Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Mẹ cô  chết. Bị chính  đàn ông  ép đến đường cùng mà chết.
Sau khi khiến  chết, ông   ép một  phụ nữ khác  thế,  cô gọi bằng ""?
Thật nực .
Và tàn nhẫn.
Mu bàn tay trắng trẻo nổi rõ những đường gân xanh.
Liễu Như Yên run rẩy, ánh mắt lặng lẽ  cô, như đang cầu xin.
Cuối cùng, vì   sự im lặng của  gây họa cho  phụ nữ , cô miễn cưỡng lên tiếng:
“…Mẹ.”
Liễu Như Yên thở phào, nở nụ  nhẹ nhõm:
“Ừ, An An ngoan. Chiều nay  đưa con  mua váy nhé.”
“Vâng.”
Sau bữa ăn, khi  ngang qua phòng sách, Liễu Như Yên vô tình  thấy tiếng Lộ Bái đang gọi điện:
“Lưu Nguyệt Sa đúng ? Chú là bố của Lộ An Thuần, đừng lo, chỉ  hỏi vài chuyện… liên quan đến việc chuyển trường của con bé…”
Liễu Như Yên  dám  tiếp, vội vàng rời khỏi.
Chiếc xe dừng ở khu phố  bộ Giải Phóng Bi. Vừa bước xuống, cô  túm lấy tay Lộ An Thuần, ghé tai  nhỏ:
“Bố em  gọi điện cho bạn em, bên đó…  sơ hở gì ?”
“Không .” – Cô đáp khẽ.
Cô  Lộ Bái sẽ kiểm chứng  lời , nên  phối hợp diễn xuất với bạn  . Họ thậm chí còn tạo một màn cãi  kịch liệt ở trường để củng cố lý do “ chuyển trường”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-nua-bau-troi-cua-em/6.html.]
Với Lộ Bái, hai điều  thể tha thứ là:
Nói dối.
Và phản bội.
Chiều hôm đó, Liễu Như Yên đưa cô đến một cửa hàng thời trang cao cấp. Nhân viên đo  đo để đặt may một bộ lễ phục cho tiệc cuối tuần. Cô  đặt cọc hơn chục ngàn.
Sau đó là một vòng mua sắm thử đồ. Váy dễ thương, áo khoác cá tính, yếm denim trẻ trung… Lộ An Thuần hào hứng mặc thử, còn   gương selfie vài tấm.
 khi đến lúc tính tiền, cô   hết  —  mua gì cả.
“Em  thích ?” – Liễu Như Yên ngạc nhiên.
Lộ An Thuần khẽ lắc đầu, ánh mắt xót xa:
“Lộ Bái… sẽ  cho em mặc những thứ .”
Liễu Như Yên   cô gái  mắt.
Cô luôn ăn mặc kín đáo đến mức như  bóp nghẹt — váy dài quá gối, áo sơ mi cài kín cổ, quần áo đơn sắc, kiểu dáng rập khuôn.
Tựa như tu nữ trong vỏ bọc vải vóc.
Một cô gái  từng  sống là chính .
Cô  rõ — Lộ Bái chỉ thích những gì ông  kiểm soát .
Ngay cả Liễu Như Yên, mỗi  dự tiệc cùng ông , cũng  dám  giày cao gót.
Chỉ cần  chi tiết nào “quá nổi bật”, ông  sẽ lập tức cho là cô  ý quyến rũ đàn ông.
Và  đó…
Là đòn roi.