Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 491: Bà nội và bà ngoại của tôi là bạn thân, bà Tiền Khả Dung ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:42:43
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Uyển, đang Thời Lam lo lắng ăn sáng , lúc đang mơ màng tỉnh dậy.
Cô bé thấy Lâm Tú Tú đang mặt , ngạc nhiên há hốc mồm.
【Ủa, bà ngoại ở mặt con? Chẳng lẽ con mộng du phòng bà ngoại ?】
Khương Uyển đang thắc mắc thì thấy một giọng nam từ bên cạnh vọng đến: “Lão phu nhân, đến nơi ạ.”
Đến ? Khương Uyển nghi hoặc về phía phát âm thanh, lúc mới phát hiện đang trong xe.
【Con ghê gớm , mộng du cả trong xe luôn ?】 Khương Uyển ngây ngô gãi gãi đầu.
Lâm Tú Tú và Lan Vân bất lực đứa cháu gái nhỏ với vẻ mặt ngây ngốc, đứa bé thể ngốc nghếch đáng yêu đến thế chứ?
Mèo Dịch Truyện
“Tiểu Uyển, bạn của bà nội và bà ngoại hẹn chúng chơi. Hai bà mới nghĩ là sẽ đưa con cùng để nhận mặt quen, nhưng thấy con vẫn còn ngủ nên nỡ đ.á.n.h thức, đành tự ý bế con lên xe, con sẽ trách bà nội và bà ngoại chứ?” Lan Vân chậm rãi giải thích.
Đây chuyện gì lớn, Khương Uyển đương nhiên sẽ trách các bà, cô bé lắc đầu : “Không ạ.” Nhìn ngoài cửa sổ, một trang viên tuy cổ kính nhưng vô cùng giá trị đập mắt.
“Bà nội, bà ngoại, đây là ạ?”
“Đây là nhà của bạn chí cốt của bà và bà nội con, nhà của bà Tiền đấy. Nào, Tiểu Uyển, chúng xuống xe. Bà Tiền của con con đến chơi nên nhiều món điểm tâm nhỏ đấy.” Nói xong Lâm Tú Tú dẫn Khương Uyển xuống xe, Lan Vân cũng theo .
Ba xuống xe, từ chiếc xe phía , Khương lão gia và Thời lão gia tới.
“Ông nội, ông ngoại.” Khương Uyển cung kính gọi.
“Bảo bối của chúng tỉnh !” Khương lão gia Khương Uyển đầy yêu thương.
“Bảo bối đói , chúng nhanh xem lão Cao chuẩn bữa sáng gì cho chúng nào.” Thời lão gia giục.
Mấy ông già đói bụng thì , nhưng thể để cháu cưng của họ đói.
“ đúng đúng, mau , Tiểu Uyển đói ?” Lâm Tú Tú lập tức kéo Khương Uyển về phía biệt thự.
Khi mấy sắp bước cổng biệt thự, từ bên trong vội vã chạy một bà lão tóc xoăn nhẹ, mũm mĩm, ăn mặc thời trang.
Bà lão đến mặt , liền coi bốn vị lão gia như khí, một tay kéo lấy bàn tay nhỏ bé của Khương Uyển vẫn còn đang ngơ ngác, thiết khen ngợi: “Ôi chao, đây chắc là Tiểu Uyển của chúng , xinh thật đấy, còn hơn cả con, bà ngoại con, bà nội con hồi trẻ nữa.”
Mặc dù là đầu gặp mặt, nhưng cô bé mang cho bà cảm giác đặc biệt , khiến Tiền Khả Dung chỉ một cái yêu thích ngay cô bé, cưng chiều thể tả.
Khương Uyển khen đến mức mặt đỏ bừng, ngại ngùng bà lão.
Cô bé ngại ngùng đáp lời thế nào, chỉ đành hổ lí nhí lời cảm ơn: “Cảm ơn bà nội khen ạ.” Giọng Khương Uyển nhẹ nhàng.
Tiền Khả Dung thấy giọng điệu dịu dàng đáng yêu của Khương Uyển, thoáng chốc ngây , đây thật sự là con gái của cô nhóc điên Thời Tiểu Lam , con khỉ hoang rốt cuộc sinh một cô bé dịu dàng, xinh xắn như bằng cách nào chứ!
“Ôi chao, còn ngại nữa cơ đấy, nào, theo bà Tiền nhà, Bảo bối đến sớm thế chắc đói lắm , bà chuẩn mười tám món điểm tâm đặc sản từ khắp các vùng miền đông tây nam bắc đấy, lát nữa Bảo bối của chúng ăn thật nhiều nhé!” Vừa , Tiền Khả Dung liền dẫn Khương Uyển về phía biệt thự.
Đi ngang qua Lan Vân và Lâm Tú Tú đang bên cạnh, bà trực tiếp coi như thấy, phớt lờ họ.
, , .
Gân xanh trán Lâm Tú Tú giật giật, bà nheo mắt lưng Tiền Khả Dung, “Tiền——Khả——Dung, bà mù , thấy hai bà cháu đây .” Bà nghiến răng nghiến lợi gầm lên.
