Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 473: Lan Vân tặng trang sức cho Khương Uyển, Khương Uyển không muốn lắm ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:42:24
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy hệ thống của Tiểu Uyển là ?” Ông nội Khương lo lắng hỏi. Ông ngoại Thời sức gật đầu, ông cũng lo lắng về điểm .
Bị hai ông lão chằm chằm bằng ánh mắt nóng bỏng, Khương Liêm cảm thấy da đầu tê dại, “Chắc là ạ.”
“Cái gì mà ‘chắc là’!” Ông ngoại Thời bất mãn. Chuyện thể là ‘chắc là’ , chính xác là chứ. Với câu trả lời nước đôi như thì ai mà ngủ nổi cơ chứ!
Ông cảm thấy những ngày sắp tới chắc chắn sẽ mất ngủ.
“ , các con từng nghĩ tới vấn đề ?” Ông nội Khương cũng trừng mắt.
Thấy hai vị phụ đáng kính đều trừng mắt với vẻ sát khí đằng đằng, Khương Liêm lập tức cẩn thận an ủi, “Ba, bình tĩnh, bình tĩnh, con nghĩ đến vấn đề , con cũng thành lập công ty nghiên cứu não bộ, nếu hệ thống đó dám hại bảo bối thì tuyệt đối sẽ khiến nó lãnh hậu quả, hai ba cứ yên tâm!”
Nghe Khương Liêm bắt đầu triển khai, hai ông lão mới thở phào nhẹ nhõm.
Ông nội Khương hài lòng con trai khen ngợi, “Cũng .” Biết nghĩ cách đối phó thì hơn là gì cả.
Ông ngoại Thời cũng gật đầu, vô cùng hài lòng với rể .
Có thể thu phục “tiểu bá vương hoa” nhà thì ông ngoại Thời càng thêm yêu quý Khương Liêm.
Nếu Khương Liêm, lẽ con gái ông đến giờ vẫn gả , dù thì tính cách của Lam Nhi ai cũng thể khuất phục .
“Anh cả, hãy kể cho chúng thật kỹ về những chuyện mà Tiểu Uyển nhà chúng giải quyết.” Ông nội Khương hỏi một cách sốt sắng, đừng tưởng ông là giàu nhất thành phố S mà thích chuyện bát quái nhé, điều đó ảnh hưởng đến phận địa vị của ông .
Hồi trẻ, cứ chỗ nào chuyện bát quái là bóng dáng ông.
Giờ đây, thể nhiều chuyện động trời ai , ông nội Khương phấn khích đến mức bay lên.
Khương Liêm kể hết những gì , còn chuyện bát quái nào nữa, đứa con út vẫn đang rụt rè như chim cút, “Tiểu sáu, con hãy kể rõ ràng cho ông nội và ông ngoại về chuyện ở lớp các con. Đừng kể qua loa, kể ‘chi tiết’ đấy.”
Anh cố ý nhấn mạnh hai chữ “chi tiết”, Khương Trạch kể thật kỹ.
Khương Trạch bất lực liếc bố một cái, kể xong hết , còn kể gì nữa chứ!
Bất đắc dĩ, đành kể một nữa những chuyện bát quái trong lớp mà kể.
Và hai ông lão, mặc dù mới xong, nhưng bây giờ vẫn vô cùng thích thú, chăm chú lắng .
Trên lầu, trong phòng trang sức rộng lớn của Lan Vân.
Kim cương hồng, kim cương đỏ, phỉ thúy Đế Vương Xanh, phỉ thúy Đế Vương Tím, v.v., hàng chục món đồ trang sức mà chỉ cần tùy tiện lấy một món cũng đủ khiến các quý bà trong giới thượng lưu thế giới săn đón, giờ đây đều đeo Khương Uyển.
Khương Uyển cứ như một robot vô cảm, tận tụy mẫu trang sức.
Chỉ cần bà nội và bà ngoại là , cô liền đeo tất cả lên , để hai bà lão bàn luận.
“Uyển Nhi, bộ kim cương hồng thật sự hợp với con, những bộ khác chúng thể lấy, nhưng bộ nhất định mang về đặt trong phòng trang sức nhỏ của con.” Lâm Tú Tú viên kim cương hồng to bằng trứng chim cút cháu gái bảo bối với Khương Uyển.
Mặc dù Lan Vân sưu tầm nghìn món trang sức giá trị, nhưng thì chỉ bộ kim cương hồng là phù hợp với độ tuổi hiện tại của Uyển Nhi.
Những bộ khác tuy cũng lộng lẫy, nhưng Uyển Nhi bây giờ mới 18 tuổi, đeo lên sẽ trông già dặn.
Hãy đợi đến khi cô bé lớn thêm vài tuổi hãy đeo những món trang sức trông vẻ " tuổi" đó!
Khương Uyển gì, về phía Lan Vân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-473-lan-van-tang-trang-suc-cho-khuong-uyen-khuong-uyen-khong-muon-lam.html.]
