Mọi người nghe thấy tiếng lòng tôi, thay đổi tương lai bi thảm - Chương 791: - Khương Uyển gặp Phượng Vũ và Văn Trụ, hai tiểu quỷ ---
Cập nhật lúc: 2025-12-01 12:48:28
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Khương Quyết dẫn Khương Uyển và Khương Nặc gặp chủ nhân trang viên, ở cổng lớn, hai tiểu quỷ Phượng Vũ và Văn Trụ cũng đến bằng taxi.
Hai xuống xe thấy trang viên sang trọng và tráng lệ .
"Chị gái chắc chắn ở bên trong, thôi." Văn Trụ kéo Phượng Vũ, nôn nóng trong trang viên.
hai đến cổng lớn bảo vệ chặn , và nghiêm mặt yêu cầu họ xuất trình thiệp mời.
hai đứa trẻ là theo xe của Khương Quyết và , thể thiệp mời ? Hai tiểu quỷ .
Cuối cùng, vì thiệp mời nên hai tiểu quỷ bảo vệ đuổi xa trang viên 20 mét.
"Làm bây giờ?" Văn Trụ chăm chú Phượng Vũ.
Phượng Vũ thì nghiêng đầu trang viên lớn sáng choang, "Cách cũ thôi."
Còn về cách cũ đó, đương nhiên là dùng phương pháp quen thuộc của họ, trèo tường lẻn .
Nghe Phượng Vũ dùng cách cũ, đôi mắt Văn Trụ lập tức sáng bừng, xoa xoa tay, "Vậy thì nhanh thôi." Nói kéo Phượng Vũ nhanh chóng rời khỏi cổng chính, nóng lòng gặp chị gái .
Đã chịu cho chị gái là ai, thì bây giờ tìm chị gái cũng sẽ cho là gặp chị.
Và trang viên tưởng chừng canh gác nghiêm ngặt , trong mắt hai thiếu niên tổ chức sát thủ một thế giới "Ảnh" và tổ chức lính đ.á.n.h thuê một thế giới "Huyết Yêu" dốc sức bồi dưỡng, chẳng khác nào chốn . Hai dễ dàng đột nhập bên trong.
Mặc dù hai thiếu niên mặc đồ thể thao lạc điệu giữa bữa tiệc đầy những bộ lễ phục, nhưng với vẻ ngoài xuất chúng của , cả hai cũng nhanh chóng chấp nhận.
Bởi vì hai thiếu niên tuy mặc đồ thể thao, nhưng khí chất toát từ họ giống những đứa trẻ nhà bình thường thể bồi dưỡng , họ chắc chắn là những thiếu gia nhỏ một gia tộc lớn nào đó dốc sức đào tạo.
Chỉ là năng lực của họ quá yếu, xứng đáng để thông tin về hai vị thiếu gia nhỏ .
Tất cả những gặp hai thiếu niên đều dành cho họ ánh mắt thiện ý.
Dù , hai thiếu niên thể mặc đồ như mà sảnh tiệc chắc chắn thế tầm thường, và những công ty nhỏ bé như họ dám bất kỳ ý nghĩ nào với các tiểu thiếu gia.
Và hai thiếu niên Phượng Vũ và Văn Trụ những "lão làng" tại bữa tiệc, những khả năng tự suy diễn nghiêm trọng, hiểu lầm.
điều cũng khiến hai thiếu niên như cá gặp nước trong bữa tiệc.
"Chị gái rốt cuộc ở ? Rõ ràng thấy chị đến đây tìm thấy chứ?" Văn Trụ kéo Phượng Vũ chạy loạn khắp nơi.
Đôi mắt như đèn pha, ngừng tìm kiếm xung quanh, tìm kiếm bóng dáng Khương Nặc.
Đáng tiếc hai tìm mãi nửa buổi cũng thấy Khương Nặc , cuối cùng Văn Trụ nổi nóng, ở góc trái phía sảnh tiệc, mặt mày âm u gầm nhẹ giận dữ.
Còn sắc mặt Phượng Vũ cũng , tìm thấy chị gái khiến tâm trạng vô cùng sa sút và thất vọng.
Lúc Khương Uyển đang phía hai , cô ngạc nhiên hai tiểu quỷ.
Khương Uyển nãy trong góc thấy hai tiểu quỷ chạy loạn xạ khắp sảnh tiệc, lúc đó cô còn tưởng nhầm nên để ý.
lúc hai tiểu quỷ cách cô xa, khi rõ mặt hai , Khương Uyển xác nhận đây đúng là hai đứa em trai của Nặc Nặc, điều khiến Khương Uyển vô cùng kinh ngạc.
Hai đứa rốt cuộc là đến bằng cách nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/moi-nguoi-nghe-thay-tieng-long-toi-thay-doi-tuong-lai-bi-tham/chuong-791-khuong-uyen-gap-phuong-vu-va-van-tru-hai-tieu-quy.html.]
