Nghĩ đến đây, trong lòng Ngưu Đại chợt thấy căng thẳng, thật sự   tin  suy đoán , nếu thật sự là như thế thì bọn   mau chóng rời khỏi đây.
“Con nhóc , mày  hôn mê ư?  vì   trốn?” Giọng  lạnh lẽo của Ngưu Đại vang lên, mang theo sự thăm dò cuối cùng.
 
Đương nhiên là Cát Tường  trả lời  .
Sở dĩ bây giờ cô  dậy là vì Đoàn Tử  với cô, bác năm  đến bên ngoài .
Người  đến , nắm chắc phần thắng, đương nhiên cô sẽ  chịu ấm ức để cho đám cặn bã  chạm , thậm chí là soi mói!
Cho nên lúc cái gã  gọi là  Tài  đến gần , cô  bảo Đoàn Tử phun lửa đốt  luôn.
Mặc dù vốn dĩ cô chỉ  ép  lui , con mắt  thương chỉ là ngoài ý .
 mà, đồ cặn bã nhận sự trừng phạt cô cũng  hề áy náy, nhất là khi phát hiện  gã  gọi là  Tài  đúng là một trong những  mà cô  tìm.
Lại nghĩ đến những đau khổ mà Tiểu Cát Tường và dì Cát Tuyết  chịu đựng, tuy rằng đốt mắt  chút tàn nhẫn, nhưng mà  thể   là giờ phút  trong lòng cô thấy  sảng khoái.
Lúc   Tài cũng thấy  vẻ  chân chính của con nhóc , xinh  thì xinh , nhưng mà,    thương thì  xinh  hơn nữa  cũng  thể tha thứ !
 mà,   đổi ý định,    mạng của cô.
Chu Phát Tài mở lòng từ bi mà nghĩ.
Hắn  đưa cô đến nơi thê thảm nhất, vô nhân đạo nhất,  cô tiếp  hết khách, còn  để cô  phục vụ những tên  đam mê đặc biệt biến thái,   con nhóc con đáng c.h.ế.t   quỳ xuống cầu xin .
Hắn nhất định  hành hạ c.h.ế.t con tiện nhân , Chu Phát Tài  chằm chằm  khuôn mặt xinh  , trong ánh mắt hiện lên sự hưng phấn điên cuồng.
 mà sự thật  dạy cho Chu Phát Tài như thế nào  gọi là mơ tưởng hão huyền một  nữa.
Ngay đúng lúc những tên cặn bã  chìm chằm chằm Cát Tường bằng ánh mắt dơ bẩn, bọn  định đến gần Cát Tường thì bỗng nhiên,  nóc nhà chợt truyền đến một tiếng vang to.
Ngoại trừ Cát Tường, tất cả bọn  đều  lên phía nóc nhà theo bản năng.
Sau đó, bọn    thấy một cảnh tượng khiến bọn   sợ hãi  tuyệt vọng.
Vô  kền kền to lớn điên cuồng lao  kho hàng, ngay cả cơ hội móc s.ú.n.g hoặc rút đao  mà bọn  cũng  , từng tên từng tên  cắn xé chạy tán loạn.
Cũng   là tên nào gào lên: “Nhanh! Nhanh   ngoài! Tìm cửa  ngoài… a!”
Mặc dù Cát Tường  tận mắt  kết cục của đám  , nhưng mà cuối cùng     thấy cảnh tượng m.á.u me, thế là cô nhắm mắt , nhẹ nhàng nâng hai cánh tay lên, một chú kền kền  hình dáng khổng lồ nhất bay đến  đầu cô, nõ duỗi móng vuốt mạnh mẽ , bắt lấy tay cô một cách vững vàng.
Nó   cô tổn thương, đồng thời, nó vỗ vỗ cánh, đưa cô gái nhỏ  ngoài thông qua lỗ hổng  nóc nhà!
Mà ở bên ngoài nhà kho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-doi-lam-quan-co-mot-doi-lam-chinh-minh/chuong-31.html.]
Nhóm  Cát Binh  mai phục xong, đang chĩa s.ú.n.g về phía cửa nhà kho, Cát Binh tấn công bọn tội phạm  thể xông  bất cứ lúc nào. Phó Lập Thành và Tiểu Trương  leo lên đến nóc nhà, chuẩn   xuống xem tình hình trong nhà kho như thế nào.
