--- Chương 7 ---
Thật câu tiếp theo còn kịp mà!
Hắn e là sợ hãi lắm , dù lớn thế còn tè dầm quần, gì đến chuyện bảo lấy báo đáp.
Đêm đông dài đằng đẵng, thoại bản của còn, ngủ cả một ngày trời còn ngủ nữa chứ?
Ta khoác áo choàng mái hiên ngắm tuyết, tuyết rơi lớn mờ mắt, trong sân một đang .
Hắn thật to gan, dám trèo tường nhà .
Ta tặc lưỡi, gọi , nhưng nghĩ nghĩ thôi.
Ta dám , cúi đầu bước phòng, gần như tiếng động, cũng theo .
Trong phòng chỉ thắp một ngọn nến, bàn , ghế, túm chặt ống tay áo, dám .
“Vì tránh mặt ?” Giọng trầm.
“Ta nào tránh ? Chỉ là ngoài…”
Chưa đợi xong, bỗng xổm mặt , chóp mũi gần như chạm mũi .
“Là vì e thẹn ? Hửm? Lúc đó, ai cũng sẽ như , dù nước lửa vô tình mà.”
Hắn khẽ một tiếng, sống mũi thẳng tắp, đường nét khuôn mặt góc cạnh.
“Vì ngươi trèo tường nhà ?” Ta chớp chớp mắt hỏi .
“Thường ngày nàng ngây ngốc, tin, nhưng hôm nay , nàng đúng là ngây ngốc thật. Ta thích nàng, nàng ?” Hắn dịu giọng .
Ta ôm ngực, cảm thấy chắc là nhầm .
Hắn thích ? Hắn gì chứ? Hắn vốn là một Vương gia, cần mượn thế lực của Trưởng . Tuy bằng các trưởng của , nhưng cũng là một lang quân đội trời đạp đất.
Ta chuyện với , cái vẻ vận trù sách lược khi kể về chiến sự biên quan vẫn còn rõ mồn một mắt. Hắn là một lang quân , vì thích ?
“A Tỷ của nàng chẳng lẽ từng dạy nàng ? Khi lang quân thích , nàng nên cúi đầu e thẹn mà hỏi một câu, là thích theo kiểu cưới nàng ?”
͏
“Không , dạy.”
“Ta cưới nàng.”
“Vì ?”
“Vì nàng trong trẻo chân thành đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mong-nhu-thua-ban-dau/bao-chau-8.html.]
Ta hoang hoảng hốt hốt cả đêm, đầu tiên vì A Tỷ ở bên mà mất ngủ.
Đến khi thức dậy ngày thứ hai, ngọc bội khắc tên đặt ở đầu giường, thật sự cảm thấy chỉ trải qua một giấc mơ.
Ngày thứ hai, qua giờ ngọ, liền đến nhà , cùng Cha ở thư phòng nửa ngày.
Đợi , Cha gọi sang.
Mẹ và Cha ghế, sắc mặt rõ là .
“Hoài Vương điện hạ với cha là cưới con, con cho Cha con thích ?”
Cha gọi sang, nắm tay hỏi.
“Con .” Ta thích một là như thế nào, dù từng thích ai cả.
“Cha thấy cũng là thật lòng, chi bằng con cùng ở chung thêm một thời gian xem . Nếu đến lúc đó con thích , thì thôi .”
Cha lên tiếng, liền thường xuyên đến tìm .
Hoặc cưỡi ngựa, hoặc dạo phố, hoặc chỉ xem múa thương, ngày tháng bỗng chốc trôi nhanh hơn.
Chỉ ba trưởng chẳng bao giờ cho sắc mặt . Nhị , Tam bận rộn ôn thi, thỉnh thoảng ngăn cản , tìm cớ cho nhà.
Trưởng chỉ lạnh mặt liếc một cái, "choang" một tiếng đóng sập cửa, còn nuôi thêm mấy con ch.ó dữ đặt ở khắp các bức tường trong sân.
Cha sai gia đinh dắt chó , xổm mái hiên tủm tỉm xem náo nhiệt.
Triệu Thập An cứ thế mặt mày đen sạm, mãi cho đến khi ăn Tết xong.
Tháng hai, Nhị và Tam đều tham gia kỳ thi. Nhị thi đỗ Thám hoa, trong nhà bày tiệc rượu ăn mừng. Các trưởng tuy vẫn lạnh mặt, nhưng là đầu tiên mở cửa cho .
Hắn mượn rượu cầu , đuổi ngoài.
Cha hỏi thích .
Ta nhớ lời A Tỷ từng : Cùng ở bên, mỗi ngày tuy chỉ là một ngày bình thường hơn, nhưng vì , ngày trở nên vô cùng khác biệt. Cha, con nghĩ con thích .
Hắn thể kiên nhẫn bầu bạn cùng con bao chuyện phiếm, mua đồ ăn cho con, ghét bỏ con ngây ngốc. Cha xem bộ dạng giống như A Tỷ từng ? Trong lòng trong mắt chỉ một con thôi?
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta Mẹ và Cha , Trưởng vẫn còn nhớ chuyện Bệ hạ ngày sai Tống đại bạn bịa mấy lời về trung bộc, A Tỷ tức giận bỏ .
Chỉ một đêm, Triệu Thập An bỗng đến phòng , cau mày hỏi nguyện ý gả cho ?
Ta gật đầu, đương nhiên là nguyện ý.
Hắn nếu đợi các trưởng đồng ý mối hôn sự , e rằng chỉ thể chờ đến khi A Tỷ về. thể chờ thêm nữa, nếu kết hôn, biên cương , dù biên cương cũng yên , ngoại địch thường xuyên xâm phạm.
Nếu các trưởng ưng thuận, chỉ còn một cách.