Với sự tò mò, Khương Uyển bước tới, lưng hai đứa nhỏ, cất tiếng hỏi đầy thắc mắc, “Hai đứa tới đây?”
Phượng Vũ và Văn Trụ thấy giọng quen thuộc trong câu hỏi, hai đứa nhỏ mắt sáng bừng lên, nghĩ rằng đó là chị gái. Cả hai vội đầu , định gọi “chị ơi” thì phát hiện lưng họ là một cô gái lạ mặt, đang họ đầy vẻ tò mò.
Đôi mắt vốn dĩ tinh của Phượng Vũ và Văn Trụ ngay lập tức vụt tắt khi thấy Khương Uyển.
Hai đứa nhỏ ủ rũ rũ vai, tỏa một sự buồn bã.
Mèo Dịch Truyện
Thế nhưng, Khương Uyển dường như hề nhận thấy sự thất vọng của hai đứa nhỏ. Cô cau mày, hai đứa hỏi , “Rốt cuộc hai đứa cách nào mà tìm tới đây?”
[Rõ ràng lúc chúng hai đứa nhỏ còn theo, thì mà chúng nó tìm tới đây nhỉ? Chẳng lẽ là chị em ruột với Nặc Nặc nên thần giao cách cảm ?]
Khương Uyển lẩm bẩm tự hỏi trong lòng.
Hai đứa nhỏ lúc đầu khá sốc khi thấy tiếng lòng của Khương Uyển, dù hề mở miệng chuyện. Thế nhưng khi tới nửa câu “chị em ruột” ba chữ đó, hai đứa nhỏ vốn đang ủ rũ bỗng chốc phấn chấn hẳn lên, cũng quên mất chuyện Khương Uyển kỳ lạ . Chúng trừng mắt chằm chằm Khương Uyển, chị gái quen chị gái của chúng ?
Văn Trụ càng Khương Uyển với vẻ đầy mong đợi.
“Chị ơi, chị quen chị gái của em ?”
Văn Trụ hỏi thẳng .
Nếu là bình thường câu hỏi thì hiểu bé đang hỏi gì, nhưng Khương Uyển lập tức hiểu ý . Tuy nhiên, Khương Uyển trả lời mà hỏi ngược , “Hai đứa tới đây, của hai đứa ?”
Đây là điều Khương Uyển quan tâm nhất, dù Nặc Nặc về Phượng gia, vẫn cần sự đồng ý của Phượng Ngưng.
Nếu sự bảo vệ của Phượng Ngưng, Nặc Nặc sống ở thế giới An Ninh mười tám năm sẽ thể nào sống sót trong tổ chức lính đ.á.n.h thuê Huyết Yêu.
Hơn nữa, Phượng gia còn một Bạch Yếm độc ác đáng tin cậy. Tuy phụ nữ đó ngốc nghếch, nhưng Khương Uyển sợ cô sẽ dùng thủ đoạn hèn hạ để đối phó với Nặc Nặc.
Nghe Khương Uyển hỏi, hai đứa nhỏ . Rõ ràng hai đứa thể dối Khương Uyển, nhưng thấy khuôn mặt nghiêm nghị của cô, hai đứa nhỏ thể thốt bất kỳ lời dối nào.
Ngoan ngoãn lắc đầu, “Không ạ.”
Nghe câu trả lời của hai đứa nhỏ, Khương Uyển bực bội xoa xoa thái dương.
[Không tới đây gì, đúng là chỉ quấy rối lòng trẫm thôi.]
Hai đứa nhỏ , chúng hiểu lời của chị gái ý gì, tại với rằng chúng tới gặp chị gái?
“Chị ơi, chị gái em…” Văn Trụ vốn dĩ tà khí ngạo mạn, khi đối mặt với Khương Uyển chỉ khí thế yếu mà ngay cả giọng điệu cũng mềm mỏng.
Không hiểu , chị gái mặt rõ ràng trông yếu ớt, hề chút sát thương nào, nhưng chúng dám chuyện với cô bằng giọng quá lớn, cứ như thể nếu chúng lớn tiếng sẽ chị gái sợ hãi, trong lòng tràn ngập cảm giác tội .
Khương Uyển ánh mắt nóng vội của Văn Trụ, mím môi cuối cùng cũng thỏa hiệp.
“Đi theo tới đây đợi một lát nhé, chị gái của hai đứa lấy bánh ngọt cho ăn .” Nói xong, Khương Uyển dẫn hai đứa nhỏ trở ghế sofa ở góc xa xuống.
Vừa Khương Quyết gặp chủ nhân trang viên, còn Khương Uyển và Khương Nặc thì tới góc .
Khương Uyển sợ ánh mắt của những , nên cô tránh xa khỏi đây.
---