Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 467: - Thời Lam bị bà ngoại tinh thần phấn chấn đuổi đánh khắp nhà ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:42:14
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"A, đau quá, Lâm Tú Tú, bà g.i.ế.c !"

 

Khương Uyển, Khương Trạch và Thời Triết ba bước biệt thự thì thấy tiếng la hét thất thanh của Thời Lam.

 

"Mẹ ơi." Khương Uyển tái mặt kêu lên một tiếng lao như điện xẹt phòng khách.

 

Khương Trạch và Thời Triết còn , đều thấy sự do dự trong mắt đối phương.

 

Bà ngoại/bà nội về , /bà cô chắc chắn sẽ đ.á.n.h thảm, còn hai đứa nhóc chuyện mà báo cáo như bọn họ cũng cảm thấy thể thoát nạn.

 

"Vào ?" Khương Trạch ngập ngừng hỏi.

 

"Không ." Thời Triết lập tức lắc đầu lia lịa.

 

Bà nội sẽ đ.á.n.h nát m.ô.n.g , còn tàn nhẫn hơn cả bố tay.

 

"Vậy thì, ?" Khương Trạch hai mắt sáng rỡ, chỉ cánh cửa lớn phía .

 

"Đi, nhanh lên." Thời Triết gật đầu như giã tỏi, bà nội bây giờ đang lúc giận dữ cao trào, nhất đừng đối đầu, đợi bà nội nguôi giận họ xuất hiện, chắc sẽ lôi cơn thịnh nộ đó. Dù phía còn mấy che chắn cho họ mà!

 

Thời Triết nghĩ , nhưng khi và Khương Trạch đến cửa lớn thì gặp ngay Khương Sở về.

 

"Đi đấy? Định trốn ?" Khương Sở thấy hai thằng nhóc vẻ mặt sợ hãi liền lạnh.

 

"Không , hai đứa con quên chút đồ trong xe, giờ lấy." Khương Trạch biện minh.

 

"Quên gì với , bảo A Thái mang tới." Vừa Khương Sở lấy điện thoại định gọi cho A Thái.

 

"..." Khương Trạch và Thời Triết nên lời. Dù hai đứa chả quên cái gì cả.

 

Thấy hai thằng nhóc gì nữa, Khương Sở mỗi tay một cổ dẫn hai đứa nhà.

 

"Đã quên gì thì nhà , ông bà nội, ông bà ngoại đều về , phận cháu chắt chúng thể gặp mặt chứ!"

 

Khương Sở đúng lý lẽ, thực thêm hai để phân tán bớt cơn giận của bốn vị lão gia bà.

 

cả nhà đều là cùng một thuyền, thể cứ đ.á.n.h .

 

Bị Khương Sở kéo nhà, Khương Trạch và Thời Triết thấy cửa lớn ngày càng xa, hy vọng sống cũng ngày càng nhỏ nhoi, cả hai đều ủ rũ cúi đầu, trông như thể chẳng còn gì luyến tiếc cuộc đời.

 

Haizz, chỉ thiếu một bước chứ!

 

Hai đau buồn thở dài trong lòng.

 

Còn phía bên , Khương Uyển chạy nhà thấy , vốn dịu dàng mềm mại, yểu điệu thục nữ, đang một bà lão dũng quắc thước cầm chổi lông gà đuổi đ.á.n.h khắp phòng khách!

 

Khương Uyển ngây luôn dịu dàng, duyên dáng và thanh lịch của chạy nhảy như một con khỉ hoang trong rừng, lúc thì nhảy lên bàn , lúc thì vượt qua ghế sofa chạy sang chỗ khác. Dáng vẻ leo trèo nhanh nhẹn đó hề cho thấy bà hơn 50 tuổi.

 

Còn Khương Liêm thì như một đứa trẻ phạm , dán sát tường thẳng tắp, nhưng trong mắt vợ đang chạy khắp nhà đầy lo lắng.

 

Trên ghế sofa phía , một bà lão thanh lịch đang , hễ bố ý định giúp thì bà lão liền b.ắ.n cho một ánh mắt sắc như dao, khiến bố lập tức co rúm , dám trái ý bà lão chút nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-467-thoi-lam-bi-ba-ngoai-tinh-than-phan-chan-duoi-danh-khap-nha.html.]

Sau đó, bà lão và bà lão đang đuổi đ.á.n.h với vẻ mặt đầy ý .

 

Ngoài bố và hai bà lão, trong nhà còn hai ông lão, lúc họ cũng đang nhảnh nhơ uống như chuyện gì. Dáng vẻ ung dung đó như thể họ quá quen với cảnh hỗn loạn mắt .

 

Thậm chí thỉnh thoảng còn chỉ trỏ đang chạy qua mặt họ. Lời đầy vẻ "đáng đời", "xem mày còn dám " với giọng điệu hả hê.