Lan Vân gật đầu đồng tình, “Tú Tú đúng, bộ thật sự quá hợp với Uyển Nhi nhà chúng .” Làn da trắng nõn của cháu gái nhỏ kết hợp với bộ trang sức tông hồng khiến cô bé càng thêm trẻ trung xinh , đồng thời vẫn giữ vẻ xa hoa của một tiểu thư khuê các.
Bộ kim cương hồng thật sự là chuẩn riêng cho Uyển Nhi nhà bà.
“Vân Nhi, ngày xưa bà nghĩ đến việc mua bộ kim cương hồng ? Ai bán cho bà ?” Lâm Tú Tú tò mò hỏi.
Với gu thẩm mỹ của Lan Vân, bà chỉ thích những gam màu tối, còn những gam màu hồng như kim cương hồng chỉ hợp với các cô gái trẻ thì Lan Vân thường ngày sẽ thèm liếc mắt.
Vậy thì bộ kim cương hồng xuất hiện trong phòng trang sức của Lan Vân trong điều kiện nào?
Lan Vân chống cằm suy nghĩ một lát , “Hồi Tiểu Ái 18 tuổi, con bé thích những thứ màu hồng phấn, những bộ quần áo con bé cũng là gam màu nhạt. tham gia buổi đấu giá, thấy bộ kim cương hồng cảm thấy nó bắt mắt, nghĩ bụng mua về xem Tiểu Ái thích , nhưng đó Tiểu Ái thẳng thừng từ chối, con bé màu hồng Barbie hợp với con bé. Thế là bộ kim cương hồng cứ ở trong phòng trang sức của .”
Khương Ái cần thì bà cứ giữ .
Sau bà mua ngày càng nhiều trang sức, màu sắc vẫn là gam màu tối, còn bộ kim cương hồng bà lãng quên ở một xó xỉnh nào đó từ lâu.
Nếu hôm nay để tìm trang sức cho cháu gái bảo bối, lẽ bà sẽ chẳng bao giờ nhớ bộ kim cương hồng .
“Vậy thì quá, Tiểu Ái cần thì bộ kim cương hồng là của Tiểu Uyển nhà chúng .” Lâm Tú Tú Khương Uyển, “Uyển Nhi bảo bối con xem xem, ở chỗ bà nội con còn bộ nào thích nữa , chúng cứ mang hết về.”
Thấy vấn đề ném sang , Khương Uyển lập tức lắc đầu mạnh mẽ, “Cháu …” Khương Uyển hoảng loạn từ chối. Cô một món trang sức nào cả.
lời từ chối còn kịp , cô thấy giọng Thời Lam từ ngoài cửa vọng , “Thích hết, bảo bối, chúng mang hết về.”
Thời Lam đẩy cửa bước , ánh mắt hai bà lão đầy vẻ đắc ý.
Không tặng , thì cứ vét sạch sành sanh .
Thời Lam tới gần chồng là bà Lan Vân.
Mà Lan Vân đối với sự tham lam chán của Thời Lam hề chút tức giận nào, ngược còn hài lòng gật đầu.
“Được, tất cả đều là của Uyển Nhi nhà chúng .” Lan Vân hào sảng vung tay, “Mang !”
Mèo Dịch Truyện
Đối với sự hào phóng của Lan Vân, Thời Lam hài lòng, trong cả căn phòng lẽ chỉ Khương Uyển là mấy vui vẻ, cô giật giật khóe mắt, lặng lẽ cúi đầu.
【Mình một món nào cả.】Cô sờ sờ cổ, 【Cổ nặng quá! Cảm giác như cổ sắp gãy .】Khương Uyển mếu máo. chính cô dám tháo mười mấy món trang sức cổ xuống, chỉ đành khổ sở chịu đựng.
Nghe tiếng lòng của Khương Uyển, hai bà lão và Thời Lam mới để ý đến cô bé, ba lập tức đưa tay tháo tất cả trang sức cô xuống.
“Phù.” Khương Uyển nhẹ nhàng thở phào một khi cuối cùng cũng giải thoát. 【Cuối cùng cũng sống .】
Thời Lam vẻ mặt như thoát c.h.ế.t của con gái, khẽ cong môi, con gái bà thật đáng yêu. Sau đó trừng mắt Khương Uyển một cách vui, con bé thật là mắt , những món trang sức đó đeo thì cũng thể bán lấy tiền mà, những thứ thể bán cả trăm tỷ đấy chứ!
Lan Vân và Lâm Tú Tú cũng cháu gái nhỏ, đúng là một đứa trẻ ngoan, dù chịu đựng nhưng cũng nỡ từ chối hai bà lão như các bà.
Vô duyên vô cớ trừng, Khương Uyển nghiêng đầu , đôi mắt to tròn ngây thơ hiểu vì trừng.
Cô cũng gì sai, trừng chứ?
Khương Uyển hiểu, Thời Lam thể rõ với cô, đành ánh mắt sang , “Mẹ, bà thông gia nhà con hào phóng như , cũng thể kém cạnh chứ.” Cô ý tứ.
--- Mọi trộm tiếng lòng của để đổi tương lai bi t.h.ả.m -