó giống hệt mèo con sắp trộm cá, đáng yêu duyên dáng khiến chỉ vuốt ve.
Và vì chỉ động lòng, Tiếu Khả Khả trực tiếp đưa tay vò đầu Khương Uyển.
"?" Khương Uyển khó hiểu Tiếu Khả Khả, Tiếu Khả Khả hì hì: "Tóc nãy chỉnh xong, giờ thì ." Vừa cô vò thêm một cái.
Về lời dối trắng trợn của Tiếu Khả Khả, những còn đều thầm đảo mắt.
Cái lời bịp bợm e là chỉ Khương Uyển mới tin.
, Khương Uyển hề nghi ngờ lời Tiếu Khả Khả, ngược còn ơn mà mỉm với cô : "Khả Khả quá." Cô lao tới ôm cánh tay Tiếu Khả Khả đầy vui vẻ.
Khương Trạch cô em gái nhỏ ngây thơ đơn thuần của mà tức đến đau tim.
Xem trông chừng cô bé kỹ hơn, nếu chắc chắn sẽ lừa mất.
Giả Bảo Châu tại chỗ, lặng lẽ bóng lưng Khương Trạch rời . Mặc dù Khương Trạch ghét bỏ, nhưng trong mắt cô vẫn tràn đầy tình yêu mến dành cho .
Giả Bảo Châu đang đắm chìm trong ảo tưởng tươi thì đột nhiên, một cô gái tiến gần Khương Trạch ở đằng xa, đó là cô gái cô quen mà Khương Trạch đối xử dịu dàng.
Giả Bảo Châu mà trợn mắt nứt , cô siết chặt nắm đấm, "Con tiện nhân đó!"
"Bảo Châu, chúng cũng thôi!" Cô gái chạy nhanh nhất trong đó nhỏ giọng .
"Chát!" Cô thì thôi, mở miệng, Giả Bảo Châu lập tức tát mạnh một cái mặt cô gái đó.
Cô gái đ.á.n.h lảo đảo suýt ngã xuống đất, may mà cô gái bên cạnh nhanh tay lẹ mắt đỡ . cô gái đó cũng sợ Giả Bảo Châu nên đỡ liền buông tay ngay.
“Các với thế nào? Chẳng các cố gắng, dụng tâm bao nhiêu, bên cạnh Trạch hề một con cái nào ? Con tiện nhân là cái thá gì? Cô gần Trạch như mà các mù mắt thấy ? Còn dám trơ trẽn với là các trông chừng Trạch giúp .” Giả Bảo Châu chỉ Khương Uyển, đang Khương Trạch xoa đầu, gầm lên giận dữ với bốn cô gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-418-gia-bao-chau-ghet-bo-khuong-nac-mong-khuong-nac-bi-duoi-khoi-khuong-gia.html.]
“Không , Bảo Châu, bọn tớ .” Một trong các cô gái lập tức giải thích, nhưng ánh mắt quắc lên của Giả Bảo Châu dọa cho rụt cổ , những lời cũng quên sạch.
“Nói gì mà , còn gì đáng nữa.” Giả Bảo Châu quét ánh mắt âm hiểm lên mặt bốn cô gái, “Uổng công tin tưởng các như , các thật sự khiến quá thất vọng , sẽ về với bố chấm dứt hợp tác với bốn nhà các .” Cô giận đùng đùng ném một câu đe dọa bỏ .
Lời của cô khiến bốn cô gái tái mét mặt.
Mặc dù Giả Bảo Châu là con riêng mà cô mang theo khi tái hôn, nhưng cha dượng vô cùng cưng chiều cô . Dù thì cũng là vợ hiện tại ông vượt qua khó khăn để cưới, nên ông cũng yêu lây cả con gái riêng của vợ, cầu tất ứng.
Bốn gia đình của họ một cơ hội hợp tác đây thể với tới cũng là nhờ việc bọn họ luôn chơi cùng Giả Bảo Châu. Nếu một khi hợp tác chấm dứt, họ chắc chắn sẽ gia tộc tống cổ khỏi nhà.
