"Mẹ, Bảo Nhi học cả ngày mệt mỏi như , còn tranh giường với Bảo Nhi, thấy hợp lý ? Hơn nữa con gái dù còn trẻ cũng nên thức khuya, sẽ cho da và sức khỏe ." Thời Lam với giọng điệu chính nghĩa.
Lâm Tú Tú gật đầu, "Mẹ chứ, nên mấy đứa mau về nghỉ ngơi !" Hoàn là thái độ nhưng hiểu.
Thời Lam tức giận, "Con là cũng mau về ngủ với ba con , phiền Bảo Nhi nghỉ ngơi."
Lâm Tú Tú đ.á.n.h giá con gái từ xuống , thấy sự ghen tị trong mắt cô mới khẩy một tiếng, thảo nào tức giận như , hóa là ghen tị bà ngủ cùng Tiểu Uyển!
"Mẹ , Tiểu Uyển tìm về, mong mỏi mười tám năm , ngủ cùng Tiểu Uyển." Lâm Tú Tú tuyệt đối sẽ rời .
Thời Lam tức giận, "Con cũng ở ." Tại chuyện cô dám thì cô dám , tại cô tự chịu thiệt thòi như chứ?
Ánh mắt về phía Khương Uyển tràn đầy sự trân quý.
Hì hì, tối nay cô ôm Bảo Nhi ngủ.
"Vợ ơi..." Khương Liêm tủi Thời Lam. Rõ ràng nãy chỉ là đến đưa vợ về phòng của bà thôi mà. Sao giờ thành vợ cũng bỏ luôn ?
Hai ngày nay khó khăn lắm mới phòng ngủ chính, còn kịp ôm vợ thì vợ ngủ ở đây nữa , những ngày đó vất vả ép lão đại thư xin để gì?
Ông Khương liếc con trai, đầy vẻ ghét bỏ, thật vô dụng. ông ngờ lát nữa sẽ vả mặt.
Khương Liêm chẳng quan tâm ba ghét bỏ , trong lòng , ai quan trọng bằng vợ.
Thời Lam thậm chí còn thèm , chỉ chằm chằm Khương Uyển.
Bị dùng ánh mắt đáng thương như cún con , Khương Uyển nghĩ đến chiếc giường lớn của , ba vẫn thể ngủ , cô bé gật đầu, "Được thôi ạ!"
【Dù thì chiếc giường đó lớn lắm, cho dù bốn năm ngủ cũng thành vấn đề. ngại, tư thế ngủ của . Hy vọng sẽ nghiến răng ngáy ngủ, nếu thì mất mặt lắm!】
Mọi thấy tiếng lòng của Khương Uyển đều hẹn mà cùng mỉm .
Tiếng lòng của Tiểu Uyển vẫn thật hoạt bát.
Lan Vân nghĩ nghĩ, "Nếu hai đứa đều ngủ cùng Tiểu Uyển, bà cũng ngủ ở đây." Đây là cháu gái ruột của bà, tự nhiên thiết với bà hơn , bà thể để địa vị trong lòng Tiểu Uyển thấp hơn Tú Tú .
"Vân Vân..." Ông Khương với vẻ mặt như trời sập, tủi Lan Vân.
Vân Vân cần ông nữa .
Lan Vân chẳng thèm để ý đến ông , mấy chục năm , cái mặt xí đó của ông bà chán , đổi sang ngắm mặt Tiểu Uyển để rửa mắt.
Thấy ánh mắt Lan Vân thoáng qua vẻ ghét bỏ, ông Khương càng tủi hơn.
Bà chán ông đúng ? ?
"Vân..." Vừa định thêm vài câu ngọt ngào mong Vân Vân đổi ý.
ông Khương còn kịp gọi tên thì Lan Vân quát một tiếng, "Im ."
"Ơ." Ông tủi đáp.
Khương Liêm ba , khẩy, ông cũng vô dụng thôi. Anh dùng ánh mắt chế giễu.
Cút .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-484-ba-vi-quy-ba-quyen-luc-tranh-gianh-vi-tri-canh-khuong-uyen-ai-cung-khong-chiu-nhuong.html.]
Ông Khương đang trong cơn tức giận, hung dữ trừng mắt Khương Liêm.
Khương Liêm khẩy, thì mắng , thật là vô lễ với lớn mà!
