Giám sát học hành. Kiểm soát lời ăn tiếng . Quy định cả quần áo, hành vi, thậm chí… vị trí đặt chiếc ly nước  khi uống.
Không khí quanh ông , là nỗi sợ.
Hai năm , khi bố chuyển đến thành phố C vì công việc, Lộ An Thuần mới  chút  gian tự do,  sống như một cô gái bình thường tại thành phố Kinh.
 bây giờ — cô   .
“Em  rõ bố em là  thế nào… tại  vẫn   về?” – Giọng Liễu Như Yên khàn khàn. “Ở  thành phố Kinh    hơn ? Tự do, thoải mái…”
“Đó là chuyện của em.”
Sự im lặng như rơi   trống.
Liễu Như Yên bật , nghẹn ngào:
“Ông  bắt chị bắt chước từng thói quen, cử chỉ, cách ăn mặc… của  em. Nếu  sai, ông  sẽ…”
Cô   thể  hết câu, chỉ ôm mặt .
Lộ An Thuần rút khăn giấy, nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô , như một  chị gái hiền hậu trong cơn giông dữ.
“Chị  thắc mắc vì  chị vẫn ở  ?” – Ánh mắt Liễu Như Yên đầy tuyệt vọng. “Vì… chị  thể rời . Giống  em . Ông  sẽ  thả con mồi khi  nghiền nát nó.”
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Lộ An Thuần, nức nở:
“Bố em là con quỷ… nhưng em là thiên thần.”
Lộ An Thuần khẽ , lúm đồng tiền hiện lên:
“Cảm ơn, chị là  đầu tiên khen em như .”
“Chúng   bạn  ? Em đừng ghét chị. Coi như… vì chị giống  em một chút thôi cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-nua-bau-troi-cua-em/3.html.]
Lộ An Thuần suy nghĩ vài giây  khẽ gật đầu:
“Ừm. Có thể.”
Liễu Như Yên rạng rỡ như trẻ con  quà:
“Tốt quá! Cuối tuần bố em sẽ tổ chức tiệc, hai ngày nữa chị dẫn em  dạo phố mua váy!”
Lộ An Thuần  xuống bộ hoodie kín cổng cao tường  đang mặc. Cô khẽ nhếch môi,  nhạt,  đáp.
Sau khi Liễu Như Yên rời , cô lấy chiếc kẹp ảnh trái tim trong áo .
Một bên là ảnh . Bên còn  — là ảnh một đứa trẻ lạ mặt.
Em trai cô.
Cùng  khác cha.
Lộ An Thuần mới  chuyện  lâu. Khi cô tám tuổi,  từng rời , sinh  đứa bé .
Cô nhớ rõ — hai năm liền   gặp .
Khi , cô từng  lóc đòi  suốt nhiều đêm. Cho đến một ngày, tiếng  khiến  đàn ông  nổi điên.
Hắn túm lấy b.í.m tóc của cô, đập mạnh đầu cô  tường:
“Mẹ mày theo thằng tài xế ! Đồ đĩ! Bà   cần mày nữa !”
Máu trượt xuống mặt. Trán cô từ đó  một vết sẹo mờ.
Sau đó,   về.  là một  phụ nữ khác — gầy yếu, điên loạn, sợ hãi. Cuối cùng, bà c.ắ.t c.ổ tay, tự kết liễu cuộc đời.
Trong bồn tắm đầy máu,  cô  mỉm .
Bởi vì, cái chết… mới là sự giải thoát.