Cô    là kẻ yếu,  lẽ  ai trong chúng   thể động đến cô.
 
 gia đình Lâm Tiểu Tiểu đều là những  yếu thế.
 
Sau đó, lão Từ cho   sẽ  gặp các lãnh đạo liên quan để báo cáo về cuộc gặp gỡ với Trần Mỹ Lâm  .
 
"Cấp   cử  đến , ước tính một loạt  sẽ gặp xui, nhưng gặp xui cũng thôi, chỉ cần cô   tiếp tục gây chuyện lên cấp cao hơn,  là may mắn lắm ."
 
Triệu Tuấn lái xe cho lão Từ,   cần   theo, nên định tự   về đội để xử lý công việc.
 
,  đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
 
Khiến   nhịn  mà  một  nữa  về phía văn phòng của cô Trần.
 
Chuyện ,  vẫn  để tâm.
 
14
 
Quay  văn phòng của cô Trần, cửa  đóng.
 
 đang định gõ cửa thì thấy cô Trần đang   bàn  việc của , hai tay ôm thứ gì đó chăm chú , vành mắt  đỏ hoe.
 
    nên gõ cửa  , thì cô  ngẩng đầu lên và  thấy .
 
Cô nhanh chóng lau mắt, hỏi :
 
"Còn  việc gì nữa ?"
 
 từ từ  tới, :
 
"Không  ý xúc phạm, chỉ là  một chuyện  vẫn  để tâm... Lâm Tiểu Tiểu, là  như thế nào đối với cô?"
 
Một cô giáo tình nguyện  cha là lãnh đạo tỉnh, đến vùng quê  nhiều nhất cũng chỉ là để   hồ sơ.
 
Cô     cần   đến mức ,  ?
 
Không chỉ suýt nữa dính líu đến một vụ án mạng, mà cô thậm chí còn  thể gặp nguy hiểm.
 
Bởi vì ở cái nơi  nghèo  ác ,  bán mạng vì tiền vẫn  ít, việc Lâm Hữu Kim  bắt cũng  thể phản ánh điều đó.
 
"Là học sinh của , chỉ  thôi."
 
Cô Trần suy nghĩ một lúc,  đưa cho  tấm ảnh trong tay.
 
 nhận lấy xem, là ảnh chụp chung của cô và mấy em học sinh.
 
Trong đó  Lâm Tiểu Tiểu.
 
Trong ảnh, cô bé   ngọt ngào.
 
"Điều kiện gia đình em   ,  thì bệnh tật, cha thì quanh năm   ăn xa...  gia đình em  là gia đình duy nhất mà  gặp ở đây  trọng nam khinh nữ."
 
 suy nghĩ kỹ , cũng quả thực là .
 
Ở nơi ,  ít   khi sinh một đứa con gái mà   sinh thêm con trai.
 
Cô Trần trầm ngâm :
 
"Em  cũng là đứa ngoan nhất, tính cách  nhất,  chí tiến thủ nhất trong tất cả học sinh của ... Em   rằng  một ước mơ, đó là lớn lên sẽ trở thành một giáo viên nhân dân."
 
 hiểu , giữa cô Trần và cô bé  một sự đồng cảm mà chúng   thể hiểu .
 
" , giống như ."
 
Cô nhận  tấm ảnh từ tay , nở một nụ   gượng gạo.
 
" em    g.i.ế.c c.h.ế.t, và những kẻ g.i.ế.c em     trừng phạt."
 
Nói đến đây,  càng thêm khó hiểu:
 
"Vậy lúc đó, cô cũng  thể giúp em  mà? Chứ   đến bây giờ,  cho sự việc càng thêm phức tạp..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-nha-doi-mot-mang-ke-thu-ac-17/chuong-7-het.html.]
 
"Nói như thể   từng  , nếu   dấn  ,     thể   gì." Giọng cô bình tĩnh nhưng vô cùng kiên định: "Vốn dĩ   chấp nhận  phận , vì  cũng sắp  trở về... , các    dạo gần đây  xảy  chuyện gì ?"
 
 dĩ nhiên là  , nên cũng  thể  tiếp.
 
"Những chuyện còn bẩn thỉu hơn mà các     quan tâm." Vừa , mắt cô Trần  đỏ hoe: "Ba kẻ   hại Tiểu Tiểu, chúng... lúc đó còn chụp ảnh! Mới dạo gần đây, chúng  rửa những tấm ảnh đó , đem  lan truyền, khoe khoang... Thậm chí Lý Tuấn Hùng còn đem ảnh  bán lấy tiền!"
 
 kinh ngạc.
 
Và cô Trần  ,  lẩm bẩm:
 
"Ngay cả khi  c.h.ế.t, chúng cũng  tha cho con bé... C.h.ế.t  cũng  tha..."
 
Cuối cùng, cô mới nghiến răng nghiến lợi kết luận bằng một câu:
 
"Bọn chúng thật sự đều  đáng  c.h.ế.t tử tế. Bao gồm cả cha  chúng, bao gồm cả bất kỳ ai  giúp đỡ chúng..."
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 hiểu  lòng căm hận của cô.
 
 đáng tiếc là, để lôi  những chiếc ô che chở đằng  những  lớn, Lâm Hữu Kim    tù, e rằng khó thoát khỏi án tử hình.
 
Anh   thể tiếp tục trả thù cho con gái  nữa.
 
Vì ,   cố tình khuyên cô một câu:
 
"Cô Trần, cô   đủ nhiều , đừng nghĩ đến... hai thằng nhóc khốn nạn  nữa, đừng để chúng hủy hoại cuộc đời cô."
 
Cô đặt tấm ảnh ngay ngắn  bàn.
 
Cô  Lâm Tiểu Tiểu trong ảnh.
 
Vẻ mặt của cô, từ đau buồn tức giận, dần dần trở  bình tĩnh, thậm chí dần dần trở nên...
 
Dường như  chút, vui vẻ?
 
Và câu  tiếp theo của cô cũng  cho  hiểu  tại    biểu cảm đó.
 
"Anh nghĩ xem, một con ác quỷ nhỏ  còn ai che chở,  thể sống  bao lâu?"
 
 sững .
 
 đột nhiên nhớ , cô  nhấn mạnh rằng cũng  để những  lớn của nhà họ Hà và họ Nghiêm   tù.
 
Và việc , đội cảnh sát kinh tế của thành phố  phối hợp với Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật để xử lý, tội đưa và nhận hối lộ đều  thể  kết án tù giam.
 
Không,  chỉ đơn giản là  còn ai che chở cho những con ác quỷ nhỏ.
 
 còn nghĩ đến một chuyện nữa...
 
Vợ của Lâm Hữu Kim, Vương Ngọc Lan,   xác định là  c.h.ế.t.
 
Đây là do chính miệng Lâm Hữu Kim .
 
Vì , cha của  , Lâm Tùng, cũng   là đang chăm sóc Vương Ngọc Lan.
 
Vậy, ông  đang ở ?
 
Ông  định  gì?
 
Trời mới .
 
 chỉ ,  trong làng   rằng...
 
Lâm Tùng tuy  ngoài năm mươi, nhưng vẫn còn khỏe mạnh, cường tráng, và là  yêu ghét rõ ràng.
 
Khi  tỉnh táo ,  thấy cô Trần ngẩng đầu lên, nở một nụ .
 
Nụ  đó,  mà  trông thật .
 
(HẾT PHẦN 17)