Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối - Chương 44
Cập nhật lúc: 2025-03-05 05:08:13
Lượt xem: 401
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến đây, nàng Tần Tĩnh Nghiễn : “A Nghiễn, đưa bản tay của cho lão bản ?”
Tần Tĩnh Nghiễn lắc đầu, : “Chưa ạ, ông mấy từ bản thảo của lập tức đồng ý mua luôn, đợi ngày mai mang hết bản thảo đến sẽ thanh toán tiền cho .”
Giang Oản Oản suy nghĩ một lát: “A Nghiễn, mang cuốn truyện tới đây cho thử .”
Tần Tĩnh Nghiễn vội vàng gật đầu: “Vâng ạ! Không ngờ tẩu tử còn hứng thú với cái !”
DTV
Giang Oản Oản mỉm nhưng cũng gì, cũng may khi cha nương gả nữ nhi cho kẻ tiền nên từng cho nàng đến học viện vài năm, bây giờ cho dù nàng thể thì cũng sẽ khác nghi ngờ.
Tần Tĩnh Nghiễn nhanh chóng cầm một quyển vở siêu dày tới, quyển vở trang giấy to, gáy vở dùng chỉ để khâu với , Giang Oản Oản nghĩ lẽ mua giấy về tự .
Mở trang vở , tuy chữ bên trong nhỏ nhưng vô cùng rõ ràng, chỉ một tờ mấy trăm chữ, từ độ dày của quyển sách , nàng cảm thấy lượng chữ trong cuốn lên tới hàng trăm nghìn.
Giang Oản Oản lật sách và từ từ , chỉ mới mười mấy trang nhưng Giang Oản Oản cốt truyện trong quyển sách thu hút.
Trong quyển sách của Tần Tĩnh Nghiễn kể về một bé cuộc sống vô cùng thê thảm, ban đầu ăn xin để kiếm sống, tình cờ gặp một vị võ tướng rơi xuống nước, võ tướng mất hết ký ức và thể nhớ bất cứ thứ gì, vì nhận nuôi bé , vị võ tướng dạy bé võ nghệ nhưng võ tướng cũng dần dần già , cuối cùng đến khi c.h.ế.t mà vẫn thể nhớ những chuyện từng quên.
Cậu bé dần lớn lên, khi võ tướng chết, bé tham gia thi võ, đó từng bước trở thành đại tướng quân hộ quốc, bởi vì thích phong cảnh ở phía Bắc Trường Thành nên đóng quân tại chốt hiểm yếu ở vùng biên cương, nhưng cuối cùng gian tế gài bẫy mà c.h.ế.t trận nơi sa trường.
Ngoài còn một đoạn ký ức của một ông cụ trong thôn làng nơi bọn họ sống, ở trong thôn họ một cặp cha con kỳ lạ, mặc dù vẻ ngoài trông giống nhưng thừa nhận điều đó ở mặt bọn họ, bé vẫn luôn gọi đàn ông đó là cha nuôi.
Cuối cùng mãi đến khi tất cả bọn họ đều chết, họ vẫn rằng khi vị võ tướng xuất ngũ, ông vui vẻ trở về nhà tìm nương tử và con của , cả hai c.h.ế.t trong chiến loạn, bởi vì quá đau lòng nên mất bộ trí nhớ, vì ông lang thang khắp nơi, mãi cho đến khi gặp bé đang thương và nhận nuôi .
Khi bé hơn hai tuổi, nương vì bảo vệ bé nên quân địch nước khác sát hại, từ đó để bé lang thang khắp nơi.
Giang Oản Oản tới đây, nàng khỏi rơi nước mắt, chỉ vì cảnh đau lòng chiến loạn lưu lạc, mà cũng vì cảm thấy buồn cho vị võ tướng và bé khi tất cả đều bọn họ là phụ tử nhưng chính bọn họ .
Đọc mấy chục trang, mặc dù kết cục của quyển truyện nhưng nàng vẫn mỗi ngày một chút, từ từ hết.
Đóng cuốn sách , Giang Oản Oản Tần Tĩnh Nghiễn và : “Quyển truyện của , khí thế huy hoàng, bi kịch hận nước thù nhà và thế của nhân vật chính khiến thổn thức cũng xây dựng !”
Tần Tĩnh Nghiễn lời khen ngợi của nàng thì cảm thấy hổ, nhưng mà vui vẻ vẫn chiếm phần nhiều hơn!
Giang Oản Oản thấy vui vẻ như , nàng thêm: “ mà nên bán nó , mất mấy tháng trời, còn là một quyển truyện như thế, chỉ thể bán một lượng bạc chứ!”