Tất cả    thấy một chú kền kền to lớn nhẹ nhàng vỗ cánh, đưa cô gái nhỏ nhắn bay lên   trung  nóc kho hàng, bay lượn lơ lửng xung quanh một cách vững vàng.
Mọi : “...”
Đên nay, trăng sáng  thưa.
Bóng tối cũng  quá  trở ngại đến tầm  của  , chí ít thì quá trình Cát Tường  chú kền kền to lớn đưa  khỏi nhà kho,  đó nhẹ nhàng đặt xuồng bên cạnh mấy  Cát Binh, tất cả    tận mắt  thấy.
 mà bọn họ còn  kịp  cho  thì ở phía , cách đó  xa    phá cửa nhà kho xông , kèm theo đó  những là  lượng lớn kền kền hung mãnh, mà còn  cả tiếng thét thê thảm của bọn tội phạm.
Cát Binh cũng  kịp quan tâm hỏi thăm cháu gái vài câu, mà dẫn theo cấp , bao vây xung quanh, tận dụng cơ hội bắt đầu đắc lợi.
Chỉ cần  tội phạm rời khỏi phạm vi tấn công của kền kền thì mấy cảnh sát sẽ cùng  xông lên.
Lại  thêm hai  Phó Lập Thành hỗ trợ, một lát    chế  tất cả mười tên tội phạm.
Xác định   tên nào chạy trốn , Cát Tường mới  đến.
“Bác năm, ba  bọn  chính là hung thủ g.i.ế.c , mấy tên còn  là đến  mua cháu…”
Trên mặt cô gái nhỏ cũng   vẻ sợ hãi, mà là  bên cạnh Cát Binh,  mấy tên tội phạm   còng bằng ánh mắt khinh thường, cái miệng nhỏ liến thoắng lời tố cáo…
Bỗng nhiên, Cát Tường cảm thấy  trán truyền đến cảm giác nhói nhói, cả   một nguồn lực  lớn lắm đẩy lùi về phía  lảo đảo.
Cát Tường ‘ôi’ một tiếng, che trán theo bản năng,  đó cô  sắc mặt Cát Binh đen như đ.í.t nồi, đang ở trạng thái sắp nổi giận, lúc  cô gái nhỏ mới kịp phản ứng là    bác năm dí trán.
 
Cũng   là đau lắm nhưng mà  hiểu  Cát Tường bắt đầu thấy chột , trong lòng cô  đây là bác năm chuẩn  tính sổ với .
Quả nhiên, cục trưởng đại nhân   còn tỉnh táo quả quyết, lúc nãy  hóa  thành khủng long phun lửa:
“Con nhóc cứng đầu , cháu giỏi quá nhỉ! Này là cháu   sống nữa ? Đám   là cái gì? Bọn  là kẻ liều mạng, cháu   là  tay bọn  dính bao nhiêu máu, bao nhiêu mạng sống ? Thế mà còn dám xông ? Cháu  mấy cái mạng hả? Hả? Nói chuyện ! Bác thấy cháu chính là thích ăn đòn!”
Từ nhỏ đến lớn, đời  và cả đời , Cát Tường  bao giờ thấy kiểu giáo dục thẳng thắn thô bạo như thế  cả.
Nhất thời cô  hình tại chỗ, ngây ngốc  dáng vẻ nổi trận lôi đình của bác năm nhà , nếu   các cảnh sát bên cạnh ngăn  thì Cát Tường tin rằng bác năm chắc chắn sẽ xông đến đánh  một trận.
Nghĩ đến đây,  vẫn đang ở độ tuổi lớp tám,  chút coi trọng sĩ diện như Cát Tường chợt lùi về  hai bước theo bản năng, cô nhỏ giọng thì thầm:
“Đó là cháu cũng  còn cách nào nữa, cũng   là cháu chủ động xông , nhiều lắm thì cháu chỉ là tương kế tựu kế thôi…”
“Cháu còn dám cứng miệng?” Lúc đầu Cát Binh còn  mấy cấp  trấn an đỡ đỡ hơn một chút, bây giờ  thấy nhóc con già mồm nên  bắt đầu nóng lên, nhảy cao ba thước.
Không quan tâm đến gì nữa mà chỉ  đánh cho con bé cứng đầu  một trận.