Lâm Tú Tú Lan Vân và Thời Lam, "Hai cũng ngủ cùng Tiểu Uyển thì bận tâm, nhưng cạnh Tiểu Uyển."
"Không ." Lan Vân kêu lên. Đây là cháu gái ruột của bà, về mức độ mật thì bà cạnh Tiểu Uyển mới .
" đó, tại chứ, đây là con gái của , cũng cạnh con bé chứ." Thời Lam bất mãn trừng mắt .
"Thế thì quan tâm, chuyện là đề nghị , quyền chọn." Lâm Tú Tú chịu thua kém, một chống hai .
Ba bắt đầu liên tục tranh giành hai vị trí bên cạnh Khương Uyển.
Khương Uyển một bên bất lực gãi đầu, hận chỉ một, nếu thể phân thành ba, , bà nội, bà ngoại mỗi một sẽ cần chia và cần tranh cãi nữa ?
【Thống Thống, hệ thống của tiên tiến như thuật phân gì ? Biến ba cái cho , như họ sẽ cần tranh giành nữa.】Khương Uyển hỏi một cách viển vông.
Thống Thống lạnh, 【 là hệ thống bát quái, là sản phẩm cao cấp của nền văn minh thời đại công nghệ, hệ thống tu tiên trong mấy cuốn tiểu thuyết tu tiên , cô nghĩ nhiều quá đấy.】
Khương Uyển bĩu môi, chê bai , 【Ồ, cứ tưởng là vạn năng chứ, hóa cũng chẳng ích gì mấy!】
【...】Thống Thống tức đến nên mắng gì nữa, cuối cùng chẳng gì mà biến mất luôn.
Còn Khương Uyển ba vị quý bà vẫn đang cãi mà vô cùng bất lực, chuyện cô bé cũng thể giải quyết . Dù thì cô bé chỉ hai bên trái , ba dù chia thế nào cũng sẽ một vui, mà cô bé yêu , bà nội, bà ngoại, chuyện cô bé thật sự cách nào chia .
Chỉ đần ba , chờ ba thể phân thắng bại. cô bé ngờ ngay giây ba giao quyền lựa chọn tay cô bé.
"Vì ba chúng cãi thế nào cũng kết quả, thì hãy để Tiểu Uyển chọn ngủ cạnh ai." Lâm Tú Tú Khương Uyển.
Mèo Dịch Truyện
"Cách đó." Lan Vân gật đầu cũng Khương Uyển.
"Được." Thời Lam híp mắt Khương Uyển, cô cảm thấy nắm chắc phần thắng , dù so với hai bà lão thì con gái chắc chắn sẽ thích hơn.
"Ủa?" Khương Uyển ngây . "Con con con con, con cũng nữa!" Cô bé vội vàng gãi đầu, 【Chuyện bảo chọn đây, ba vị quý bà con đều thích mà!】Khương Uyển khó xử ba , thật sự nên chọn thế nào.
Thời Lam ba cũng chịu thua kém, trừng mắt , ai thua.
"Thôi , chọn thì ai cũng đừng phiền Tiểu Uyển nghỉ ngơi nữa. Tú Tú, Lam Nhi, hai đứa cũng về phòng mà ngủ ." Lan Vân cháu gái bảo bối tiếp tục khó xử nữa, dứt khoát đưa quyết định cuối cùng.
"Mẹ ." Lâm Tú Tú cố chấp lắc đầu.
"Con cũng ." Thời Lam theo bước lắc đầu nguầy nguậy.
Khó khăn lắm mới cơ hội ngủ cùng con gái một , cô thể bỏ qua .
Lan Vân sắc mặt trầm xuống, đôi mắt híp , trầm giọng , "Về ngủ."
Lan Vân mà tức giận thì đáng sợ lắm, ngay cả Lâm Tú Tú vốn hùng hổ và Thời Lam ương ngạnh cũng sợ bà khi bà giận, lập tức ngoan ngoãn gật đầu, "Vâng ạ. Về ngủ ngay ạ."
Lan Vân lúc mới hài lòng, sang ông Thời và Khương Liêm, "Hai còn đưa vợ về ngủ?"
Vốn tưởng tối nay ngủ một trong căn phòng trống, ngờ "liễu ám hoa minh hựu nhất thôn" (qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai), Khương Liêm mắt sáng rực kéo vợ thẳng.
--- Ai Cũng Nghe Trộm Tâm Tư Của Để Thay Đổi Tương Lai Bi Thảm -