 

"Mẹ? Bố?" Khương Uyển xoắn xoắn ngón tay, vẻ mặt hoang mang .

 

Bên Lâm Tú Tú tay với con gái thực sự chút nương tình, chiếc chổi lông gà vung , Thời Lam dù đầu cũng thấy tiếng gió rít cận kề, cô lập tức căng thẳng chạy thật nhanh về phía .

 

Khương Uyển thấy thì đồng t.ử co rút , lo lắng hét lên, "Mẹ cẩn thận." Bước chân loạng choạng xông lên cứu Thời Lam.

 

Còn bên , Lâm Tú Tú thấy giọng ngọt ngào của cô gái thì động tác vung tay lập tức khựng , chiếc chổi lông gà dừng cách Thời Lam nửa tấc.

 

"Bảo bối." Thời Lam, thoát hiểm và đang nhảy lên bàn để chạy trốn, thấy tiếng gọi của con gái cưng lập tức về phía cửa phòng khách, thấy quả nhiên là con gái về thì hai mắt sáng rực, lập tức đổi đường chạy và lao về phía Khương Uyển.

 

"Bảo bối, con cuối cùng cũng về , nhớ con c.h.ế.t ." Thời Lam nhào tới ôm chặt lấy Khương Uyển.

 

Kể từ khi bà Lâm Tú Tú về nhà một tiếng rằng bắt đầu đuổi đ.á.n.h cô khắp nhà, trong lòng và trong đầu cô chỉ là bóng hình con gái cưng.

 

Hai bà lão về , con gái cô chắc chắn sẽ cướp mất. Cô còn cưng nựng đủ trong suốt một tháng nay!

 

Ôm Khương Uyển, Thời Lam trong lòng một ngọn lửa vô danh bùng cháy ngùn ngụt, rốt cuộc là kẻ khốn nạn nào cho bà Lâm Tú Tú về sự tồn tại của bảo bối, tức c.h.ế.t cô , nhất đừng để cô là ai, nếu cô nhất định sẽ chơi kẻ đó.

 

Ông Tiêu đang đứa chắt cưng tã thì tự nhiên hắt mấy cái.

 

Ông bịt mũi đứa chắt nhỏ với vẻ mặt kinh hãi, "Xong , cảm , thì tránh xa bảo bối nhỏ của nhà một chút." Vừa ông lập tức lùi xa ba mét, ở cách ba mét chằm chằm bảo bối lớn của .

 

Đối với sự hiểu chuyện của ông, bà Tiêu hài lòng gật đầu, nhưng vẫn đủ.

 

Em bé vốn yếu ớt, nếu lỡ lây cảm thì chuyện nhỏ, bà quát lên, "Ra ngoài."

 

"Bà xã..." Ông Tiêu đáng thương cầu xin. Ông bây giờ rời xa đứa chắt lớn của dù chỉ một bước.

 

"Cút--- --- ngoài---" Giọng điệu thể nghi ngờ.

 

"Thôi !" Ông Tiêu rũ vai, cúi đầu, ba bước đầu một rời khỏi phòng.

 

Còn đối mặt với ông Tiêu với vẻ mặt hung thần ác sát, bà Tiêu khi đứa chắt nhỏ đang uống sữa trong xe đẩy lập tức tươi như hoa, đúng là phân biệt đối xử rõ ràng.

 

"Mẹ." Khương Uyển ôm Thời Lam nhẹ nhàng vỗ lưng dỗ dành, "Mẹ, con cũng nhớ ."

 

Thời Lam con gái nhớ lập tức nở nụ vui vẻ rạng rỡ.

 

Mèo Dịch Truyện

"Ây da, đây chính là Tiểu Uyển nhà chúng !" Lâm Tú Tú mặc quần ống loe rộng thùng thình thấy cô gái xinh đang ở cửa an ủi cô con gái điều của thì hai mắt sáng rực, ba bước hai chạy đến mặt Khương Uyển kéo cô con gái đáng ghét của khỏi lòng cháu ngoại, đó nắm lấy tay nhỏ của Khương Uyển nhưng phát hiện trong tay vẫn còn cầm chổi lông gà, liền vung tay ném chiếc chổi lông gà lòng Thời Lam đang ngơ ngác vì đột nhiên kéo sang một bên.

 

"Con..." Thời Lam định nổi giận thì một chiếc chổi lông gà bảy màu từ trời rơi xuống, khiến cô tức giận dám phát tác.

 

ruột cô đang ở ngay mặt, nếu cô dám thêm một chữ, một cú tát tai thể giáng thẳng xuống. Mẹ cô bao giờ nương tay với cô chỉ vì cô là con gái. Ngược , vì cô là con gái mà gây họa thì hình phạt còn nghiêm trọng hơn cả hai đứa em trai.

 

--- Mọi trộm tiếng lòng để đổi tương lai bi t.h.ả.m -

 

 

 

Loading...