Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 440: Nhiễm Xuân Vũ cũng không phải loại hiền lành ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:41:46
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuông tan học vang lên, Khương Uyển liền gọi Hệ thống.
"Hệ thống, gửi tin nhắn cho Xuân Vũ, bảo cô hãy chú ý ngày thi đấu, đặc biệt là giày múa tuyệt đối đừng rời khỏi . Còn nữa, bảo cô hãy để mắt đến ba Từ Ân, và cũng thông báo cho cô chuyện họ hại cô ." Khương Uyển dặn dò.
"Biết , mà dám sai bảo ." Hệ thống bất mãn .
"Không còn cách nào khác, ai bảo tiện dụng chứ!" Mặc dù cô cũng thể tự gửi tin nhắn ẩn danh cho Nhiễm Xuân Vũ hoặc khác, nhưng như chẳng lãng phí thời gian của cô ? Hơn nữa, cô cũng nhanh nhạy như Hệ thống, chỉ cần ba giây là thể chỉnh sửa thành công và gửi tất cả chuyện cho nạn nhân. Nếu là cô, 10 phút cũng chắc gửi tin nhắn.
Bên , Nhiễm Xuân Vũ lập tức nhận tin nhắn. Cô cố ý giả vờ tức giận , "Mấy con tiện nhân Từ Ân đó mà dám tay với trong cuộc thi, hừ, nếu chúng dám đến, bà đây sẽ cho chúng nếm thử mùi vị sống bằng c.h.ế.t!"
"Có chuyện gì ?" Lãnh Văn Thanh cũng lập tức hỏi lớn.
Nhiễm Xuân Vũ đưa điện thoại cho Lãnh Văn Thanh, "Đây, một bụng ẩn danh nhắn cho tớ mấy cô gái ở trường múa của tớ ghen tị tớ tham gia thi đấu nên hại tớ."
Lãnh Văn Thanh nhận điện thoại, nội dung đó với vẻ mặt đầy phẫn nộ, "Tiểu Vũ, cẩn thận đấy nhé, tuyệt đối sơ suất."
“Cậu yên tâm , tớ sẽ chú ý an . Đến lúc đó tớ sẽ nhờ chị tớ tìm thêm vài vệ sĩ, tớ tin bọn họ còn thể hại tớ nữa.” Nhiễm Xuân Vũ lập tức gật đầu lia lịa.
“Vậy thì .” Lãnh Văn Thanh thở phào nhẹ nhõm.
Khương Uyển ghế lặng lẽ lắng cuộc trò chuyện giữa Nhiễm Xuân Vũ và Lãnh Văn Thanh, rằng Nhiễm Xuân Vũ coi trọng chuyện cô báo, cô cũng thầm thở phào.
Cô sợ nhất là báo cho đối phương sẽ chuyện xảy , nhưng đối phương coi đó như một trò đùa mà bận tâm.
May mắn , Nhiễm Xuân Vũ là một thông minh, uổng phí tâm sức của cô.
“Tiểu Uyển, vệ sinh ?” Tiếu Khả Khả đầu hỏi.
“Được thôi!” Chuyện của Nhiễm Xuân Vũ giải quyết xong, Khương Uyển cũng còn việc gì nữa, lập tức dậy theo Tiếu Khả Khả ngoài.
Khương Uyển , mấy cô gái khác liền vây quanh Nhiễm Xuân Vũ.
“Đến lúc đó định thế nào?” Phong Vân hỏi.
Nhiễm Xuân Vũ suy nghĩ một lát, “Nếu bọn họ dám thì tớ sẽ cho tất cả hành vi độc ác của bọn họ.” Cô lắc lắc điện thoại, “Tớ sẽ livestream bộ quá trình bọn họ hãm hại tớ lên mạng, tớ bọn họ bại danh liệt.” Nhiễm Xuân Vũ là dạng , ai dám đối xử tệ với cô, cô sẽ khiến đối phương trả giá gấp mười, gấp trăm .
“Cái đấy, kẻ ác trừng trị như .” Tiêu Mai gật đầu đồng tình.
“Thật tớ thấy còn thể thế …”
“Tớ cũng nghĩ…”
Mấy cô gái khác bắt đầu nhao nhao đưa kế sách cho Nhiễm Xuân Vũ.
Và Nhiễm Xuân Vũ đều chăm chú lắng , hai mắt sáng lấp lánh.
Nếu bảo bọn họ hãm hại khác thì bọn họ sẽ dám, nhưng nếu là trừng trị kẻ ác thì bọn họ thể ngay lập tức đưa hàng trăm mưu kế xảo quyệt độc ác.
Cũng may mà bọn họ đều sống trong thời hiện đại hòa bình, nếu là ở thời cổ đại, đặc biệt là khi vướng những cuộc tranh giành quyền lực trong cung hoặc trong phủ mà c.h.ế.t thì cũng là sống, thì bọn họ nhất định sẽ là nhóm chiến thắng sống đến cuối cùng.
Các nam sinh gần đó thấy những mưu kế độc ác mà các cô gái lượt đưa đều sợ hãi rụt vai , quả nhiên tổ tiên đúng, chỉ phụ nữ và kẻ tiểu nhân là khó nuôi. Thật sự thà đắc tội tiểu nhân chứ tuyệt đối thể đắc tội phụ nữ, đúng là một câu châm ngôn chí lý.
