Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 647: Nam sinh lớp S ra tay, mỗi người mang 'đồ chơi' đi chơi ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:45:36
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hành động tiện tay của Hạ Diễm thì bản cảm thấy gì, nhưng Sở Hiên bên cạnh thì khóe mắt giật giật.
Sở Hiên nhịn đạp Hạ Diễm một cước ghét bỏ : “Anh cả, đừng quên phận của , là thiếu chủ xã hội đen đấy, chứ thằng khốn Lâm Canh , cái kiểu hành động tiện thể hợp với .”
Hạ Diễm mắng, vẻ mặt đầy uất ức Sở Hiên: “Anh cả, cũng là mà, thiếu chủ xã hội đen thì , thiếu chủ xã hội đen !”
Dù phản bác như nhưng vẫn ngoan ngoãn trở bình thường.
Sở Hiên lắc đầu, đối với việc Hạ Diễm thỉnh thoảng lên cơn, thật sự cạn lời.
“Các là ai?” Tên thủ lĩnh côn đồ vây Cận Triều thấy tất cả đàn em của đều đám rõ lai lịch đ.á.n.h ngã, tiến lên hai bước, hung ác trừng mắt tất cả nam sinh lớp S.
“Chúng ư? Là những tìm để chơi đùa đây.” Âu Dực Xuyên tà tà.
Mèo Dịch Truyện
“Cái gì?” Tên thủ lĩnh côn đồ nhíu mày.
Hàng Thánh Ngạn đảo mắt một cái, ghét nhất là chuyện với loại hiểu tiếng , bèn bước lên giải thích: “Là tìm để chơi mà. Vừa nãy cho các cô gái nhỏ chơi cùng ? Chơi với các cô gái nhỏ thì gì thú vị , đến đây, em chơi đùa chút .” Nói , bước lên khoác vai tên thủ lĩnh côn đồ định kéo .
Mà tên thủ lĩnh côn đồ thể trở thành thủ lĩnh đương nhiên là một kẻ mắt , thấy đối phương đông thế mạnh, nếu giãy giụa thể lợi, chi bằng cứ theo xem rốt cuộc ý đồ gì.
Hắn theo Hàng Thánh Ngạn hỏi: “Chơi gì?” Mắt đảo quanh, tìm kiếm kẽ hở để trốn thoát.
“Chơi gì ư…” Hàng Thánh Ngạn kéo dài giọng, khóe miệng tràn nụ tà khí, “Thì chơi xem hai em ai khỏe hơn.” Anh u u .
“…” Tên thủ lĩnh côn đồ so sức mạnh liền đây là trò chơi đàng hoàng gì, tên tay với .
Nghĩ đến đây, tên thủ lĩnh côn đồ lập tức bắt đầu giãy giụa, nhưng Hàng Thánh Ngạn dám kéo thì thể để thoát , càng dùng sức hơn khoác chặt lấy cổ , cưỡng ép kéo rời khỏi đây.
“Đại ca…” Những tên côn đồ còn thấy đại ca của kéo lập tức hoảng loạn xông lên giải cứu, nhưng những khác thể để bọn chúng toại nguyện, mỗi khoác một tên, như huấn luyện, kéo bọn chúng rời khỏi đây.
Trong tích tắc, nơi ban đầu là một đám đông đen nghịt, nhưng giờ trong nháy mắt chỉ còn lèo tèo vài .
“Bọn họ, chứ?” Sơ Tĩnh lo lắng Cận Triều hỏi.
Đám côn đồ qua đều là lũ vô công nghề ngoài xã hội, ai nấy đều loại hiền lành, cô lo lắng đám lớp S sẽ thiệt thòi.
Cận Triều Sơ Tĩnh: “Yên tâm , , đám đó đứa nào đứa nấy cũng dạng .”
Đối với trong lớp , Cận Triều vô cùng yên tâm, chỉ họ tay chơi khăm khác, từng ai thể chiếm lợi lộc từ tay các nam sinh lớp họ.
Sơ Tĩnh hiểu thực lực chiến đấu của lớp S, cô đối với sự lạc quan của Cận Triều bất lực, bây giờ gì cũng vô ích, chỉ thể kiên nhẫn chờ đợi.
thời gian chậm rãi trôi qua, những rời vẫn trở về, Sơ Tĩnh bắt đầu lo lắng, ngừng Cận Triều, Cố Nặc, cô Cố Nặc là tiếng nhất trong lớp S, nhưng cô và Cố Nặc , cũng tiện hỏi trực tiếp.
Cố Nặc thấy ánh mắt Sơ Tĩnh liên tục sang, nhưng lên tiếng giải thích, lời giải thích đều là vô ích, vẫn là tự thấy mới thể yên tâm.
