Cát Tuyết  đầu   : “Đến lúc đó  thể bày một bộ bàn ghế mây, lúc mặt trời dìu dịu thì  một chút, uống  chiều một lát chắc chắn  thoải mái.”
Chuyện   khó, Phó Lập Thành tỏ vẻ hai  sẽ giải quyết xong.
“Ngôi nhà  thuộc về nhà nước đúng ? Sửa  như thế   chứ?” Cát Tuyết  chút băn khoăn.
Phó Lập Thành vuốt ve mái tóc dài của vợ: “Không  , nếu ngày nào đó chúng   khỏi đây thì  sẽ gọi  sửa  như cũ, sẽ  ai để ý .”
Vậy thì  , chỉ cần     lấy  bắt chẹt là .
Tầm mắt của Cát Tuyết  chuyển về phía trong phòng, hướng ánh sáng  , phía  cửa sổ cũng  bày một chiếc bàn dài, bài trí trong phòng ngủ cũng  khác nhiều so với phòng ngủ của chị ở nhà họ Cát.
Đây đều là do chồng chị cố ý dặn dò sắp xếp.
Nghĩ đến đây, Cát Tuyết ngẩng đầu  về phía Phó Lập Thành và : “Em  thích căn phòng , cảm ơn !”
Hôm nay là ngày đầu tiên Cát Tuyết xuất hiện ở khu tập thể cho  nhân, bình thường chị   trang điểm lắm, nhưng mà hôm nay Cát Tuyết  bôi cho  một chút son đỏ, màu sắc  đậm lắm,  càng  tôn lên làn da vốn dĩ  trắng nõn của chị càng thêm trắng hồng lên.
Lúc  Cát Tuyết đang ngẩng đầu, nét mặt tươi như hoa  Phó Lập Thành, một gương mặt phù dung   lộ   tầm mắt của .
Đôi mắt của Phó Lập Thành sâu sâu, yết hầu cũng  chịu  mà nhấp nhô lên xuống mấy ,  đó trong ánh mắt  vẻ ngạc nhiên của Cát Tuyết,  chậm rãi đến gần, một nụ hôn khẽ rơi xuống đôi môi đỏ bừng .
Vừa chạm   tách .
Nhanh đến mức Cát Tuyết vẫn  kịp phản ứng mà sự mềm mại  môi  lập tức rời  .
Chỉ là   tại  mà rõ ràng là một nụ hôn nhẹ nhàng như   để  ấn tượng sâu sắc như , dần dần, càng ngày càng nóng, cũng nhanh chóng lan tràn    khuôn mặt và cổ.
Cho dù là  soi gương, nhưng mà Cát Tuyết cũng  là mặt  đỏ đến mức sắp rỉ m.á.u .
Đôi tay xuôi ở bên    tự nhiên mà nắm chặt váy, chị luôn cảm thấy mỗi  đối mặt với cử chỉ  mật với  đàn ông  thì phản ứng của  chắc chắn sẽ  chút mất mặt.
Không…   chỉ là hôn một cái thôi .
Có...  gì mà đặc biệt  chứ.
Sau khi đụng chạm thăm dò như thế, thực  Phó Lập Thành cũng  bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài.
Trên mặt    biểu cảm nào, ánh mắt  tập trung chú ý đến biểu cảm của vợ , tay xuôi ở bên  cũng vô ý thức nắm chặt , chặt đến nỗi xương ngón tay đều  chút rõ ràng.
Một lúc lâu ,  cũng   thấy vẻ bài xích  mặt vợ.
Phó Lập Thành mới kiềm chế biểu cảm thở phào nhẹ nhõm, buông lỏng nắm đ.ấ.m , lúc   mới phát hiện,   từ lúc nào mà trong lòng bàn tay của   rịn  một lớp mồ hôi.
Đàn ông  chung đều  voi đòi tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-doi-lam-quan-co-mot-doi-lam-chinh-minh/chuong-58.html.]
Sau khi xác định Cát Tuyết  ghét bỏ sự đụng chạm của , lòng bàn tay của   cọ xát  quần dài một cái, cọ hết mồ hôi trong lòng bàn tay   đưa tay lên xoa gương mặt của Cát Tuyết.
