11
Lần nữa lên Hương Sơn, là khi  mang thai sáu tháng.
Dưới vô  tượng Phật,  trông thật nhỏ bé.
Ta thành kính quỳ  mặt đất, dập đầu ba cái——
Một là vì con, chúc con đời  vui vẻ an khang.
Hai là vì Thẩm gia, chúc gia tộc hưng thịnh, ngày càng phát triển.
Ba là vì Bùi Hoài, chúc  sống lâu trăm tuổi, năm tháng khó quên .
Đi  nửa đường, trời đột nhiên đổ mưa lớn, đường càng thêm trơn trượt, đoàn  bèn đến Hương Sơn Các trú mưa.
Đi đến  cửa,  ngẩng đầu ——
Ba chữ "Trân Ngọc Các"   còn.
Chỉ còn  Hương Sơn Các lạnh lẽo.
Cũng   gì lạ.
Trân ngọc   Bùi Hoài an trí nơi khác, Trân Ngọc Các còn  ý nghĩa gì nữa.
Ta   hành lang, ngẩng đầu  cây đào giữa sân.
Lần đầu tiên  thấy, nó còn   lá xanh um tùm như bây giờ.
Đột nhiên, ánh mắt  dừng  ở một điểm đỏ——
Là một túi hương.
Có lẽ là  vội nên  bỏ quên.
Chi Nhi đưa cho ,  mở túi hương , bên trong  một tờ giấy——
"Nguyện  an khang,  nguyện trăm năm sánh bước."
"Nguyện cùng  đến bạc đầu."
Chữ   đó thanh tú, hẳn là Yểu Nương , chữ  bên    quen thuộc——
Là của Bùi Hoài.
Ta   lâu,  lâu, mới từ từ bỏ , đưa túi hương cho Chi Nhi.
"Cất kỹ."
Những thứ    đều  trả  cho Bùi Hoài.
Bùi Hoài ơi.
Bùi Hoài .
Thì  thật sự    thể đối xử  với  như , đồng thời  mong cùng nữ nhân khác sống đến đầu bạc răng long.
Giây phút , mắt  đau xót.
   rơi thêm một giọt nước mắt nào nữa.
Chỉ nhẹ nhàng, khẽ thở dài một tiếng.
Than thế sự vô thường.
Than hoa nở hoa tàn.
12
Trận mưa  kéo dài  lâu, mãi đến khi trời tối mịt mới  tạnh một chút.
Chi Nhi  dọn dẹp phòng xong, định ở  đây nghỉ ngơi một đêm.
   kiên quyết từ chối.
Bùi Hoài và Yểu Nương ở đây    mây mưa bao nhiêu ,  chỉ cần nghĩ đến, liền buồn nôn đến mức nôn khan.
"Nơi , bẩn quá."
Chi Nhi hiểu ý, đau lòng nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-doi-hoa-no-mot-kiep-suong-tan/chuong-5.html.]
Chi Nhi sai  chuẩn  xe ngựa,  đốt lò sưởi, sợ   lạnh.
Ta dựa  áo choàng lông cáo, ánh mắt ngơ ngác  cuốn Kinh Thi  tay——
"Trai si  thể giãi bày, gái yêu lỡ dại, đắng cay một đời."
"Nguyện cùng  mãi kề vai, nào  tóc bạc, u hoài về ." 
"Sông Kỳ bến cũ còn , nước sâu  cạn, tình sầu vẫn vương!" 
Ta khẽ  thành tiếng,    .
Cho đến khi nước mắt giàn giụa,   nên lời.
Ta  từng nghĩ rằng chắc chắn rằng bản  sẽ  trở thành nữ nhân bi tình trong Kinh Thi.
 cuối cùng vẫn khó thoát khỏi kiếp nạn .
Ta ôm mặt  lớn, che giấu tiếng  trong tiếng mưa.
    vì Bùi Hoài mà đau lòng.
Ta là vì chính  mà đau khổ.
Cùng  thì  , chia tay   nỡ,  vì sự tiến thoái lưỡng nan của ,  vì sự nhu nhược nhát gan của ,  vì tình yêu của     tan biến trong nháy mắt.
Mà đúng lúc , con ngựa đột nhiên hí lên một tiếng, một mũi tên mang theo tiếng gió rít xuyên thủng cửa sổ xe.
Chỉ cách  trong gang tấc.
Chi Nhi mặt trắng bệch, vội vàng đỡ  xuống xe ngựa.
Các thị vệ cũng  những hắc y nhân đột nhiên xuất hiện giải quyết từng  một.
Mùi m.á.u tanh hòa lẫn mùi tanh của mưa.
Ta theo bản năng nôn khan.
Bước chân chậm , mũi tên nhắm thẳng   mà b.ắ.n tới.
Hai chân  mềm nhũn, theo bản năng nhắm mắt .
"Phập!"
Mũi tên xuyên qua da thịt.
Máu tươi b.ắ.n lên mặt .
Ta mở mắt  , mắt bỗng chốc run rẩy.
"Bùi Hoài..."
Hắn cố gắng gượng  trấn an, nhưng giây tiếp theo liền ngã thẳng  lòng , m.á.u tươi từ vết thương  ngừng tuôn .
Cho đến giây phút cuối cùng khi ngất ,  vẫn thì thầm bên tai :
"Đừng sợ, Niểu Niểu..."
Hắn bảo  đừng sợ, nhưng  sợ lắm.
Ta sợ  sống  sẽ tiếp tục  tổn thương .
  càng sợ  chết,  vĩnh viễn nợ .
Ta hận .
Hận  rõ ràng  yêu  nữa, còn   vẻ thâm tình, để  một  giãy giụa đau khổ,  ngừng tự hoài nghi.
Bùi Hoài.
Tại    liều  cứu .
Ta c.h.ế.t ,  và nàng , cùng với con của  sống dài lâu    hơn ?
Đây   điều  mong  ?
Nước mắt lăn dài, từng giọt rơi  vai .
"Bùi Hoài,  hận  c.h.ế.t  ."
Thật sự.
Hận .