Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 481: Khương Lão Gia Tặng Khương Uyển Chìa Khóa Kho Báu ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:42:33
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy trai khác của nhà họ Thời 20 tuổi đều cảm thấy nguy cơ, còn Thời Triết, duy nhất trong lòng, thì Thời Lão gia tự động phớt lờ, dù thằng nhóc sắp thi đại học , vẫn còn là một đứa trẻ.
đợi đến khi nghiệp, e rằng với tính cách của Thời Lão gia, hôn sự cũng sẽ sớm sắp đặt.
Sau bữa cơm
Cả đại gia đình quây quần trong phòng ăn trò chuyện mật.
Đương nhiên, các chủ đề đều xoay quanh Khương Uyển.
Khương Uyển vẫn giữa Lan Vân và Lâm Tú Tú. Hai bà lão vẫn yêu quý cô bé hề vơi bớt theo thời gian, ngược càng ngày càng yêu thích cô.
Còn Thời Lam giành chồng và ruột, cô xuống chiếc ghế sofa đơn bên cạnh lắng cuộc trò chuyện giữa con gái và chồng, ruột.
Các trưởng bối nhà họ Khương đều ghế sofa, mấy tiểu bối khác thì hoặc , ai rời .
Phía Khương Uyển rộn ràng tiếng , Thời Lam tuy ghen tị, nhưng giờ chuyện quan trọng hơn cần hỏi.
Cô vẫy tay về phía Khương Thần đang xa nhất, hiệu cho qua đây.
Khương Thần thấy nhưng qua, cần hỏi cũng , chắc chắn sẽ hỏi chuyện Y Sương.
Thấy lão ngũ ngơ cái vẫy tay của , Thời Lam lập tức trợn mắt, khóe miệng nở nụ đáng sợ.
Thấy nụ kinh khủng của , Khương Trữ lập tức đẩy lão ngũ, giục nhanh nhanh chóng chóng qua đó.
Không còn cách nào khác, Khương Thần đành bất đắc dĩ đến bên cạnh Thời Lam.
Thời Lam trừng mắt Khương Thần hỏi, "Nói , và cái cô Y Sương đó là tình huống gì." Không hề vòng vo tam quốc, thẳng vấn đề.
Khương Thần xoa trán, quả nhiên đúng như nghĩ, hỏi chuyện Y Sương.
Cậu bất đắc dĩ , "Mẹ, con với cô thật sự gì cả, con và cô tuy ở bên một ngày, nhưng con với cô chuyện quá ba câu." Chính xác hơn là Y Sương và chuyện quá ba câu.
Cậu đến khô cả họng, Y Sương chỉ đáp một chữ 'Ừm'. Phần còn suốt buổi cô đều lạnh mặt , như thể nợ cô một nghìn vạn tệ .
Cứ như , hai họ thể tiến triển gì chứ!
Nếu em gái út đây là vợ tương lai của , nghĩ cả đời sẽ giao thiệp gì với Y Sương.
Thời Lam lườm Khương Thần một cái, "Đồ vô dụng, học tập tư , im lặng tiếng mà còn cả con ."
Khương Thần xoa xoa mũi, ánh mắt lướt đến Khương Duy đang ở xa. Con học tư , lát nữa da thịt nát bươm thì gì mà học.
"Vậy xem, thiện cảm với Y Sương ?" Điểm là Thời Lam tò mò nhất.
"..." Khương Thần gãi đầu im lặng, chủ đề thật sự khó .
Nếu thiện cảm , sẽ đời nào cứ mãi vây quanh Y Sương mà lải nhải khi cô cứ lạnh mặt với .
Dù Y Sương là cô gái xinh ưu tú nhất mà từng gặp trong suốt hơn 20 năm qua.
nếu thiện cảm , cái cảm giác tim đập thình thịch, mặt đỏ bừng như trong tiểu thuyết miêu tả khi đối diện với thích.
Cậu thật cũng rõ bản nghĩ gì về Y Sương.
Thấy con trai vẻ mặt ngơ ngác, Thời Lam thở dài thườn thượt, thằng nhóc vẫn hiểu chuyện yêu đương gì cả!
"Được , chỗ khác ! Nhìn thấy là thấy phiền." Thời Lam vẫy tay như đuổi ruồi về phía Khương Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-481-khuong-lao-gia-tang-khuong-uyen-chia-khoa-kho-bau.html.]
Không gọi con qua đây , giờ thấy phiền .
Khương Thần thầm nghĩ trong lòng, nhưng ngoài mặt dám để lộ chút nào, ngoan ngoãn trở về vị trí .
Khương Uyển trò chuyện với bốn vị lão nhân trong phòng khách hơn một tiếng đồng hồ mới thả về phòng.
Đứng ở cầu thang, Khương Lão gia gọi Khương Uyển .
"Tiểu Uyển."
