Quý Khôi ấn gã xuống đất, giọng băng giá: "Bọn mày ở bên nào?"
"Thiếu... thiếu gia! Hiểu lầm !"
"Ba."
"     là  của ngài..."
"Hai."
"Xin tha cho   !"
[...]
Quý Khôi nhếch mép, tay siết ch/ặt khiến gã đàn ông rú lên. Cuối cùng  thều thào hai từ.
Nghe xong, Quý Khôi sững . Gã đàn ông vùng , ba chân bốn cẳng chuồn mất.
Anh ...  khác . Vẻ ngạo nghễ xưa  lắng xuống,   đó là sắc lạnh đ/áng s/ợ.
 lảng sang hướng khác. Tối nay sẽ về phòng thuê. Chắc hẳn    thể  .
"Đi ?"
Không ngoài dự đoán,   chặn .
"Về nhà."
"Về... nhà?" Giọng  chợt trầm xuống, "Cùng con  ?"
Hắn xoay vai , kéo  về ký túc.
"Buông !   về..."
Cảm giác  cho  rằng sẽ xảy  chuyện gì đó.
Vòng tay quanh eo thắt ch/ặt hơn.
"Tủ th/uốc còn ?"
"Hả?" "Anh  thương ."
Cuối cùng  vẫn  lên lầu.
Vết thương chỉ là trầy xước từ lúc đ/á/nh .
 bôi th/uốc cho  ,  mạnh tay khiến Quý Khôi rít lên đ/au đớn.
Ngày  dù  thương nặng hơn cũng  từng    rên nửa tiếng.
Hay tại tay  giờ vụng về ?
"Đau lắm ?"
"Dù  kêu đ/au, em cũng chẳng thương  tí nào."
Liên tưởng một màn ban nãy,  nghi ngờ  đang diễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-lan-say-ruou-toi-mang-thai/chuong-8.html.]
"Người đó là diễn viên  thuê đúng ?"
"Không ." Gương mặt Quý Khôi lạnh băng, "  rõ   mục đích gì, nhưng nhất định sẽ giải thích cho em."
Chuyển giọng,  nắm ch/ặt tay .
"Để đảm bảo an , em dọn về đây ở tạm ."
Phải trốn ngay mới .
 gi/ật tay , thu dọn hộp th/uốc, kéo vali từ gầm bàn lên.
Quý Khôi im lặng quan sát  bộ.
Không đúng tính cách của  chút nào...
Vừa  đến cửa, cả   chợt bay bổng. Khi tỉnh táo ,   ôm eo  đặt lên bàn.
Qủy kế đa đoan.
"Quý Khôi, đừng   lo/ạn!"
Hắn giả /ếc, dùng lực ép đùi  mở ,  hình như núi đổ đ/è xuống.
"Anh buông  đồ khốn!"
"Nằm mơ ."
"Đồ đểu cáng!"
"Ừ,  đểu thật."
Hắn cúi đầu chôn mặt  cổ , hít sâu mùi hương.
"Giang Vỹ,  nhớ em ch*t  ."
Tim  thắt , ngập tràn vị chua xót.
Sức hút từ chiếc bánh sừng bò cùng ngọn hải đăng,  vẫn  thể kháng cự .
Vô thức vòng tay ôm , khi nhận  liền vội buông .
Quý Khôi gi/ật , ngẩng mặt  thẳng, đôi mắt lấp lánh hy vọng: "Giang Vỹ,  đời    hiểu lầm  trùng hợp ngẫu nhiên."
"Em cũng thích .  ?"
"Chuyện với cô  chỉ là t/ai n/ạn, em buộc  chịu trách nhiệm thôi  ?"
 cố ngoảnh mặt: "Không ."
Hắn rõ ràng  tin.
"  thể bồi thường cho cô  bất cứ thứ gì, trừ em."
"Giang Vỹ, ở  đây, ở bên ."
 bên     .