Phụ nữ, bất kể bao nhiêu tuổi, đều thể chọc giận, nếu thể chỉ trong vài phút khiến bại danh liệt, hối hận vì sinh đời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-440-nhiem-xuan-vu-cung-khong-phai-loai-hien-lanh.html.]
Trong khoảnh khắc , tất cả các nam sinh lớp S đều cùng một suy nghĩ, tuyệt đối đắc tội phụ nữ, nếu đến c.h.ế.t cũng c.h.ế.t vì lý do gì.
Phía , chỗ Khương Trạch
“À đúng , Vu Phóng, báo cáo kiểm tra của ?” Vừa tan học, Khương Trạch cùng đám đàn em chơi game. Chơi một nửa mới nhớ hình như quên một chuyện quan trọng là gì, đó là quên hỏi Vu Phóng kết quả báo cáo kiểm tra của .
Vu Phóng đang cầm điện thoại lắc qua lắc , so với cơ thể của thì đối với lúc game vẫn quan trọng hơn, giọng điệu thờ ơ : “Kiểm tra tối qua , chú Lạc sẽ đẩy nhanh nên hôm nay chắc kết quả.”
Khương Trạch tranh thủ liếc một cái, lắc đầu bó tay với sự vô tư của Vu Phóng.
Mèo Dịch Truyện
Nếu là khác thì lúc hoảng đến yên, mất hồn mất vía , mà Vu Phóng vẫn bình thản như thường, như thể trúng độc là .
“Lạc Minh.” Khương Trạch về phía bên trái, Lạc Minh đang ghế sách y học.
Lạc Minh đầu : “Bố tớ kiểm tra chi tiết thêm mấy nữa nên sẽ mất nhiều thời gian hơn, nhưng buổi trưa chắc chắn sẽ kết quả.”
Vu Phóng trấn an với giọng điệu bình tĩnh: “Yên tâm Trạch ca, mà, Uyển tỷ , uống thêm vài thang t.h.u.ố.c nữa mới gây hại cho cơ thể, bây giờ , cứ thoải mái !”
Khương Trạch trợn trắng mắt, đúng là lo lắng vô ích mà.
“Tớ đúng là nên lo cho .” Khương Trạch gằn giọng.
Vừa dứt lời, điện thoại của Lạc Minh reo lên.
Lạc Minh cầm điện thoại lên xem là tin nhắn của bố gửi đến, lập tức mở .
Đọc xong liền lắc điện thoại về phía Khương Trạch: “Kết quả , đúng như Uyển tỷ , lượng hormone vượt quá tiêu chuẩn, nhưng hiện tại vấn đề gì lớn, chỉ cần tiếp tục sử dụng nữa là . Bố tớ sẽ kê cho lão Vu vài thang giải độc và t.h.u.ố.c điều hòa, quá hai tháng tất cả độc tố trong cơ thể lão Vu sẽ giải trừ.”
Vu Phóng t.h.u.ố.c giải độc lập tức vui mừng : “Tốt quá , Minh tử, tớ cảm ơn chú Lạc thật nhiều nhé, còn tiền t.h.u.ố.c thì cứ tính đầu bố tớ.”
Thời Triết xong liền nhạo: “Lão Vu, đúng là con trai hiếu thảo của bố đấy!”
Vu Phóng nhún vai: “Hết cách , ai bảo tớ tiền chứ, hơn nữa tớ trúng độc là do tớ là con trai của ông , cho nên tất cả là của bố tớ, đòi tiền ông thì đòi ai bây giờ!” Vu Phóng một cách đương nhiên, đúng như Thời Triết , đúng là con trai hiếu thảo của bố !
Lạc Minh lắc đầu: “Lão Vu, tan học với tớ cùng về nhà tớ lấy thuốc, là để tài xế của tớ mang đến lúc tan học?”
Vu Phóng ngẩng đầu Lạc Minh lười biếng : “Để tài xế của mang đến , về nhà phiền lắm, tớ động đậy.”
Thật Vu Phóng béo lên , dù thì quần áo mặc bây giờ cũng lớn hơn một size so với đây. bình thường lười, tan học về nhà ăn ngủ, ngủ dậy chơi, chơi mệt ăn, cứ lặp lặp , thời gian tập luyện ít ỏi, nên khi nhận thấy béo lên còn tưởng là do lười biếng, nghĩ đến những khía cạnh khác.
“Lười c.h.ế.t .” Lâm Cảnh châm chọc.
Tuy cũng lười, nhưng tuyệt đối lười đến mức độ cao nhất như Vu Phóng.
“Cậu ai bảo câm .” Vu Phóng lườm Lâm Cảnh một cái.
Đối với hai tên gà con cãi vặt, Lạc Minh hứng thú , gửi tin nhắn cho bố, bảo tài xế khi đến đón buổi tối thì mang t.h.u.ố.c theo.
Còn tiền t.h.u.ố.c thì hề nhắc đến.
Dù cũng chỉ là chút tiền nhỏ, đều là em, đến nỗi truy đòi.
--- Mọi lén tiếng lòng đổi tương lai bi t.h.ả.m -