"Ông nội." Khương Uyển cung kính gọi. Mặc dù tối nay chuyện với ông nội ít, nhưng Khương Uyển thể cảm nhận ông nội cũng thương cô, chỉ là vì Lâm Tú Tú cứ chiếm giữ cô nên ông ngại dám tranh giành mà thôi.
"Đây." Khương Lão gia đưa cho Khương Uyển một chiếc chìa khóa dài hình dáng mắt.
"Đây là gì ạ?" Khương Uyển nhận, cô tò mò hỏi.
Khương Liêm thấy tủm tỉm giục, "Bảo bối mau nhận , đây là chìa khóa kho báu của ông nội con đó, bố cho con nhé, kho báu của ông nội con là nơi đáng giá thứ hai của nhà họ Khương chúng đó, tùy tiện lấy một món thôi cũng đáng giá mấy mục tiêu nhỏ ."
Nơi đáng giá thứ nhất của nhà họ Khương đương nhiên là phòng trang sức của Lan Vân .
Hai ông bà già nào cũng hơn ở khoản phá của.
Khương Uyển thấy hai chữ 'kho báu' lập tức hoảng hốt vẫy tay liên tục, "Không , cái cháu dám nhận ạ!" [Nghe đây là đồ sưu tầm cả đời của ông, cháu dám nhận chứ!]
Khương Lão gia tiếng lòng của cháu gái thì mắt tít , trách Lan Vân và Tú Tú nhà ông cưng chiều cô bé , ông cũng cưng chiều, đúng là một đứa trẻ ham tiền.
Còn hơn Khương Tiểu Lục, thằng bé thấy hai chữ 'kho báu' là chạy nhanh hơn ai hết.
Lúc Khương Trạch và Thời Triết đang ở mép lan can tầng hai, ánh mắt sáng rực chằm chằm chiếc chìa khóa trong tay ông nội.
Cái chìa khóa quá quen thuộc , đây nhiều xin ông nội, mỗi ông nội đều giáo huấn một trận, với rằng đợi ông c.h.ế.t thì những bảo bối bên trong sẽ mấy đứa cháu chia đều.
Mèo Dịch Truyện
Sau đó Khương Trạch còn bận tâm nữa, so với những vật c.h.ế.t , càng mong ông nội thể sống lâu hơn.
ngờ ông nội đưa chìa khóa cho em gái út, ghen tị đến đỏ cả mắt chứ.
Bên trong tùy tiện một món thôi cũng thể giúp một gia đình công ăn lương bình thường cả đời lo cơm ăn áo mặc.
Nghĩ đến cả căn phòng đầy bảo bối, ngưỡng mộ đến chảy cả nước dãi.
"Nhanh lau , bẩn thật." Thời Triết một cái, khinh bỉ .
"Cậu ngưỡng mộ ?" Khương Trạch lau khóe miệng hỏi.
" gì mà ngưỡng mộ chứ, đây là đồ của nhà họ Khương mấy , cho dù ngưỡng mộ thì cũng chẳng phần , ngưỡng mộ gì!" Thời Triết tâm lý bình , đúng như đây là đồ của nhà họ Khương, ghen tị đến đỏ cả mắt thì trong kho báu cũng chẳng món nào là của , nên ngưỡng mộ cũng vô ích.
Khương Liêm thấy con gái chỉ vẫy tay từ chối mà còn lùi liền mấy bước, bất đắc dĩ thở dài. Phải con gái là mà, hơn thằng nhóc Khương Trạch , cái đứa thấy tiền là lao về phía , hơn chỉ trăm .
Khương Liêm cầm lấy chiếc chìa khóa từ tay bố và nhét mạnh tay Khương Uyển, "Cho con thì con cứ cầm lấy, lời ."
" mà?" Khương Uyển cầm chặt chìa khóa kho báu, vẻ mặt khó xử. [Đây kho báu, đây là quả b.o.m hẹn giờ thì ! Con nhận ?] Vừa nghĩ đến nếu khác cô sở hữu vô bảo bối, cô cảm thấy bất cứ lúc nào cũng khó giữ mạng sống.
Khương Lão gia và Khương Liêm bảo bối mà tranh đến như vịt, đến chỗ cháu gái/con gái biến thành khoai nóng bỏng tay, hai đều bất đắc dĩ thở dài.
"Không nhưng nhị gì cả, mau cất , giấu kỹ , nếu lát nữa sẽ thằng em út con cướp mất đấy." Khương Liêm liếc mắt Khương Tiểu Lục đang xa, ngừng lau những dòng nước dãi thèm thuồng.
Khương Uyển cũng qua, lúc thấy Khương Trạch mắt sáng rực chằm chằm chiếc chìa khóa trong tay cô.
--- Mọi Người Nghe Lén Nội Tâm Thay Đổi Tương Lai Bi Thảm -