Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 620: Cuộc chiến vừa bắt đầu đã kết thúc ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:04
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếu Khả Khả ánh mắt thăm thẳm của Tiêu Mai chằm chằm đến mức khan hai tiếng.
"Không , cũng ." Cô nàng cụt lủn. trong mắt tràn đầy vẻ ranh mãnh. Chắc chắn nếu cơ hội, cô nàng vẫn sẽ xông góp vui vài chân.
Mấy cô gái khác liếc cô nàng với nụ như như , là bạn học ba năm, ai mà chẳng ai!
Con bé từ đến nay bụng mưu .
Tiếu Khả Khả chột .
Bên phía đám con trai:
"Được , tất cả xong xuôi." Hạ Diễm hài lòng kiệt tác của vỗ tay.
"Vỗ nhẹ thôi, tay đồ đấy, đừng để đổ chúng ." Bạch Phong trừng mắt Hạ Diễm lập tức lùi xa ba mét.
" , tiêu diệt kẻ địch mà đồng đội của "tiễn " mất." Mã Chấp ghét bỏ .
Hạ Diễm nắm chặt tay, nhưng vì đuối lý nên cũng dám lải nhải.
Lạc Minh liếc giải vây: "Không , t.h.u.ố.c giải ở đây, ai may dính thì nhớ với ."
Nghe Lạc Minh t.h.u.ố.c giải, mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa họ rắc t.h.u.ố.c cẩn thận hết mức, chỉ sợ tự dính .
Lâm Cảnh lạnh lùng liếc : "Lạc Minh, t.ử tế gì cả, t.h.u.ố.c giải mà , hại chúng cứ nơm nớp lo sợ."
Chỉ Lâm "hai trăm rưỡi" ngốc nghếch than vãn thành lời, Lạc Minh lạnh một tiếng, thầm ghi một khoản sổ đen.
Đợi chuyện kết thúc, xem sẽ trừng trị Lâm ngốc như thế nào.
Lâm Cảnh 'ngày c.h.ế.t' của sắp đến, vẫn đang ngừng càm ràm.
Vân Phong Khương Trạch: "Trạch ca, ngăn cản ? Bị Lạc Minh ghi hận thì Lâm ngốc c.h.ế.t cũng lột da."
Khương Trạch bĩu môi, ném sáu chữ: "Tự tự chịu."
Sau chỉnh cũng đáng đời, ai bảo thằng ngốc trí nhớ, miệng thì lúc nào cũng giữ kẽ.
"Lão Hàng, đám vệ sĩ của sắp xếp thỏa ?" Cố Nặc Hàng Thánh Ngạn.
"Yên tâm. Mọi trốn ở nơi an , chỉ chờ mấy con tép riu đó lên thôi." Hàng Thánh Ngạn động tác 'OK'.
"Vậy thì ." Cố Nặc gật đầu.
"Anh trai cũng liên lạc với bạn bè ở thành phố J, là đội trưởng đội cảnh sát hình sự, đó cũng sẽ phối hợp với chúng ." Quý An tới .
"Được, vạn sự sẵn sàng, Vệ Thanh, đến lượt sân ." Cố Nặc Vệ Thanh.
"Được." Vệ Thanh chỉnh quần áo, đó chậm rãi về phía con đường tất yếu dẫn đến hội trường.
Những khác thì giả vờ du khách và qua đường bắt đầu tản .
"Khương Nặc, tiểu giao cho em chăm sóc nhé." Hiếm khi, Khương Trạch đến bên cạnh Khương Nặc dặn dò.
"Anh yên tâm, dù em chuyện gì thì em cũng sẽ ." Khương Nặc cam đoan.
Khương Uyển cảm động Khương Trạch và Khương Nặc, 【Ôi, Nặc Nặc quá, quả nhiên siêu yêu Nặc Nặc.】
Khương Trạch tiểu trong lòng ngừng khen Khương Nặc, nhưng mãi thấy một lời khen , nheo mắt .
Con bé thối cũng quá vô lương tâm .
Vừa mới thầm than vãn một câu thấy tiểu trong lòng khen , nhưng lời khen thà khen còn hơn!
【Tiểu ca cũng quá, tuy tiểu ca bình thường đắn, là một đại ma vương khiến yên lòng, nhưng vẫn thích tiểu ca.】
Khương Trạch khóe mắt giật giật, thể gì Khương Uyển, chỉ thể tự nén một cục tức.
Nhìn sang Khương Nặc đang tủm tỉm, nghĩ chắc chắn con bé thối đó đang nhạo , nghiến răng nghiến lợi đe dọa: "Vậy thì em trông chừng nó thật kỹ, nếu em gái thiếu một sợi tóc, sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-620-cuoc-chien-vua-bat-dau-da-ket-thuc.html.]
Nói xong lời lẽ tàn độc liền bỏ .
【Bảo hợp với Nặc Nặc, cái thái độ và giọng điệu tệ hại , ai mà hòa hợp với chứ! Thánh nhân cũng tức hộc máu.】
Khương Uyển thầm than trong lòng.