Khuôn mặt Cát Tuyết  nhỏ,  tinh tế, cho đến giờ phút , Phó Lập Thành mới phát hiện bàn tay của   vẻ còn lớn hơn khuôn mặt của Cát Tuyết.
Tay động đậy theo ý nghĩ.
Vừa nghĩ như , Phó Lập Thành  lập tức hành động.
Chỉ thấy duỗi thẳng bàn tay,  đó… cả bàn tay phủ lên mặt Cát Tuyết, phát hiện thật sự  thể che   bộ, khuôn mặt thế  thì cũng nhỏ quá  mất?
Cát Tuyết: “…”
Cát Tuyết vốn đang đỏ mặt, cho rằng Phó Lập Thành   hôn , chị còn âm thầm thề rằng   nhất định   đỏ mặt, mà  dũng cảm hôn  .
Ai mà ngờ rằng, điều chờ    nụ hôn, mà  chờ  một bàn tay che mặt.
Cát Tuyết nghiêm mặt , đưa tay bàn tay của  lên, gỡ bàn tay của Phó Lập Thành , chị dùng ánh mắt khó hiểu   chằm chằm: “Vừa   che mặt em  gì?”
Nghe thấy câu hỏi của Cát Tuyết, Phó Lập Thành mới chậm rãi kịp phản ứng    chuyện ngu xuẩn như thế nào.
Vô cùng  hổ.
Phó Lập Thành cũng  ngờ rằng  sẽ   hành động ngây thơ như ,  ho nhẹ một tiếng  : “Không  gì, tùy tiện để  thôi.”
Cát Tuyết: “…” Mấy  trong thành phố các  cũng  chơi đấy.
 mà Cát Tuyết cũng   sự chột  của Phó Lập Thành, chị khéo léo  truy hỏi đến cùng, mà là   phòng ngủ, định bắt đầu sắp xếp hành lý  đưa đến.
Cát Tuyết  truy hỏi ngọn nguồn, Phó Lập Thành lập tức thở dài một ,  đó   cảm giác mất mát.
Cảm xúc  đến một cách  thể hiểu nổi,  chỉ hoảng hốt trong giây lát   ném  đầu.
Phó Lập Thành nhanh chân  đến bên cạnh Cát Tuyết, kéo  phụ nữ đang  xổm lên,  ánh mắt ngạc nhiên của chị, dịu dàng :
“Không vội sắp xếp, ngày mai  vẫn còn một ngày nghỉ ngơi, em  xe lâu như  , ngủ một lát  , tối   giúp em sắp xếp.”
Cát Tuyết     buồn ngủ, chị  ngủ cả một quãng đường  , chỉ là lúc ngẩng đầu lên mới phát hiện  mắt Phó Lập Thành là một quầng xanh tím.
 , dường như hai ngày nay Phó Lập Thành và Tiểu Trương  hề nghỉ ngơi, cho dù là ở khách sạn một đêm, nhưng vì để ý đến sự an  của  con bọn họ nên  lẽ cũng   ngủ ngon.
“Em  buồn ngủ, ngược  là , hai ngày nay chắc    ngủ ngon,  ngủ một lát , em  sắp xếp nữa,   ồn đến  .” Cát Tuyết chủ động nắm tay Phó Lập Thành  về phía bên giường.
Nơi  vốn là phòng ngủ của Phó Lập Thành, chỉ là bởi vì  vợ mới cưới cho nên đồ  giường đều   dì bảo mẫu đổi thành đồ mới tinh màu đỏ chót.
Phó Lập Thành  Cát Tuyết đẩy lên   giường,  đó  duỗi cánh tay , ông lấy vòng eo nhỏ nhắn của chị, trong tiếng kêu cảm thán nho nhỏ của chị, một tay ôm chị   đùi .
Một tay  ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của chị, cảm giác  phụ nữ  căng thẳng đến mức cứng ngắc như cây gậy gỗ,     buông chị , mà là để trán  chạm  trán chị,   khẽ  : “Ngủ cùng  nhé?”