Đây là đầu tiên Tần Tĩnh Nghiễn kiếm nhiều tiền như thế, vì khi thấy Giang Oản Oản thì cảm thấy nghi ngờ: “ sách của cũng nổi tiếng, thật một lượng bạc là nhiều .”
Giang Oản Oản lắc đầu: “Đó là bởi vì ai nó, cảm thấy chỉ cần là bất cứ ai thì đều sẽ hấp dẫn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mot-som-xuyen-qua-ta-lam-nong-nuoi-bao-boi/chuong-44.html.]
“Đệ cứ giữ nó , đợi khi chúng tiết kiệm một chút tiền, khi đó sẽ nghĩ cách hiệu sách in và ghi tên của ở đó, để cho tất cả đều thể .”
Tẫn Tĩnh Nghiễn suy nghĩ của nàng thì cũng d.a.o động, nếu bán quyển sách cho lão bản , chắc chắn tên của sẽ ghi ở đó, nếu thật sự giống như tẩu tử ... Vậy lẽ mơ cũng sẽ đến tỉnh giấc.
Lúc đó vẫn chẳng bao lâu tất cả sẽ trở thành hiện thực, thậm chí quyển sách của sẽ nhiều săn đón.
Giang Oản Oản thấy ngơ ngác , nàng chỉ thể bất lực đẩy một cái: “Hoàn hồn ?”
Bây giờ Tần Tĩnh Nghiễn mới tỉnh từ trong tưởng tượng đẽ, đó chỉ thấy nghiêm túc : “Tẩu tử, bán nữa, chỉ thể dựa tẩu, hy vọng tương lai sẽ một cuốn sách in tên đó.”
Giang Oản Oản mỉm , nàng gật đầu: “Đương nhiên là thể , cứ tin !”
Hai chuyện đến khi mặt trời dần lặn về phía tây, Giang Oản Oản mới nhận căn nhà đang dần tối , bây giờ nàng mới nhớ nhà mời khách tới ăn cơm.
“A Nghiễn, mau chóng rửa mấy nguyên liệu nấu ăn cho , đại ca bao sẽ mời cả nhà Lý Tam ca tới nhà ăn cơm.”
Tần Tĩnh Nghiễn vội vàng theo nàng phòng bếp, Giang Oản Oản định mấy món ăn giống lúc trưa, Tần phụ và Tần mẫu về căn nhà cũ ở bên nên buổi tối ăn ở đây, vì như thế là đủ .
nàng nghĩ vẫn nên món thanh đạm cho Tiểu Bảo nhà sát vách và Đoàn Đoàn nhà bọn họ, thằng nhóc thích ăn cay, bảo bé ăn nhiều dưa leo, uống thêm chút canh mà chịu .
Giang Oản Oản suy nghĩ một hồi, nàng quyết định món trứng hấp cho hai thằng bé, những món ăn mới nàng từng thì Đoàn Đoàn sẽ ăn nhiều hơn những món còn .
“A Nghiễn, giúp rửa rau là .”
Tần Tĩnh Nghiễn gật đầu, cầm rau rửa nghiêm túc, chỉ là tốc độ rửa của chậm, Giang Oản Oản ở bên cạnh g.i.ế.c hết cá và tôm xong mà vẫn đang rửa rau.
Giang Oản Oản dáng vẻ nghiêm túc của mà chỉ lắc đầu, nhưng ít nhất như thế sẽ rửa sạch.
Giang Oản Oản mặc kệ , nàng bắt đầu xào thức ăn, xem xét đến chuyện hai thằng bé lười bóc vỏ nên hôm nay Giang Oản Oản bóc vỏ tôm từ , đó món tôm xào tỏi, cũng cay, như cho dù hai thằng bé ăn nhiều thì cũng cả.
Nàng đang nấu cơm, một lát , Tần Tĩnh Trì trở , phòng bếp thấy vẫn còn đang nấu cơm, vì cũng rửa tay sạch sẽ và bắt đầu phụ giúp.
Giang Oản Oản : “Hôm nay các thuận lợi ? Trở về sớm .”
Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiễn cùng rửa rau, : “ , Lý Tam ca cùng, ông chủ hề tăng già một chút nào, giá cả hợp lý, hơn nữa chúng đặt lượng nhiều nên giá rẻ hơn một chút, hai văn tiền một miếng ngói, vì việc đặt cũng suôn sẻ nhưng mà đặt cọc ba lượng bạc.”
Giang Oản Oản gật đầu: “Vậy thì , đặt ngói xong , còn thiếu cái gì nữa ạ?”
“Còn tìm gỗ thô để đầm gỗ chẳng hạn. Nàng đừng lo lắng, ngày mai sẽ nhờ trong thôn giúp đỡ, chuyện xây nhà lẽ còn tìm một đội xây dựng chuyên xây nhà, như thế thể thành nhanh hơn.”