Tiền Khả Dung đang líu lo chuyện với Khương Uyển, thấy tiếng gầm mới chợt nhận mà đầu : “À, hai bà cũng ở đây , quên mất. Nào nào nào, mau nhà ăn sáng thôi.” Tiền Khả Dung gượng hai tiếng vẫy gọi nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-491-ba-noi-va-ba-ngoai-cua-toi-la-ban-than-ba-tien-kha-dung.html.]
“Hừ, chúng cũng ở đây ? Hai chúng sờ sờ ở đây nãy giờ bà thấy, Tiền Khả Dung, bà xem bà cố ý ?” Lâm Tú Tú hừ lạnh một tiếng, chống nạnh tức giận hỏi. Bộ dạng của bà y hệt Thời Lam tối qua khi bắt gặp cô ở trong phòng Khương Uyển.
Lan Vân cũng bất mãn lườm Tiền Khả Dung.
Tiền Khả Dung gượng hai tiếng, “Thôi , , đừng giận nữa. gặp Tiểu Uyển nhà chúng nhất thời xúc động quá nên quên mất sự hiện diện của hai bà. Mau nhà , bảo bối Tiểu Uyển của chúng đói meo .”
Tiền Khả Dung trìu mến Khương Uyển.
Lâm Tú Tú và Lan Vân vốn dễ dàng bỏ qua cho Tiền Khả Dung, nhưng thấy bà Tiểu Uyển đói , hai liền lập tức thu vẻ mặt giận dữ, vội vàng bước nhanh lên, mỗi một bên kéo tay Khương Uyển nhà.
Cái vẻ quen thuộc như thể nhà khiến Tiền Khả Dung bật vì tức.
bà cũng để ý, dù họ cũng là bạn hàng chục năm , tính cách đối phương thế nào thì bà đương nhiên rõ mười mươi.
Bà bất lực lắc đầu theo trong.
Còn Khương lão gia và Thời lão gia, những vẫn luôn như vô hình, lúc mới , khóe miệng đồng thời nở nụ khổ.
Mỗi vợ tụ họp bạn bè là họ phớt lờ , nhưng hai ông cứ như mắc nợ, cho theo thì cứ cố theo, phớt lờ cũng là tự chuốc lấy.
Thở dài một , hai ông cũng nhà.
“No quá!” Khương Uyển xoa cái bụng tròn vo, vẻ mặt vô cùng mãn nguyện.
Bữa sáng Khương Uyển ăn thật sự !
Giống như một vị vua, ba bà lão tranh giành ngừng đút cho ăn.
Ăn ít một chút cũng .
Cuối cùng, cái bụng nhỏ ban đầu bằng phẳng giờ cao như một ngọn đồi nhỏ.
Khương Uyển xoa bụng, cô bé cảm thấy bữa sáng ít nhất giúp tăng vài cân.
“Bảo bối nhỏ, ăn no con?” Tiền Khả Dung từ ái Khương Uyển hỏi. Bộ dạng đó như thể nếu Khương Uyển no thì sẽ tiếp tục đút cho ăn, sợ đến mức Khương Uyển lập tức liên tục lắc đầu, “Con no , bà nội, thật sự ăn nổi nữa.”
Nghe thấy bảo bối nhỏ ăn nổi nữa, Tiền Khả Dung mới luyến tiếc rụt tay .
Sau đó híp mắt Khương Uyển, trong mắt tràn đầy sự yêu thích dành cho cô bé.
Ôi chao, quả nhiên mấy cô bé thể so với đám nhóc con hôi sữa , ăn uống gì cũng nhẹ nhàng từ tốn như một chú mèo con, đáng yêu c.h.ế.t, khiến bà mà thích ghê!
Hơn nữa cô bé thật là mềm mại yếu ớt, còn gọi bà là “bà nội” nữa chứ, dễ thương đến mức trái tim bà tan chảy.
Lâm Tú Tú thấy cháu gái trực tiếp gọi Tiền Khả Dung là ‘bà nội’, vẻ mặt vô cùng vui. Bà gằn giọng, “Cháu yêu, đây là Tiền bà nội của con, gọi là ‘Tiền’ bà nội.” Bà đặc biệt nhấn mạnh chữ ‘Tiền’.
Ý đồ rõ ràng, Khương Uyển khi gọi khác thì gọi cả họ.
Và , hiếm hoi Lan Vân và Lâm Tú Tú cùng chiến tuyến, bà cũng thích cháu gái trực tiếp gọi Tiền Khả Dung là ‘bà nội’. Điều đó khiến bà cảm thấy phụ nữ đang cố giành giật địa vị của .
“…Vâng ạ.” Khương Uyển ngây thơ chớp chớp đôi mắt to tròn, tuy hiểu lắm ý đồ của bà ngoại, nhưng cô bé là một đứa trẻ ngoan ngoãn lời, bà ngoại gì thì nấy, liền lập tức gật đầu đáp, “Tiền bà nội.” Rồi sang Tiền Khả Dung dịu dàng gọi.
---