Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 556: Khương Trạch và Thời Triết trong mắt mọi người đều là phế vật ---

Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:43:54
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Bắt .” Anh hừ lạnh một tiếng, vẫy tay hiệu cho bắt giữ.

 

Lập tức, các chú cảnh sát đều hành động, còng tay đám bắt cóc bằng chiếc vòng bạc.

 

“Không chứ?” Quý Bình đến mặt Lăng Sâm, cẩn thận đ.á.n.h giá một lượt, thấy thương gì mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Không cả, chán.” Lăng Sâm vỗ vỗ ngực.

 

“Thế thì , thì chị nhất định sẽ chạy đến chỗ Thái Hậu nhà mà mách tội đó.” Quý Bình .

 

“Bình ca, cái công ty nhỏ để mắt đến em…” Lăng Sâm thấy những kẻ bắt cóc đều bắt, lập tức truy hỏi về cái công ty nhỏ tồi tàn mời nhập hội.

 

Đây chính là chủ mưu phía , tuyệt đối thể bỏ qua.

 

“Yên tâm, cho xử lý .” Bọn chúng là thủ phạm thuê gây án, đương nhiên sẽ bỏ qua.

 

“Vậy thì .” Lăng Sâm vui vẻ gật đầu.

 

Cậu về nghĩ kỹ xem thế nào để những kẻ hại trả giá.

 

Trả giá…

 

Lăng Sâm lúc mới nhớ mấy tên đàn em nãy buông lời hăm dọa .

 

Khóe miệng lộ một nụ khát máu.

 

“Minh ca, đợi em với.” Lăng Sâm gọi nhanh chóng lao ngoài.

 

Quý Bình và Quý An hai em , đều hiểu chuyện gì đang xảy . với tính cách của thằng nhóc Lăng Sâm , chắc chắn vấn đề. Cả hai cũng vội vàng đuổi theo.

 

Bên ngoài, Lăng Sâm đến kịp lúc, hai tên đàn em đó áp giải trong xe đang chuẩn đưa lên xe tù, trực tiếp xông lên đá túi bụi, khiến cả hai vật đất kêu la t.h.ả.m thiết.

 

Thẩm Minh khóe mắt giật giật Lăng Sâm đang giận dữ điên cuồng, nghĩ ngợi một lát ngăn cản. Còn các chú cảnh sát khác ban đầu định ngăn , nhưng Thẩm Minh một ánh mắt mà ngăn cản.

 

Nạn nhân quyền tự báo thù cho .

 

Còn Quý Bình và Quý An khi đến nơi thì thấy hai tên đàn em đất, một tên ôm mắt gào thét điên loạn, một tên ôm cổ tay điên cuồng la hét.

Mèo Dịch Truyện

 

, Lăng Sâm tay độc ác đến thế, một tên giẫm nát cổ tay, một tên chọc thẳng mắt. Để chúng nó dám buông lời hăm dọa , thì hãy để đối phương nếm mùi hậu quả do tự chuốc lấy.

 

Lăng Sâm thấy Quý Bình , mới rút chân về, kiêu ngạo Quý Bình.

 

Quý Bình bất lực vuốt mặt với thuộc hạ, “Còn ngẩn đó gì, mau đưa về .”

 

Thôi , chắc thằng nhóc ức h.i.ế.p , nếu sẽ hung bạo đến thế. Anh thấy , đành như thấy.

 

“Hai đứa cũng lên xe , đưa về.” Quý Bình hiệu cho Quý An và Lăng Sâm.

 

Lăng Sâm lập tức nịnh nọt , “Bình ca, đưa em về triển lãm xe !”

 

Quý Bình đang về phía xe thì khựng , thể tin , “Xảy chuyện lớn thế còn triển lãm xe ?” Thằng nhóc là gan lớn ngốc , khác thì sợ hãi chạy về nhà rúc , còn nó thì nhỉ, còn triển lãm xe để “quậy” nữa.

 

Lăng Sâm hì hì, “Hết cách ạ, em hứa với các fan là sẽ dẫn họ triển lãm xe để mở rộng tầm mắt mà, thể thất hứa .”

 

Quý Bình cạn lời, “Thôi , lên xe .” Dù rẽ sang triển lãm xe cũng mất công, thì đưa thằng nhóc !

 

Anh liếc em trai , nếu thằng nhóc mà cũng tào lao như thằng ranh Lăng Sâm , thì đừng trách , một , tay tàn nhẫn diệt trừ vì đại nghĩa.

 

Quý An ý nghĩa trong mắt trai , bất lực liếc một cái, ngầm với trai rằng tuyệt đối sẽ giống Lăng Sâm.

 

Đừng đến trai , ngay cả cũng cạn lời với cái tên Lăng Sâm .

 

Quý An và Lăng Sâm ở ghế xe, lên xe Lăng Sâm liền gửi tin nhắn cho Khương Trạch.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-556-khuong-trach-va-thoi-triet-trong-mat-moi-nguoi-deu-la-phe-vat.html.]

(Cảm ơn Trạch ca, chuyện bên tiểu giải quyết xong . Bữa trưa của và Uyển tỷ tháng tiểu bao hết. Đương nhiên, của lão đại cũng em bao.)

