19
 Bùi Hoài  ngờ, đó là  cuối cùng  gặp Niểu Niểu.
Hắn  trận, đánh cho quân địch thua tan tác.
Bách tính phong   chiến thần, nhưng   thường xuyên  một chiếc túi thơm mà ngẩn .
"Niểu Niểu, đợi ."
Hắn đưa lên môi khẽ hôn, ánh mắt quyến luyến, như thể Thẩm Niểu đang ở ngay  mắt.
Đột nhiên, phía    vén rèm trướng lên, một binh lính xông , hai tay run rẩy giơ cao một phong thư --
"Hầu gia, Hầu phu nhân khi sinh  băng huyết, tiểu công tử  , nhưng... nhưng Hầu phu nhân..."
Sắc mặt Bùi Hoài  đổi đột ngột, giọng run rẩy: "Ngươi dám nguyền rủa Niểu Niểu,   g.i.ế.c ngươi!"
Nói  định vung kiếm c.h.é.m xuống, nhưng binh lính  chỉ dập đầu, dập đến trán tóe máu, nhưng  hề đổi lời.
"Hầu phu nhân thật sự nguy kịch , Hầu gia!"
Thanh kiếm của Bùi Hoài rơi mạnh xuống đất.
Rầm một tiếng chói tai.
"Niểu Niểu!"
Hắn gào lên một tiếng xé ruột xé gan,  điên cuồng lao  ngoài.
Ba ngày ba đêm.
Hắn  nghỉ ngơi một khắc, phi c.h.ế.t sáu con ngựa, cuối cùng cũng về đến Kinh đô Hầu phủ.
 tất cả  muộn.
Hầu phủ treo đầy dải lụa trắng, từng chiếc đèn lồng trắng toát, đ.â.m  mắt  đau nhói.
Hắn  tin!
Hắn tuyệt đối  tin Niểu Niểu  bỏ  mà .
"Niểu Niểu, Niểu Niểu!"
Hắn  cam tâm gào thét tên  con gái  yêu, mong chờ một bóng dáng yểu điệu khoác áo hồng, tươi   đón .
"Bùi Lang,  giờ  mới về."
,  đợi  lâu.
Niểu Niểu vẫn  .
Nàng chắc chắn vẫn còn giận ,  ,   tìm nàng là .
Niểu Niểu  hứa với  , đợi  trở về sẽ  giận nữa, sẽ cùng  sống thật .
Hắn   sai .
Sau   sẽ   nhiều thời gian để bù đắp cho Niểu Niểu.
20
Bùi Hoài bước  chính phòng, liếc mắt  thấy Niểu Niểu   giường.
"Niểu Niểu,  về ..."
Hắn vui mừng bước tới bên giường, đưa tay nắm lấy tay nàng.
 lạnh buốt thấu xương.
Vẻ mặt  cứng đờ,   thể lừa dối bản   nữa.
Niểu Niểu thật sự  c.h.ế.t .
Hắn cảm thấy trái tim  như  khoét mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-doi-hoa-no-mot-kiep-suong-tan/chuong-9.html.]
Chỉ còn  một lỗ hổng m.á.u me đầm đìa.
"Niểu Niểu, nàng đừng giận nữa,  về với nàng  đây,    sai , nàng là  con gái lương thiện xinh  nhất  đời,    thể mắng nàng độc ác chứ, nàng đánh  ..."
Cổ họng  dâng lên vị tanh ngọt, phun  một ngụm m.á.u tươi, từng giọt, từng giọt b.ắ.n lên  Niểu Niểu.
Máu ấm nóng.
,   thể sưởi ấm cho Niểu Niểu  nữa.
"Hầu gia, Hầu gia nén bi thương, phu nhân   ..."
Triệu Yểu nhào tới,  lóc thảm thiết.
   hết câu,   Bùi Hoài đạp một cước  ngực.
Nàng  đau đến tối sầm mặt mày, nhưng   Bùi Hoài bóp chặt cằm.
"Nàng  c.h.ế.t ,   ngươi  vui ,   ngươi cảm thấy ngươi  thể  thế nàng  ?"
Ánh mắt  hung tợn, khóe miệng dính máu, như Diêm Vương đòi mạng.
Triệu Yểu sợ đến trắng bệch mặt, chỉ dám lắc đầu.
"Thiếp  tuyệt đối   ý đó."
"Cút!" Hắn gầm lên một tiếng, ánh mắt sắc lạnh quét qua tất cả  : "Cút hết  ngoài!"
Bùi Minh Nam vội vàng đỡ Triệu Yểu đang mềm nhũn cả , chạy trốn khỏi đó.
21
Sau ngày hôm đó, Bùi Hoài  ăn  uống,  ngủ  nghỉ, canh giữ bên linh cữu của Thẩm Niểu.
Bùi lão phu nhân đến khuyên, Bùi Minh Nam đến khuyên, đều vô ích.
Thậm chí  ngươi cầm đao c.h.é.m  thương hai .
"Đây là các  nợ Niểu Niểu, là món nợ của các ngươi!"
Nhìn bóng lưng hai  chạy trốn.
Hắn điên cuồng, ngửa mặt lên trời  lớn.
Rồi  sà  linh cữu,  Niểu Niểu bên trong,   đột nhiên rơi lệ.
Chuyện cũ từng chút, từng chút hiện lên trong đầu .
Niểu Niểu dịu dàng  , ánh mắt vô cùng mềm mại như trở về thuở ban đầu .
"Sau  chúng  sẽ sống với   thật ."
"Bùi Lang,  mau sớm trở về nhé."
Rõ ràng, chỉ còn một chút nữa.
Chỉ một chút nữa thôi là bọn họ  thể bên  trọn đời.
Tại  ông trời  trừng phạt  như .
Cho dù  trừng phạt, cũng là  của , là   chung thủy, là  phản bội, là  lừa dối, tại   cướp  sinh mạng của Niểu Niểu.
"Niểu Niểu,  thật sự sai , nàng  về   ?"
Giọng  thê lương khàn đặc, giây  như  nôn  máu.
 muộn .
Tất cả  muộn .
Sẽ  còn ai đau lòng vì vết thương của ,   đùa trêu chọc nàng, nàng ngượng ngùng đỏ mặt, mắng yêu  là đồ háo sắc.
Sẽ  còn ai vì  mà thức khuya đợi chờ.
Hắn  còn nhà nữa .
Năm thứ sáu  khi kết hôn, , Bùi Hoài  còn nhà nữa .