Lộ An Thuần khẽ chỉnh  cổ áo  kéo nhăn, tóc xõa tán loạn, vài lọn dính  gò má.
Trên cổ cô, một vệt đỏ mờ còn đọng  — dấu vết do bàn tay thô ráp của Ngụy Phong để  lúc nãy.
Không rõ là vì kéo quá mạnh,  do nhiệt độ da  quá nóng.
Ngụy Phong liếc thấy, ánh mắt thoáng mất tự nhiên, vội  mặt , tay gõ lên mặt bàn gỗ cũ:
“Cô tìm trẻ con nhà   gì?”
“Cậu bé  đáng yêu, ... trêu một chút thôi.” – Lộ An Thuần  với giọng hờ hững.
Ngụy Phong liếc thằng nhóc bẩn thỉu bên tường đang nghịch rỉ mũi:
Đáng yêu?
Phân chó còn dễ thương hơn.
Anh hừ lạnh:
“Cô vẫn còn một cơ hội cuối cùng để  dối. Thử xem  thuyết phục   .”
Lộ An Thuần vận CPU trong đầu chạy hết công suất.
Rất rõ ràng —
Ngụy Phong  tin ai.
Cực kỳ đề phòng.
Nhớ  cảnh hoa khôi  phũ hôm , cô liền đánh lái —
“Thật … em đến là để tìm .”
“Tìm ? Mà  bắt chuyện với thằng bé ?”
“Muốn  ngóng một chút... về tính cách .”
Ngụy Nhiên lập tức giơ tay  chứng:
“Chị  hỏi   đánh em ,  hung dữ ,  tính khí tệ !”
Ngụy Phong nhướng mày, nét mặt dịu  phần nào.
Anh xoay ghế  xuống, chân dài gác hẳn lên bàn:
“Tò mò tính khí   gì?”
“Thì...  khi tỏ tình cũng      khuynh hướng bạo lực  chứ.” – Lộ An Thuần  tỉnh bơ.
Ngụy Phong  nâng cằm lên,  ngả ngớn  ngạo mạn:
“Vậy giờ... chắc cô kết luận  .”
Lộ An Thuần định  "xin  vì  phiền",  rút lui êm .
...
Cô liếc sang Ngụy Nhiên.
Tâm trạng bỗng trở nên  cam lòng.
Cô mím môi, sửa lời:
“Còn  quan sát thêm.”
“Cô còn  khảo sát gì nữa?”
“Nhân phẩm, thái độ sống, ứng xử, EQ... Không thể chỉ vì một  đánh  mà kết luận ngay .”
Ngụy Phong ngửa đầu  cô như đang xem hài:
“Ý cô là... đang cân nhắc  ?”
“Đương nhiên. Đây là chuyện quan trọng. Em  từng theo đuổi ai cả.” – Lộ An Thuần nghiêm túc –
“Trước giờ...    theo đuổi em thôi.”
Ngụy Phong cạn lời.
Anh tự thấy   tự luyến sẵn .
Không ngờ gặp ngay...  tự luyến hơn.
Có điều, gương mặt “tình đầu dịu dàng” của cô gái  mặt khiến cho  — vốn chỉ thích kiểu chị  lạnh lùng —  đầu thấy  loạn gu.
“Xin hỏi...” – Anh liếc thẻ căn cước –
“Bạn học Lộ An Thuần nhỏ hơn  1 tuổi 8 tháng 2 ngày,   chiếm  trái tim em từ bao giờ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-nua-bau-troi-cua-em/13.html.]
Lộ An Thuần  , nghiêm túc đến bất ngờ:
“Tối hôm đó. Sau khi về nhà... đầu em  là dáng  đánh ,  trai đến mức em mất ngủ.”
Ngụy Phong nhớ  tối hôm đó —
Khi ,   tức  đau  mệt.
Có lẽ... cũng   ngầu thật.
“Thế nếu giờ tỏ tình,  từ chối thì ?”
Anh xoay tua vít  đầu ngón tay, một ánh sáng lạnh lóe lên  ngọn đèn.
“Mặt em là gu .” – Anh thả tua vít xuống,  nửa miệng –
“  cũng cần... quan sát .
Dù  tam quan và tính cách mới là quan trọng.”
“! Anh  đúng!” – Lộ An Thuần vội đồng tình.
Ngụy Phong   nữa, mở ngăn kéo lấy  một chiếc điện thoại cũ, bắt đầu vặn vít, tháo lắp.
Miệng  tin lời nào cô .
  im lặng… diễn theo.
Không hiểu  —
 xem thử  con gái  đang giở trò gì.
Lộ An Thuần cuối cùng cũng “”  cạnh Ngụy Nhiên  ghế sofa, bắt đầu trò chuyện.
“Bé yêu, năm nay em học lớp mấy ?”
“Lớp 4!  em mười tuổi  nha, đàn ông  đó!”
“Được~ Đàn ông nhỏ tuổi!” – Lộ An Thuần bật . – “Vừa nãy em  học yếu, yếu môn nào thế?”
“Toán!   em giỏi toán lắm!
Ảnh chỉ bài mà giận phát điên,   còn... xé sách bắt em ăn luôn á!”
“Trời ơi!” – Lộ An Thuần nghiêng đầu, xoa đầu  bé –
“Không   của em, là  của  trai em. Tính tình  mà tệ thế.”
“Ừ đó! Đáng ghét lắm!”
Ngụy Phong ngẩng đầu, liếc cô một cái —
ánh mắt mang chút bất mãn, nhưng  phản bác.
Ánh đèn chiếu lên khuôn mặt cô,  làn da trắng như ngó sen càng thêm sáng mịn.
Mi dài, mắt sáng, má hồng, môi mềm…
Chỉ  gu ăn mặc là  cứng.
...  hơn cô hoa khôi hôm  gấp mấy .
Anh khẽ ho một tiếng, vội  đầu…  về tấm poster Thang Duy.
 là đàn ông,  lòng đổi mắt trong một giây.
Một lúc , Ngụy Nhiên hí hửng lôi bài văn của   khoe:
“Chị ơi, em  văn giỏi nhất lớp, cô giáo còn  bài em  văn mẫu!”
“Thật á? Nhanh cho chị xem nào!” – Lộ An Thuần hứng thú nhận lấy.
Ngụy Phong thầm nghĩ:
Cô gái ,  chỉ  chuyện với trẻ con... còn chịu  văn chữ gà bới của nó?
Kỳ lạ thật.
“Mẹ của em.” – Cô  đề bài – “Tiểu Nhiên, em gặp  bao giờ ?”
“Chưa.” – Cậu bé lắc đầu – “ cô giáo bắt  nên em tưởng tượng thôi.”
Cô  tiếp, lông mày càng lúc càng nhướng lên:
“‘Mẹ em tóc vàng, mắt xanh, tai nhọn, răng nhọn, cưỡi rồng,  b.ắ.n cung…’”
Ngụy Phong lật tờ giấy lên, buông một câu c.h.ế.t lặng:
“Mẹ em là Avatar ?”
“Liên quan gì tới !” – Ngụy Nhiên phồng má, phản công.