Thì  là thế.
Hóa  tất cả chỉ là  tự  đa tình.
Là  hiểu lầm ý,  lầm .
Ta run rẩy hai tay, thất thần bước .
Phía , Bùi Hoài  lẽ nhận    ,  đuổi theo.
"Niểu Niểu, xin ,  nhất thời nóng giận nên  lỡ lời..."
 giây ,   Triệu Yểu gọi .
"Hầu gia,  mau xem Nam Nhi thế nào ."
Hắn  ,    Bùi Minh Nam, cuối cùng dừng bước, bế Bùi Minh Nam lên.
17
Sau ngày hôm đó,    khỏi cửa nữa.
Ta nhốt  trong phòng.
Đọc Kinh Thi hết   đến  khác, và giày vò trái tim  hết   đến  khác.
Cho đến khi chút tình cảm cuối cùng dành cho Bùi Hoài tan biến hết.
Ta  cam tâm hỏi: "Hệ thống, đứa bé thật sự  thể mang   ?"
Giọng hệ thống lạnh băng: "Xin nhắc : Nó là vật của thế giới ,  thể mang  cũng  thể loại bỏ."
"Được."
Đây cũng là lý do  chần chừ mãi  vạch mặt Bùi Hoài.
Ta rời .
 con    ở  đây.
Nó  một  đối mặt với tất cả những gì sắp tới.
Mà việc   , chính là  khi rời , sắp xếp  thỏa cuộc đời cho nó.
Ta  một bức thư cho đích tỷ, dặn dò tỷ   khi  rời , hãy đưa đứa bé  cung nuôi dưỡng,   yên tâm về Bùi Hoài,  chỉ tin tưởng đích tỷ mà thôi.
Tỷ  vốn thông minh, gan , đứa bé  theo tỷ   thể học   nhiều.
Sau đó, là Bùi Hoài.
Ta đưa chiếc túi thơm màu đỏ nhặt  lúc , và cả chiếc túi thơm mới  cho Chi Nhi.
Trên túi thơm của  thêu một con uyên ương đơn độc, cùng với chữ nhỏ của .
Bên trong  một bức thư   cho Bùi Hoài.
Rất đơn giản.
 đủ .
Ta sắp xếp  thứ  thỏa, dặn dò Chi Nhi: "Đợi  khi  chết, nhất định  tận tay giao cho Bùi Hoài."
Chi Nhi  nức nở, ôm c.h.ặ.t c.h.â.n , chỉ  gật đầu.
Ta nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, dịu dàng an ủi: "Nha đầu ngốc,  cái gì, tiểu thư nhà ngươi sắp  sống sung sướng , ngươi nên vui mới ."
Nàng  ngẩng đầu  , đôi mắt sáng ngời.
"Tiểu thư kiếp  chịu khổ , kiếp   sống thật  nhé!"
Ta ngẩn .
Kiếp   chịu khổ ?
Hình như  .
Ta xuyên  đến đây, tuy ngày ngày lo sợ, nhưng   nuông chiều từ bé.
Khi còn nhỏ  cha ,  tỷ che chở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-doi-hoa-no-mot-kiep-suong-tan/chuong-8.html.]
Sau khi kết hôn  Bùi Hoài chống đỡ.
Ta yêu , dựa dẫm  , dường như thật sự trở thành một tiểu thư khuê các thời cổ đại.
  hiểu rõ hơn ai hết.
Ta  .
Ta  đầy những ý tưởng mới lạ,   nấu rượu, rèn kiếm,   thể vẽ  những chiếc trâm cài hoa lệ hơn, thiết kế  những bộ váy áo  đẽ hơn, nhưng   dám thể hiện bất cứ điều gì.
Ta là con gái thế gia.
Ta  chỉ đại diện cho bản , mà còn đại diện cho Thẩm gia, từng hành động, cử chỉ của  đều đại diện cho danh dự, thể diện của cha ,  tỷ.
Cho nên    gì cả.
Đôi khi  nghĩ, nếu  thật sự sinh  ở thời đại  thì   mấy.
Nếu , Bùi Hoài  nạp  thì cứ nạp,  sẽ  tròn bổn phận của một  vợ cả, rộng lượng, bao dung.
   ,  cũng  thể chia sẻ chồng  với  phụ nữ khác.
Ta chỉ  một đời một kiếp một đôi.
Ban đầu   ,  ở  yêu .
Bây giờ    ,  rời .
Chỉ là, sự   của  tuyệt đối  thể lặng lẽ .
Ta  tặng cho Bùi Hoài một món quà --
Một món quà đẫm máu, lấy cái c.h.ế.t của   kết thúc.
Ta tin rằng,  sẽ cả đời  quên.
18
Gặp  Bùi Hoài là khi   mang thai tám tháng.
Suốt mấy tháng đó,   hề gặp .
Ta   ngày nào cũng  ở chỗ  xa  , nhưng   để ý.
 hôm nay,   chủ động bước tới.
Hắn mừng rỡ như điên,  với   nhiều,  im lặng lắng ,  ít khi đáp .
Cuối cùng      trận,  một tháng  sẽ trở về.
Ta ngẩng đầu khẽ hỏi: "Ngày  sinh,   thể về kịp ?"
Hắn  chút do dự gật đầu.
"Được,  nhất định sẽ trở về."
Ta mỉm .
Hắn ngây  , tiến lên nắm lấy tay , giọng   chút nghẹn ngào: "Niểu Niểu,    sai , nhưng  thật sự yêu nàng,   chúng  sống thật    ,  chỉ   nàng thôi."
Ta    lâu.
Nhìn đến mức   chút chột   chuyển chủ đề.
Ta  gật đầu: "Được."
Hắn mừng rỡ khôn xiết, cẩn thận vuốt ve bụng ,      bụng , như  khắc ghi hình ảnh của   trong tâm trí.
Đợi đến khi binh lính đến thúc giục,  mới vô cùng lưu luyến rời .
Ta  theo bóng lưng , đột nhiên gọi với theo:
"Bùi Lang,  mau sớm trở về nhé."
Lúc đó nụ  của  vô cùng dịu dàng.
Giống như trở về dáng vẻ ngây thơ khi mới gả cho .
Cho nên chỉ trong nháy mắt,   đỏ hoe mắt, gật đầu thật mạnh:
"Niểu Niểu, đợi ."