“Không, , Bảo Châu, bọn tớ giải thích .” Cô gái chạy đầu tiên lập tức kéo tay Giả Bảo Châu bắt đầu giải thích, “Cô gái đó thể uy h.i.ế.p , đó là em gái ruột của Khương Trạch, Khương Uyển.”
Giả Bảo Châu định hất tay cô gái thì động tác khựng khi thấy lời cô , đôi mắt cũng từ sự mơ màng ban đầu dần mở to hơn, “Cậu cái gì?”
“Đó là em gái ruột của Khương Trạch, Khương Uyển.” Cô gái lặp nữa.
“Em gái ruột…” Giả Bảo Châu lẩm bẩm ba từ , lập tức hai mắt sáng rực, một nụ mừng rỡ hiện lên khuôn mặt vốn độc ác của cô , “Vậy thì quá . Nhà bác cả tìm con gái ruột, thì Khương Nặc cái đồ giả mạo sẽ tống cổ khỏi nhà ?”
Nếu hỏi Giả Bảo Châu ghét ai nhất thế giới , thì đó chắc chắn là Khương Nặc.
Mèo Dịch Truyện
Rõ ràng đều là con gái huyết thống với nhà họ Khương, tại Khương Nặc nhận sự yêu thương và cưng chiều của trong nhà bác cả nhà họ Khương. Còn cô , Giả Bảo Châu, ở nhà chi thứ hai tất cả xa lánh, ghét bỏ như một con bọ hôi thối.
Bao nhiêu năm qua, Giả Bảo Châu ngày nào cũng cầu nguyện nhà bác cả sẽ tìm con gái ruột, như Khương Nặc cái đồ giả mạo sẽ bác cả tống cổ khỏi nhà. Chỉ cần nghĩ đến cảnh Khương Nặc, luôn kiêu ngạo bao giờ thèm thẳng cô , bơ vơ nơi nương tựa, lang thang đầu đường xó chợ là cô thể ăn thêm mấy bát cơm.
Không ngờ nguyện vọng của cô thực sự thành hiện thực, quá , là ngày con tiện nhân Khương Nặc đuổi khỏi nhà họ Khương cũng còn xa nữa.
Bốn cô gái , cô gái chạy đầu tiên lên tiếng, “Bảo Châu, vấn đề bọn tớ cũng , vẫn xem quyết định của Tổng giám đốc Khương và phu nhân Khương.”
Giả Bảo Châu lườm cô một cái, “Sao , những cuốn tiểu thuyết thiên kim thật - giả chẳng đều như , thiên kim thật trở về hào môn cả nhà cưng chiều, thiên kim giả đương nhiên thể dọn đồ cút xéo .”
Giả Bảo Châu cũng là một fan tiểu thuyết, đặc biệt là thích các loại tiểu thuyết tổng tài bá đạo, mỗi cô đều tự đưa vai nữ chính, mà tổng tài bá đạo đương nhiên là Khương Trạch .
Về chuyện , bốn cô gái dám bừa. Giả Bảo Châu là cháu gái của chi thứ hai nhà họ Khương dám bàn tán chuyện nhà họ Khương, còn bọn họ những ngoài thì dám, lỡ mà truyền đến tai nhà họ Khương thì bọn họ chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn.
Thấy bốn cô gái ai cùng phe , cô tức giận trừng mắt họ, mắng, “ là đồ vô dụng. Hừ.” Cô hừ lạnh một tiếng bỏ .
Mấy vô dụng như , nếu cô tìm những kẻ tay sai hơn, cô mới thèm dùng mấy đồ ngốc !
Giả Bảo Châu tức giận bỏ , bốn cô gái , trong mắt đối phương đều lộ sự đồng cảm và bất lực.
Bọn họ cũng nịnh bợ Giả Bảo Châu cái đồ ngốc đó, nhưng địa vị bằng , đành nín nhịn.
Dù ghét bỏ, bốn vẫn đuổi theo Giả Bảo Châu, dù thì đó cũng là nguồn sống của họ.
--- Tất cả trộm tiếng lòng để đổi tương lai bi t.h.ả.m -