“Về .” Nghe thấy phía bên trái chút động tĩnh, Sở Hiên lập tức lên tiếng.
Sơ Tĩnh và các nam sinh còn ở đây lập tức sang.
Chỉ thấy Hàng Thánh Ngạn hề sứt mẻ, quần áo cũng nhăn nhúm về.
“Không … chứ…” Sơ Tĩnh thấy trở về thở phào nhẹ nhõm, mở lời hỏi thì thứ kéo tay cho thất thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-647-nam-sinh-lop-s-ra-tay-moi-nguoi-mang-do-choi-di-choi.html.]
Chỉ thấy chân mà Hàng Thánh Ngạn đang kéo chính là tên thủ lĩnh côn đồ cưỡng ép đưa , lúc tên thủ lĩnh côn đồ thương , nhưng lúc trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, miệng còn mơ hồ rên rỉ đau đớn, khuôn mặt nhăn nhúm cũng gì chứng tỏ lúc vô cùng đau khổ.
Mà những khác cũng trở về, tay cũng lôi kéo những tên côn đồ họ đưa .
Những tên côn đồ t.h.ả.m hại hơn cả lão đại của chúng, chỉ mặt sưng mày sỉa, còn nhiều vết thương chi chít, trải qua một màn ‘tra tấn’ vô cùng nghiêm trọng.
Hàng Thánh Ngạn dùng sức ném cái “rác rưởi” trong tay, vặn ném xuống chân Cận Triều, phủi phủi tay : “Xong , kẻ thù của giải quyết.”
“Mấy tên đúng là chịu nổi đòn, đồ gà con.” Hạ Diễm cũng ném một tên côn đồ qua, vặn đè lên tên thủ lĩnh côn đồ.
Tên thủ lĩnh côn đồ tuy đang trong trạng thái hôn mê, nhưng lực đạo như núi Thái Sơn đè lên đỉnh khiến lập tức ép tỉnh , nhưng còn kịp thở một , một vật khổng lồ từ trời giáng xuống, nữa đè lên , tên thủ lĩnh côn đồ trợn trắng mắt ngất .
Mà những khác trở về cũng theo cách đó, ném những cái “rác rưởi” trong tay , tất cả đều ném lên tên thủ lĩnh côn đồ, trong nháy mắt mặt xuất hiện một ngọn núi hình .
“Hoàn hảo.” Đồng Thú ngọn núi hình , hài lòng gật đầu. Lấy điện thoại chụp mấy bức ảnh cận cảnh cho đám côn đồ.
“Cái đó.” Hải Tiêu và Bạch Phong , đầu đám côn đồ vẫn đang la liệt đất mà họ đ.á.n.h đó, cả hai mắt đều sáng lên, bắt đầu đồng loạt khiêng .
Không lâu thêm ba bốn ngọn núi hình tạo thành.
“Vui thật.” Tiêu Mai kéo Lam Du Thi tới.
Những nữ sinh khác thấy ở đây giải quyết xong cũng đều theo.
Mấy cô gái bắt đầu vây quanh ngọn núi hình , vẻ mặt ai nấy đều vui vẻ.
Lam Tiên Nhi tuy sợ hãi, nhưng thấy Thời Triết luôn rời nửa bước bảo vệ cô, cô cũng bạo dạn hơn, giống như những nữ sinh khác bắt đầu vây quanh ngọn núi hình dạo chơi.
Thời Triết cô đầy cưng chiều.
Lam Thanh Tư thấy chị họ chơi vui vẻ ngừng, cô cũng bỏ Dư Hành theo Lam Tiên Nhi chơi.
Dư Hành cũng cô đầy cưng chiều.
Hai trong mắt chỉ ‘vợ’ của , thấy ai khác, Lục Diệu và Văn Hạo một bên rùng lập tức sang chỗ khác.
Hai đúng là sến sẩm quá !
Còn những khác cũng đều giả vờ như thấy Thời Triết và Dư Hành, cách xa hai họ.
“Tiếp theo ?” Cố Nặc Cận Triều và Sơ Tĩnh.
Dù thì những cũng là kẻ thù của hai đó, chỉ đ.á.n.h cho một trận chắc chắn thể xóa tan cơn giận trong lòng họ.
Vậy nên, gì thì đợi hai quyết định.
Cận Triều từng nghĩ đối phó với những tên côn đồ thế nào, trong lòng , gặp khó khăn đương nhiên là tìm chú cảnh sát , họ chắc chắn giao cho chú cảnh sát xét xử.
Sơ Tĩnh suy nghĩ khác .
Sơ Tĩnh liếc Cận Triều Cố Nặc, lạnh lùng : “Bố lát nữa sẽ phái đến đưa chúng .”
--- Tất cả trộm tiếng lòng và đổi tương lai bi t.h.ả.m -