 

Lăng Sâm hào khí ngút trời .

 

đợi mãi nửa ngày cũng thấy Khương Trạch trả lời tin nhắn.

 

“Lạ thật, Trạch ca đang , ngày cứ hễ nghỉ phép gửi tin nhắn là Trạch ca trả lời ngay mà.” Lăng Sâm nghi hoặc lẩm bẩm gửi thêm một tin nhắn nữa, (Đang bận ?)

 

“Khương Trạch thì , chơi game chứ gì.” Quý An lười biếng đáp, trong lòng Quý An, Khương Trạch và Thời Triết chính là hai kẻ vô dụng lo ăn.

 

Thời gian nghỉ lễ quý báu thế cứ ru rú ở nhà chơi game, thật là lãng phí tuổi trẻ, lãng phí thời gian.

 

Lăng Sâm nghĩ bụng, tán thành gật đầu, “Có lý đấy chứ!”

 

Trong lòng , Khương Trạch và Thời Triết cũng là hai "phế vật" game thủ.

 

Khương Trạch và Thời Triết đang Lăng Sâm và Quý An ghét bỏ lúc đang vật vờ xe về nhà, sống dở c.h.ế.t dở.

 

Ngày hôm nay thật sự khiến hai mệt lử, xoay vòng mấy tiếng đồng hồ mà chẳng nghỉ ngơi bao nhiêu. Hai tưởng rằng chuyển hàng xong là thể nghỉ ngơi , nào ngờ đến bữa trưa, hai vị thiếu gia vốn dĩ tay dính nước lạnh nay xắn tay tiểu phu bếp. Dù trong những nhà họ Khương đến, chỉ hai họ là nhỏ nhất. Nếu mà hỏi Khương Uyển ư, đừng đùa nữa, một đại tiểu thư cả nhà cưng chiều thì ai dám sai cô bếp nấu nón chứ!

 

Khương Uyển mới ý định giúp đỡ thì Thời Lam, Lan Vân và Lâm Tú Tú kéo . Trong lòng các cô , con gái là để cưng chiều, tuyệt đối phép xuống bếp việc!

 

Thế nên trọng trách đương nhiên đổ dồn lên vai hai thiếu gia ăn bám là Khương Trạch và Thời Triết.

 

Sau đó, mãi mới ăn xong bữa cơm, hai nghỉ ngơi đầy mười phút tiếp tục nhặt bát đũa dọn dẹp vệ sinh. Sau đó thì càng nhàn rỗi, vườn rau cùng với các cô chú thường ngày chăm sóc vườn rau để vườn. Mãi cho đến khi sắp về, hai mới cuối cùng thời gian nghỉ ngơi.

 

Vừa lên xe vật ghế như xương, mệt đến mức ngay cả một ngón tay cũng động đậy.

 

nghỉ lễ nữa .” Khương Trạch đau khổ gào lên.

 

đến Gia Viên Hạnh Phúc nữa .” Thời Triết t.h.ả.m thiết kêu gào.

 

Hai em , thấy vẻ thê lương trong mắt đối phương, liền ôm đầu nức nở.

 

“King keng.”

 

“Điện thoại reo kìa.” Thời Triết nhắc nhở Khương Trạch.

 

Khương Trạch nhúc nhích, “Mệt, động đậy.” Giờ cảm thấy ngay cả việc nhúc nhích một ngón tay cũng tốn sức như khiêng một ngọn núi lớn .

 

“King keng.” Lại reo thêm một tiếng.

 

“Cậu mau xem ai gửi đến .” Thời Triết thúc giục.

 

“Không xem.” Khương Trạch thẳng thừng từ chối.

 

Thời Triết bất lực, liền trực tiếp cầm lấy điện thoại của Khương Trạch, nhập vân tay xem.

 

Tình cảm của Khương Trạch và Thời Triết thật sự , mật khẩu điện thoại và vân tay đều dùng chung.

 

“Chà chà. Thằng nhóc Lăng Sâm đúng là hào phóng thật!” Thời Triết thấy tin nhắn màn hình liền khoa trương kêu lên. khi thấy câu ‘Đương nhiên, của lão đại cũng ’ thì khóe mắt giật giật, hừ lạnh một tiếng, “Thằng ranh , hóa chỉ là tiện thể thôi !” Giọng điệu cực kỳ bất mãn. Tay ngứa ngáy thì đây?

 

“Cái gì ?” Khương Trạch nhịn giật lấy điện thoại xem. Thấy tin nhắn đó liền hài lòng gật đầu, “Coi như thằng nhóc Lăng Sâm còn lương tâm.”

 

Mắt đảo qua đảo , “Ngày mai chúng ăn một bữa lớn.” Hì hì, tiết kiệm tiền , một tháng thể tiết kiệm ít !

 

“Được.” Thời Triết lập tức gật đầu.

 

Trong mắt lóe lên vẻ ác ý, xem ngày mai quẹt thẻ ăn của thằng nhóc Lăng Sâm đến cháy thẻ mới thôi.

 

Hắn là tiện thể, tức c.h.ế.t .

 

--- Mọi lén tiếng lòng đổi tương lai bi t.h.ả.m -

 

 

 

Loading...