Khương Trạch phía tức đến mức bước chân cũng lệch lạc.
Thôi bỏ , thèm chấp với con sói mắt trắng nhỏ.
Vệ Thanh một như chuyện gì xảy bước một con đường nhỏ vắng , điện thoại lẩm bẩm: "Địa chỉ ban tổ chức cho chắc là qua con đường nhỏ là đến ."
Còn một đám côn đồ đang trốn trong bóng tối thì đều đầu óc lơ mơ, phát hiện gì bất thường. Dù thì bọn chúng đều bỏ học từ nhỏ, lăn lộn ngoài xã hội, căn bản nghĩ kỹ vì Vệ Thanh tự đây. Tất cả đều cầm vũ khí hưng phấn chờ đợi Vệ Thanh đến.
Đến khi Vệ Thanh đến địa điểm định của bọn côn đồ, tên cầm đầu lập tức hiệu, xông lên.
Trong khoảnh khắc, Vệ Thanh ' chút phòng ' hàng trăm tên côn đồ bao vây.
"Các ? Là ai?" Vệ Thanh giả vờ ngây ngô hỏi.
"Là ai ư? Là kẻ lấy mạng mày đó." Tên cầm đầu hung ác gầm lên vung tay: "Lên!"
Ngay lập tức, đám côn đồ cầm đủ loại gậy gộc lao về phía Vệ Thanh như đàn châu chấu.
Vệ Thanh né tránh la lớn: "Các đừng qua đây, nếu đừng trách khách khí!"
ai lời cảnh báo của .
Vệ Thanh khóe môi cong lên, gương mặt vốn tinh xảo vì nụ càng trở nên kinh diễm hơn.
Đám côn đồ lao đến mặt vẻ nam nữ khó phân của mê hoặc, nhất thời thất thần.
Vệ Thanh ban đầu dùng bột ngứa để dạy dỗ bọn chúng một bài học, nhưng thấy vẻ mặt ghê tởm của đám côn đồ khiến nhịn , trực tiếp tay bằng nắm đ.ấ.m vũ lực.
Vệ Thanh hề lưu tình, mỗi cú đ.ấ.m đều thấu xương, đ.á.n.h cho đám côn đồ kêu la t.h.ả.m thiết.
Chỉ trong tích tắc ngã la liệt một mảng lớn dậy nổi.
Một tên côn đồ rụt rè đến gần tên cầm đầu : "Đại ca, thằng nhóc mạnh quá, chúng đ.á.n.h nó !"
Tên cầm đầu lạnh, trong mắt lóe lên vẻ độc ác: "Không đ.á.n.h ? Vậy thì cần đ.á.n.h nữa." Dùng d.a.o g.i.ế.c.
Hắn rút một con d.a.o găm đưa cho đàn em: "Đi ."
Đàn em sợ hãi, lòng bàn tay run rẩy: "Đại, đại ca..." Trước đó dùng dao!
"Không cần g.i.ế.c c.h.ế.t nó thật, chỉ cần nó thương nặng thôi. cho mày thêm 5 vạn." Hắn giơ năm ngón tay lắc lắc mặt đàn em.
Người thường , tiền thể sai khiến quỷ thần, tên đàn em vốn đang sợ hãi lập tức hai mắt sáng bừng, vội vàng gật đầu: "Yên tâm đại ca, chuyện nhất định sẽ cho xong xuôi đấy."
Nắm chặt d.a.o găm lao về phía Vệ Thanh.
"Thằng nhóc, c.h.ế.t !" Vừa lao tới la hét.
còn kịp đến gần những gã đàn ông mặc đồ đen từ bốn phương tám hướng xông đè chặt xuống đất, thể động đậy.
"Ai..." Sắc mặt tên cầm đầu đổi, mới thốt một chữ đè xuống đất, hơn nữa còn vệ sĩ đang giữ đ.ấ.m mạnh bụng một cái, m.á.u tươi lập tức 'phụt phụt' trào .
"Oa..." Tên cầm đầu cuối cùng chỉ còn rên rỉ.
Còn những tên côn đồ khác thì cũng giống , đều đang kêu la t.h.ả.m thiết.
"Thế là xong , cuộc chiến mới bắt đầu kết thúc , đúng là một lũ phế vật yếu ớt đến mức chịu nổi một đòn." Lâm Cảnh vác cây chĩa lớn, bước nghênh ngang tiến , càm ràm.
Mèo Dịch Truyện
"Có thể bắt đầu công việc ." Xa Vân Tường khóe môi lộ nụ tà khí.
Cái chảo trong tay lập tức đập mặt một tên côn đồ ngang qua.
Bột ngứa tiếp xúc với da ngay lập tức thấm cơ thể, tên côn đồ còn kịp phản ứng cảm thấy mặt ngứa đến mức đ.â.m đầu tường.
--- Mọi trộm tiếng lòng để đổi tương lai bi t.h.ả.m -